Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2241: Chí Cường tề tựu

Chương 2241: Chí Cường tề tựu
Cửu Long kéo xa, gào thét bầu trời, dọc theo đường đi, Hủy Diệt chi chủ cùng Diệp Hiên tán gẫu, cũng coi như thúc đẩy tình cảm của hai thầy trò, cũng càng kéo gần quan hệ.
Tuy nhiên tâm tư Diệp Hiên thủy chung không đặt ở chỗ này, hắn đang suy nghĩ Bách Tử đại chiến sẽ xuất hiện loại người gì, những tên được gọi là yêu nghiệt nghịch thiên kia đến tột cùng có bao nhiêu bản lĩnh?
Diệp Hiên là một người cuồng vọng, nhưng hắn cũng rất bình tĩnh, hắn tin tưởng những yêu nghiệt nghịch thiên này đích xác rất đáng sợ, nhưng so sánh với bản tôn của hắn, hẳn là còn kém hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, Diệp Hiên giờ phút này là phân thân, nếu so sánh với những yêu nghiệt nghịch thiên này, đến tột cùng ai mạnh ai yếu, hắn cũng không rõ ràng lắm, chỉ có chiến qua mới biết phân biệt.
...
Hỗn Độn hải.
Hỗn Độn ngũ vực, trung ương.
Ở trung ương đại vực có một mảnh đại hải vô lượng, gọi là Hỗn Độn Hải.
Hỗn Độn Hải vô biên vô hạn, cho dù tu sĩ Bất Hủ Cảnh cũng có thể bị lạc trong Hỗn Độn Hải, không có đại thần thông đừng hòng đi ra khỏi biển này.
Bách Tử chiến trường được thiết lập ở Hỗn Độn hải, mỗi một lần Bách Tử chiến trường mở ra, cũng đều cử hành ở Hỗn Độn Hải.
Một tòa cô đảo, tựa như một đại lục loại nhỏ, phiêu phù trong Hỗn Độn hải, tám phương thiên địa thỉnh thoảng truyền đến uy thế khủng bố, số lượng lớn quang ảnh đang lao đến hòn đảo này.
Ầm ầm.
Chín con rồng lôi kéo chiến xa màu đen gào thét lao tới, uy năng vạn cổ chí cường khủng bố nở rộ, cũng làm cho mọi người trong cô đảo nhao nhao ngẩng đầu nhìn nhau.
Ầm ầm!
Chín con hắc long gào thét mà đến, vững vàng rơi vào giữa cô đảo.
- Bái kiến Hủy Diệt chi chủ.
Hơn một ngàn tu sĩ ở bên trong thi lễ với chiến xa của Hủy Diệt chi chủ, dù sao thì cũng là vạn cổ chí cường, không ai dám thất lễ trước mặt chí cường.
- Hủy Diệt, ngươi đến rất sớm.
Trên chủ vị trung ương, tam đại chí cường sóng vai mà đứng, chính là Vận Mệnh Thời Không Hỗn Độn, người nói chuyện cũng là Vận Mệnh.
- Ha ha, Bách tử chiến trường mở ra, bổn chủ tự nhiên phải đến sớm.
Hủy Diệt chi chủ đi xuống cổ chiến xa, trong miệng truyền đến tiếng cười lớn, nhưng khi Diệp Hiên cùng hắn xuống xe, nhất thời khiến cho tam đại chí cường chú ý, trong mắt cũng xẹt qua vẻ ngạc nhiên.
Đi cùng một chiếc xe?
- Xem ra đây chính là đệ tử mới thu của ngươi?
Hỗn Độn chi chủ nhìn thoáng qua Diệp Hiên, đôi mắt khẽ động, bởi vì hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra Diệp Hiên mở ra bát đại Thiên Môn, điều này đích xác làm cho hắn cảm thấy có chút kinh ngạc.
- Thiếu Du, còn không chào hỏi ba vị chí cường.
Hủy Diệt chi chủ nhắc nhở.
- Diệp Thiếu Du bái kiến ba vị thiên chủ.
Diệp Hiên nho nhã chào hỏi, cả người biểu hiện không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không bởi vì tam đại chí cường mà cảm thấy khẩn trương.
- Khí độ thật tốt.
Thời Không chi chủ chậm rãi gật đầu, thoáng khen ngợi Diệp Hiên một phen, dù sao, có thể vững vàng như Thái Sơn ở trước mặt tam đại chí cường, chỉ là phần tâm tính này đã khó có được.
Ầm ầm.
Chợt, mấy đạo khí tức khủng bố truyền đến, chỉ thấy bầu trời đều đang ầm ầm rung động, mấy vị chí cường khác cũng nối tiếp mà tới.
Dẫn đầu đến chính là Vạn Linh chi chủ, bên cạnh hắn cũng có một thanh niên đi theo, thanh niên này mặt mày tuấn tú uy vũ bất phàm, trên người càng vờn quanh vạn linh lực, hiển nhiên là đệ tử thân truyền của Vạn Linh chi chủ.
Người thứ hai đến chính là Cực Tình chi chủ, bên người nàng có một vị nữ tử lãnh diễm đi theo, nữ nhân này xinh đẹp tuyệt luân, dung mạo có thể nói tuyệt thế, còn có cực tình lực nhộn nhạo ở trên người.
Người thứ ba đến chính là Thôn Thiên ma chủ, Thôn Thiên ma chủ vẫn như cũ ma diễm ngập trời, thanh niên bên cạnh hắn một thân sương mù màu đen che đậy, hiển nhiên đã tu luyện Thôn Thiên Ma Công đến cảnh giới cực kỳ đáng sợ.
- Chư vị đều tới rồi, trận Bách Tử đại hội này cũng càng ngày càng thú vị.
Bất Tử thiên chủ nhẹ nhàng lên tiếng, một vị hắc y nữ tử đi theo bên cạnh hắn, nữ nhân này dung mạo mặc dù không kinh thế, nhưng trên người vờn quanh tịch diệt lực lại cực kỳ đáng sợ.
Tám đại chí cường, toàn bộ đều có mặt.
Hơn một ngàn tu sĩ đều đang khom người thi lễ, trong miệng hô to danh hào của những vạn cổ chí cường này.
Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt.
Diệp Hiên đeo mặt nạ mặt quỷ, người ngoài nhìn không ra biểu tình của hắn như thế nào, chỉ là ánh mắt Diệp Hiên nhìn về phía Bất Tử thiên chủ lặng yên xẹt qua một tia sát khí âm u.
Bất tử lão tặc, sớm muộn gì cũng phải mạng chó của ngươi.
Đương nhiên, ngoại trừ Bất Tử lão tặc này, còn có người đứng đầu Vận Mệnh với vẻ mặt bình thản kia, hai người này đều vào danh sách tất sát của Diệp Hiên.
- Ừm?
Chợt, Bất Tử thiên chủ nhướng mày, bởi vì hắn cảm giác được có một ánh mắt đang đặt ở trên người hắn, hơn nữa càng cảm giác được một tia sát ý như có như không, điều này cũng làm cho hắn nhìn lại.
Răng rắc.
Bốn mắt nhìn nhau, hư không ngưng trệ.
Ánh mắt Bất Tử thiên chủ đan xen với Diệp Hiên, tuy rằng Diệp Hiên trong nháy mắt cảnh tỉnh dời ánh mắt đi, nhưng sắc mặt Bất Tử thiên chủ lại đột biến, sải bước đi về phía Diệp Hiên.
Quen thuộc.
Cực kỳ quen thuộc.
Ánh mắt vừa rồi của Diệp Hiên cho hắn một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc, nếu Bất Tử thiên chủ không có cảm giác sai, ánh mắt này lại cực kỳ giống Diệp Hiên đã chết, như thế nào không để cho hắn cả kinh?
- Ngươi là ai?
Bất Tử thiên chủ đi tới trước mặt Diệp Hiên, dùng một loại ánh mắt âm lệ từ trên cao nhìn chằm chằm Diệp Hiên, điều này cũng làm cho sắc mặt những thanh niên thiên kiêu khác đại biến, vội vàng bảo trì khoảng cách an toàn với Diệp Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận