Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1793: Trở lại hồng hoang

Chương 1793: Trở lại hồng hoang
- Hỗn Độn chế tài, đây là hỗn độn chế tài.
Một màn này hiện ra trong mắt thập đại chí cường, Vận Mệnh chi chủ thâm trầm lên tiếng, trên mặt không còn hiện ra vẻ trầm trọng.
Hỗn độn chế tài là gì?
Hỗn độn vũ trụ, quy tắc hằng sinh, luôn luôn có một số sự vật không được hỗn độn vũ trụ dung túng, mà những tồn tại này được xưng là cấm kỵ, khi tồn tài cấm kỵ kích phát hỗn độn vũ trụ, hỗn độn vũ trụ sẽ giáng xuống hỗn độn chế tài, trấn diệt tồn tại cấm kỵ kia.
Giờ phút này, Vạn Cổ Âm Ảnh bởi vì bộc phát ra tu vi vượt qua Vạn Cổ Chí Cường, càng muốn giết chết thập đại chí cường cùng cửu đại tinh sư nên trực tiếp kích phát hỗn độn chế tài, để cho hắn gặp phải đại kiếp nạn.
- Ta vĩnh hằng vạn cổ, ta vô song vạn cổ, dù cho hỗn độn chế tài thì thế nào? Làm sao giết ta?
Vạn Cổ Ma Ảnh điên cuồng rống giận, nhưng trật tự xiềng xích xóa đi từng chút tử quang quanh thân hắn, bản thể của hắn dần hiện ra, có chút chịu không nổi hỗn độn chế tài.
- Hắn... Cơ thể hắn?
Bỗng nhiên, khi tử quang trên người Vạn Cổ Âm Ảnh nhanh chóng tan chảy, bản thể của đối phương cũng dần dần hiện ra trong mắt Diệp Hiên, chỉ là Diệp Hiên thấy được cái gì?
Thân thể thối rữa, máu tươi tràn ra, từng huyết động khủng bố hiện ra trên người Vạn Cổ âm ảnh, có thể nhìn thấy nội tạng cùng xương cốt đen kịt của đối phương.
Giờ phút này, vạn cổ âm ảnh bị hỗn độn chế tài hiện ra thân thể, chỉ có đầu của hắn còn bị tử quang che lấp, không để cho người ta thấy rõ khuôn mặt của hắn.
Nhưng chỉ là thân thể mục nát không chịu nổi của hắn đã xúc động nội tâm Diệp Hiên thật lớn, một tia kinh hãi càng xẹt qua đáy mắt.
Một người khủng bố như vậy, một người được xưng là nhân vật cấm kỵ, người nào có thể tổn thương hắn thành bộ dáng như vậy?
Vạn Cổ âm ảnh có đang ở thời kỳ cường thịnh hay không?
Hắn hiện tại có phải vẫn đang bị trọng thương hay không?
Các loại ý nghĩ kinh hãi xẹt qua trong đầu Diệp Hiên, điều này cũng làm cho ánh mắt hắn nhìn về phía vạn cổ âm ảnh càng thêm kinh hãi.
Không chỉ có Diệp Hiên, thập đại chí cường cùng cửu đại tinh sư đều hoảng sợ không nói nên lời, thân thể đối phương rách nát như thế, nhưng lại có thực lực quét ngang bọn họ, quả thực làm cho bọn họ hoảng sợ, cực kỳ chấn động.
- Luân Hồi không mở, ta liền không chết, phá cho ta.
Bỗng nhiên, trong miệng vạn cổ âm ảnh phát ra tiếng thú rống, hai tay của hắn đang cực lực chống đỡ, khô bại tử quang quanh thân lần thứ hai bộc phát ra, chỉ thấy trật tự xiềng xích quấn quanh hắn lại bắt đầu vỡ vụn từng tấc từng tấc.
Phanh!
Hỗn độn nổ vang, vạn vật vỡ diệt, cũng không biết Vạn Cổ Âm Ảnh thi triển loại pháp môn gì, thế mà chấn nát trật tự xiềng xích quấn quanh người hắn.
Chỉ là sau một khắc, khí tức của hắn đột nhiên trở nên cực kỳ suy yếu, giống như một kích vừa rồi đã dùng hết lực lượng của hắn.
- Đi theo ta.
Ầm ầm.
Đột nhiên.
Đang lúc mọi người lâm vào cảnh kinh hãi khó hiểu, vạn cổ âm ảnh bước ra, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Diệp Hiên, hai người trong nháy mắt biến mất ở trong phương tinh không vũ trụ này, người ta không cách nào tìm được tung tích của hắn và Diệp Hiên.
Yên tĩnh, im lặng, im lặng đáng sợ.
Khi vạn cổ âm ảnh mang theo Diệp Hiên chạy trốn, thập đại chí cường cũng tốt, hay cửu đại tinh sư cũng được, tất cả mọi người ngốc trệ mấy hơi thở thời gian, hoàn toàn không có cách nào phục hồi tinh thần.
- Không thể để cho hắn chạy trốn.
Chợt, Bất Tử thiên chủ sát phạt gào thét, nhờ hắn rống to một tiếng, trong nháy mắt đánh thức mọi người từ trong ngốc trệ.
Hiển nhiên, vừa rồi Vạn Cổ Âm Ảnh đang dùng hết toàn lực đánh ra một kích, lúc này mới chấn nát trật tự xiềng xích, nhưng bản thân hắn cũng bị thương nặng không cách nào tưởng tượng, đây là thời cơ tốt nhất giết hắn.
Hơn nữa, Diệp Hiên còn bị Vạn Cổ âm ảnh bắt đi, bất kể là vì cướp lại Diệp Hiên, hay vì thừa dịp Vạn Cổ âm ảnh suy yếu, bọn họ nhất định phải tìm được Vạn Cổ Âm Ảnh cũng Diệp Hiên.
Đáng tiếc chính là, thủ đoạn của Vạn Cổ Âm Ảnh quá mức đáng sợ, cũng không biết hắn thi triển loại pháp môn gì, thập đại chí cường cùng cửu đại tinh sư tra không ra tung tích của hai người.
Vạn Cổ Âm Ảnh cùng Diệp Hiên giống như trống rỗng biến mất, cho dù bọn họ vận dụng ý thức chí cường tìm kiếm toàn bộ Hỗn Độn đại thế giới, cũng không có phát hiện nửa điểm bóng dáng của hai người.
- Người này đi ra từ trong tuế nguyệt trường hà, lai lịch quả thực rất đáng sợ, nếu không giết chết hắn hoặc một lần nữa phong ấn ở trong sông dài năm tháng, chỉ sợ kết cấu hỗn độn vũ trụ sẽ bởi vậy mà thay đổi.
Bất Tử thiên chủ âm trầm lên tiếng.
- Nhất định phải tìm được hắn.
Thôn Thiên ma chủ lạnh lùng nói, đáy mắt xẹt qua vẻ âm lệ, bởi vì hắn nhất định phải có được Diệp Hiên, Kiếp tiên thuật trên người Diệp Hiên chính là cơ hội hắn đột phá Thôn Thiên Ma Công.
- Mặc kệ ngươi bị hắn đưa đến đâu, ta nhất định sẽ tìm được ngươi.
Cực Tình chi chủ lẩm bẩm, đáy mắt xẹt qua một tia ưu sầu.
......
Phía bên kia.
Hỗn Độn vũ trụ, vô tận tinh không.
Hai đạo thân ảnh xẹt qua trong tinh không, mỗi một lần xuất hiện đều vượt qua một tinh vực, cho dù là Trùng tộc hay hỗn độn cự Thú trong hỗn độn tinh không, đều không thể ngăn cản đường đi của hai người.
- Ngươi đưa ta đi đâu?
Diệp Hiên giờ phút này thân bất do kỷ, hắn hoàn toàn bị Vạn Cổ Ảnh Ma khống chế trong tay, không có bất kỳ lực phản kháng nào.
Tuy Diệp Hiên vô cùng bình tĩnh, hắn biết Vạn Cổ âm ảnh sẽ không giết mình, nếu đối phương muốn giết hắn, lúc ở trong tuế nguyệt trường hà đã ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận