Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 507 - Sát phạt vô song, không người nào có thể đối nghịch



Chương 507 - Sát phạt vô song, không người nào có thể đối nghịch




Ông!
Quanh thân Diệp Hiên nhộn nhạo ra La Thiên Kim Quang, uy thế cực kỳ đáng sợ dâng trào ra, khí tức túc sát thiên địa nở rộ, cuồng bạo ép tới đám quần tiên Xiển Giáo.
Đại La Kim Tiên không ra, La Thiên Kim Tiên chính là người mạnh nhất, huống hồ Diệp Hiên gần như vô địch ở La Thiên Kim Tiên, ngay cả Dương Tiễn đều bị hắn đánh đến nhục thân vỡ nát mà chạy thục mạng, mặc dù quần tiên Xiển Giáo có mười vạn thiên binh cùng ở bên, nhưng làm thế nào có thể là đối thủ của hắn?
Chênh lệch một đại cảnh giới chính là cách biệt giữa thiên và địa, tuyệt đối không phải số lượng có thể bù đắp, nếu không thì lúc đầu Dương Tiễn đánh đến Vị Ương Cung, vì sao hơn mười vị Yêu Vương cũng không dám lên tiếng, đây chính là áp bách ở trên tu vi, cũng là chân lý người mạnh làm vua.
- Đông Cực Đế Quân, cũng xin nể mặt Xiển Giáo nhất mạch ta mà tha cho Dương Tiễn sư đệ một mạng.
Mặt Văn Thái Sư đỏ lên, hắn biết mình không phải đối thủ của Diệp Hiên, cũng chỉ có thể hạ thấp tư thái uyển chuyển khẩn cầu, hy vọng Diệp Hiên nể mặt Xiển Giáo nhất mạch là Thánh nhân đạo thống, để cho Dương Tiễn qua được kiếp này.
- Đông Cực Đế Quân, Dương Tiễn sư huynh đã thua, xin hãy tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, cũng xin Đế Quân thủ hạ lưu tình.
Na Tra chân đạp Phong Hỏa Luân cũng cúi đầu trước Diệp Hiên, chỉ là trong mắt đầy sự lo lắng, giống như đang kéo dài thời gian, chờ đợi người nào đó đến.
- Truyện cười, Dương Tiễn đại náo Vị Ương Cung, lại giết mấy thuộc hạ của Đế Quân, bây giờ rơi vào kết quả như thế này chính là hắn gieo gió gặt bão.
Bỗng nhiên, phía xa dâng lên mây vàng che trời, chỉ thấy lấy Thiên Bằng Vương cùng Triệu Công Minh dẫn đầu, năm mươi ngàn thiên binh thiên tướng đang theo tới nơi đây, người còn chưa tới mà âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị đã truyền đến trước.
Lúc này.
Dương Tiễn nổi giận không tiếng động, hắn cũng chỉ thừa lại một chút ánh sáng nguyên thần cuối cùng, chỉ cần Diệp Hiên nhẹ nhàng đánh ra một kích đã có thể triệt để tiêu diệt hắn, từ đây hắn cũng sẽ không tồn tại ở trên thế gian nữa.
Trong mắt của hắn có tuyệt vọng, còn có không cam cực lớn, mà khi hắn cùng với Na Tra mắt đối mắt cùng một chỗ, một tia vui mừng cũng lặng yên xẹt qua đáy mắt, giống như hiểu rõ cái gì.
- Đông Cực Đế Quân, ngàn sai vạn sai là lỗi của Dương Tiễn ta, ta ở đây nhận lỗi với ngài, cũng xin tha cho ta một con đường sống.
Dương Tiễn hạ thấp tư thái, lên tiếng khẩn cầu Diệp Hiên, chỉ là một tia sát cơ lại lặng yên lóe lên một cái rồi biến mất.
Không đúng.
Sắc mặt Diệp Hiên đại biến, một cảm giấc khủng bố chợt tập kích trên tâm thần hắn, hắn bỗng nhiên giam cầm nguyên thần Dương Tiễn trong tay, sau đó lại nhìn xa phía chân trời, trong mắt xuất hiện một tia âm trầm.
Tính tình Dương Tiễn ra sao hắn quá hiểu, dù có chết cũng tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước hắn, nhưng bây giờ đối phương lại hoàn toàn không cần thể diện mà khẩn cầu, trong này nhất định có âm mưu to lớn.
Hơn nữa, Diệp Hiên tu luyện qua nguyên thần hư không, mẫn cảm nhất đối với khí tức, hắn mơ hồ cảm thấy có một tia khí tức cực kỳ kinh khủng ba động, đang theo tới nơi đây rồi.
- Đại La Kim Tiên?
Diệp Hiên âm trầm lẩm bẩm, chợt tỉnh ngộ, sắc mặt trở nên trầm trọng.
Cũng là vào lúc này, phương thiên địa này bỗng nhiên đại biến, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ xuất hiện.
Bầu trời vô tận, tiên quang che trời, thời gian giống như đang ngừng lại, không gian tựa như bị đông kết, Đại La tiên quang che trời che đất, giống như làm cho phương thiên địa này trở nên ngưng trệ bất động.
- Tiểu hữu hãy tạm nguôi giận, cũng xin nể mặt lão hủ, tha cho đồ nhi này của ta một mạng.
Tiên quang hiện ra, một bóng dáng xuất hiện, đang bước chậm trong tiên vân mà đến, chỉ là Đại La tiên quang dâng trào ở quanh người hắn hơi nhộn nhạo, cũng để cho đôi mắt Diệp Hiên chợt chặt băng lạnh, tựa như tiên quang của mình đều có chút bất ổn.
- Tham kiến Ngọc Đỉnh sư thúc.
- Bái kiến thượng cổ Kim Tiên.
- Gặp qua Ngọc Đỉnh chân nhân.
Khi Ngọc Đỉnh chân nhân xuất hiện, quần tiên Xiển Giáo lập tức vui mừng, dồn dập khom người cúi đầu giữa hư không, mà sắc mặt Triệu Công Minh cùng hơn mười vị Yêu Vương càng tái nhợt, nhưng vẫn khom người cúi đầu với Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
Đại La Kim Tiên.
Siêu thoát ngoài thiên địa, không ở trong ngũ hành, không vào lục đạo luân hồi, không ở trong thiên địa nhân tam thư, chính là tồn tại xưng tôn làm tổ ở Địa Tiên Giới.
Mặc dù đám người Triệu Công Minh chính là Triệt Giáo nhất mạch, nhưng đối mặt với Đại La Kim Tiên, cũng nhất định phải khom người chào hỏi, cái này không quan hệ gì đến đạo thống phân tranh, mà là một loại tôn trọng đối với Đại La Kim Tiên, càng là lòng kính sợ đối với cường giả.
- Tiểu hữu, đồ nhi này của ta kiêu căng lỗ mãng, là lão hủ quản giáo không thích đáng, hy vọng tiểu hữu có thể kết thiện duyên cùng lão hủ, tha cho đồ nhi của ta một con đường sống, cũng coi như lão hủ nợ ngươi một ân huệ.
Sắc mặt Ngọc Đỉnh chân nhân ôn hoà, cũng không có lấy thế đè người, âm thanh cực kỳ thành khẩn.
Theo những lời Ngọc Đỉnh Chân Nhân vừa nói ra, quần tiên hoảng sợ không tiếng động, đôi mắt nhìn về phía Ngọc Đỉnh Chân Nhân càng tràn đầy thắc mắc.
Đại La Kim Tiên nợ ân tình?
Chuyện này làm cho quần tiên không cách nào tưởng tượng, phải biết rằng tiên nhân sợ nhất nhiễm nhân quả, nhất là thiếu ân tình của người khác, đây trở ngại cực lớn đối với tu vi của mình.
Cái này tương đương với Ngọc Đỉnh Chân Nhân bằng lòng làm một chuyện vì Diệp Hiên, chỉ cần không liên quan tới an nguy của mình, chỉ cần Diệp Hiên nói lên thỉnh cầu, Ngọc Đỉnh Chân Nhân sẽ không thể từ chối.



Bạn cần đăng nhập để bình luận