Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2386: Nói chuyện quá khứ

Chương 2386: Nói chuyện quá khứ
Cực Ma thiên cung.
Diệp Hiên lười biếng ngồi dựa vào trên bảo tọa chí cường, Diệp Huyền Ma hèn mọn quỳ dưới chân hắn, trên mặt tràn đầy kính sợ cùng thành kính.
- Đã bao lâu rồi?
- Hơn bảy trăm triệu năm rồi chứ?
- Thầy trò ngươi ta mới gặp lại nhau.
Diệp Hiên lười biếng lên tiếng, một đôi con ngươi đang híp lại, hắn giống như đang lẩm bẩm, nhưng Diệp Huyền Ma nghe vào trong tai lại để cho hắn rùng mình một cái.
- Đệ tử bất hiếu, lúc trước ngỗ nghịch sư tôn, kính xin sư tôn trừng phạt.
Diệp Huyền Ma vội vàng dập đầu thỉnh tội.
- Ha ha.
Diệp Hiên nở nụ cười, hắn cười vô cùng hiền lành, càng thân thiết đỡ Diệp Huyền Ma dậy, kéo hắn ngồi ở bên cạnh mình.
- Huyền Ma, thầy trò ngươi ta không cần khách sáo, thật ra vi sư biết ngươi vẫn luôn rất hận ta, càng hận không thể giết vi sư.
Diệp Hiên cười nói.
- Đệ tử không dám.
Cả người Diệp Huyền Ma run rẩy, ngồi bên cạnh Diệp Hiên, lông tơ của hắn đều dựng thẳng, càng vội vàng đứng dậy quỳ xuống dập đầu với Diệp Hiên.
- Nào nào, đừng khẩn trương, thầy trò hai ta ngồi xuống chậm rãi tán gẫu, dù sao hiện tại ngươi thân là chí cường, sao lại trở thành một con chó thích dập đầu như thế?
Diệp Hiên không ngừng trấn an Diệp Huyền Ma, điều này cũng khiến Diệp Huyền Ma chảy ròng ròng mồ hôi lạnh, trên mặt hiện ra ý cười, nhưng trong lòng lại thầm mắng Diệp Hiên lão bất tử, nưng Hỗn Độn Thiên Phạt vẫn không có giết chết ngươi, hiện tại còn sống xuất hiện ở trước mặt hắn, khiến cho hắn ngay cả mặt mũi chí cường cũng không còn sót lại gì.
Tuy rằng nội tâm Diệp Huyền Ma giận dữ mắng Diệp Hiên, nhưng trên mặt cũng không dám biểu hiện ra nửa điểm bất kính, ngược lại biểu hiện cực kỳ khiêm tốn, tựa như thật sự là một đồ đệ ngoan ngoãn nghe lời.
- Huyền Ma, cái tên này cũng là do vi sư đặt cho ngươi, hiện tại ngươi đã trở thành chí cường, vi sư cũng cảm thấy rất vui mừng.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Nếu không có sư tôn bồi dưỡng, đệ tử làm sao có thể trở thành chí cường, đệ tử cả ngày lẫn đêm muốn báo đáp ân điển của sư tôn, đáng tiếc sư tôn năm đó sau khi độ Hỗn Độn Thiên Phạt mất tích, đệ tử không thể báo ân, ngày đêm khó ngủ!
Diệp Huyền Ma ra vẻ bi thương nói.
- Được rồi, vi sư biết ngươi rất hiếu thuận.
Diệp Hiên thân thiết vỗ vỗ bả vai Diệp Huyền Ma, tựa như thầy trò hai người thật sự thân như phụ tử.
- Nói cho vi sư biết, sau khi ta độ kiếp, hơn bảy ức năm này đã xảy ra chuyện gì, Táng Thiên Cung hiện tại ở nơi nào?
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Táng Thiên Cung!
Sắc mặt Diệp Huyền Ma khẽ run lên, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp.
- Sư tôn, ngài nghe đệ tử chậm rãi nói.
Diệp Huyền Ma xoa dịu tâm tư, vội vàng từ từ nói về chuyện đã xảy ra hơn bảy trăm triệu năm.
Thì ra, từ khi Diệp Hiên độ Hỗn Độn Thiên Phạt ngã xuống, toàn bộ Hỗn Độn Đại Thế Giới cũng không có xảy ra biến hóa quá lớn.
Tuy rằng Táng Thiên Cung mất đi chủ nhân, nhưng dù sao Cực Tình chi chủ và Thời Không chi chủ giao hảo cùng Diệp Hiên.
Dù Táng Thiên Cung làm việc bá đạo không thôi, những chí cường đạo thống khác cũng mở một con mắt nhắm một con mắt.
Hơn nữa, trong Táng Thiên Cung còn có nửa bước chí cường, cùng Lý Thái Sơ và Quân Vô Song hai đại hãn tướng, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần càng quản lý rất nhiều chuyện trong Táng Thiên cung.
Tuy rằng Diệp Hiên không còn, nhưng Táng Thiên Cung vẫn lớn mạnh như cũ, hơn nữa tu vi của Diệp Phong Thiên và Oản Hồng Lăng cũng ngày càng tăng, tất cả mọi người đều hy vọng Diệp Hiên trở về.
Dù sao Diệp Hiên chính là tồn tại vô địch ở trong lòng bọn họ, tất cả mọi người đều không cho rằng Diệp Hiên sẽ thật sự ngã xuống, thậm chí các chí cường khác cũng có hoài nghi này.
Cho nên Táng Thiên Cung vẫn như cũ độc bá hỗn độn, cũng có thể xưng là một đạo thống rất cường đại.
Chỉ là theo năm tháng trôi qua, cho đến khi hội thứ mười nguyên sắp chấm dứt, Diệp Hiên cũng chưa trở về.
Rốt cục, một ít lời nói về Diệp Hiên ngã xuống bắt đầu xuất hiện ở Táng Thiên Cung, Táng Thiên Cung cũng bắt đầu sinh ra nội loạn.
Trong Hỗn Độn Đại Thế Giới, giải thích đầy đủ khái niệm cường giả vi tôn là gì.
Đứng mũi chịu sào chính là Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần, cho đến khi hội thứ mười kết thúc, hai người mới có thể mở ra thiên môn thứ chín.
Phần tu vi này đặt ở Hỗn Độn Đại Thế Giới đích thật là cường giả một phương, nhưng ở trong Táng Thiên Cung thật sự không tính là cái gì.
Bất Hủ đỉnh cao nhiều như lông trâu, nửa bước chí cường cũng không hiếm thấy. Mọi người vẫn nghe theo hai người điều khiển. Từng là vì sự tồn tại của Diệp Hiên, bây giờ Diệp Hiên đã ngã xuống, loại nhược điểm này quả nhiên xuất hiện.
Rất nhiều người bắt đầu không nghe lời Hoàng Bàn Tử và Cố Bắc Thần, nếu không phải có Lý Thái Sơ và Quân Vô Song áp chế, chỉ sợ đã sớm sinh ra bạo loạn.
Hơn nữa, khi Nguyên Hội thứ mười sắp chấm dứt, Táng Thiên Cung có rất nhiều Bất Hủ tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn, đều đang chuẩn bị cho việc tranh đoạt vị trí chí cường khi nguyên hội thứ mười một mở ra.
Trong khoảng thời gian này, Táng Thiên Cung tan rã, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần nản lòng thoái chí rời khỏi, cả Táng Thiên Cung chia làm mấy phe phái, thỉnh thoảng lại vì một số chuyện nhỏ mà xảy ra đại chiến.
Cuối cùng.
Khi nguyên thứ mười kết thúc, nguyên thứ mười một sẽ mở ra, một trận đại chiến chưa từng có hoàn toàn mở ra.
Toàn bộ Táng Thiên Cung triệt để tan rã, nguyên thứ mười một mở ra nhấc lên một hồi giết chóc ngập trời, phàm là người có tư cách tranh đoạt vị trí chí cường đều xuất thế, thật có thể nói là đánh thiên băng địa liệt, sơn hà khuynh đảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận