Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1611: Kẻ yếu như cẩu

Chương 1611: Kẻ yếu như cẩu
- Ngươi muốn giết hắn, cũng không nên nóng lòng nhất thời, càng không thể đặt bản thân vào nguy hiểm.
Cái Thiên Nguyên lạnh lùng nhắc nhở.
- Trấn áp.
Cơ Âm Dương lạnh lùng gầm nhẹ, năm ngón tay ầm ầm vỗ xuống Diệp Hiên, Tạo Hóa thần quang hình thành vòng xoáy khủng bố buông xuống Diệp Hiên, càng làm cho phương thiên địa này đều ong ong chấn động.
- Làm càn.
Chợt, đang lúc Diệp Hiên muốn đón tiếp một kích này, một tiếng hừ lạnh yêu kiều rõ ràng truyền đến, không đợi một kích này của Cơ Âm Dương hạ xuống, đại thuật của hắn ầm ầm hóa thành bong bóng, Cơ Âm Dương lại bị tiếng răn dạy quát làm lui ba bước liên tục, ánh mắt trở nên nghiêm trọng nhìn về phía chân trời phương xa.
Răng rắc.
Thiên địa lưu quang, vạn pháp hư không, một đạo thân ảnh màu tím lặng yên xuất hiện ở trước mặt Diệp Hiên, không có bất kỳ người nào nhìn thấy nàng xuất hiện như thế nào, nhưng khi người này xuất hiện trước mặt mọi người, phương thiên địa này nhất thời tĩnh mịch không nói nên lời, càng kèm theo âm thanh hít vào thật sâu.
- Tử... Tử Linh thánh sứ?
Thác Bạt Thiên hoảng sợ thì thầm, sắc mặt ba Linh Tử nhất thời tái nhợt, thân thể đều có chút cứng ngắc không nghe sai khiến.
Không chỉ có ba gã Linh Tử, ngay cả Cơ Âm Dương vốn đang tỏa ra khí tức âm u cũng sắc mặt khẽ biến, khí tức bản thân đều trở nên hỗn loạn.
Cơ Âm Dương như thế nào cũng không ngờ, Tử Linh Thánh Sứ dĩ nhiên ngăn cản một kích này cho Diệp Hiên.
- Tham kiến Tử Linh thánh sứ.
Đám người Thác Bạt Thiên và Hạ Ngũ Uyên vội vàng khom người chào hỏi, biểu hiện cực kỳ khiêm tốn.
- Âm Dương bái kiến Tử Linh thánh sứ.
Vẻ mặt Cơ Âm Dương khẽ biến, nhưng vẫn khom người bái lạy Tử Linh, bởi vì hắn tuyệt đối đắc tội không nổi nữ nhân này, hơn nữa căn bản cũng không phải đối thủ của Tử Linh.
- Cơ Âm Dương, lá gan của ngươi thật lớn!
Tử Linh lạnh lùng quát lớn, quanh thân bộc phát ra ý lạnh như hàn băng vạn năm.
- Không biết Thánh sứ vì sao tức giận, không biết Âm Dương sai ở chỗ nào?
Bị Tử Linh quát lớn.
Trong lòng Cơ Âm Dương rất tức giận, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, nhưng hắn là đệ ngũ Linh Tử, thân phận cũng cực kỳ tôn quý, nếu tùy ý Tử Linh quát lớn mà không dám lên tiếng, không khỏi quá mức mất mặt.
Phanh.
Chợt, hỗn độn pháp tắc bạo tẩu, hư không chỗ Cơ Âm Dương đang đứng bạo nát thành chân không, một vệt tử quang ầm ầm lao tới đánh hắn bay ra ngoài.
Oa!
Cơ Âm Dương phun ra một ngụm máu tươi từ, cả người hung hăng rơi xuống mặt đất, chỉ là một kích tùy ý của Tử Linh, nhất thời làm cho hắn bị thương nặng.
Tê.
Âm thanh hít vào một hơi khí lạnh không ngừng truyền đến, sắc mặt người ở phương xa vây xem trận tranh đấu này đều thay đổi, ai cũng không ngờ Tử Linh lại hạ độc thủ, một chút cũng không lưu lại thể diện cho Cơ Âm Dương.
- Ngươi......
Wow!
Cơ Âm Dương chật vật đứng dậy, trong miệng lần nữa phun ra máu tươi, chỉ vì một kích này của Tử Linh quá mức đáng sợ, căn bản không phải hắn có thể chống cự.
- Cơ Âm Dương, nếu không phải nể mặt ngươi là Linh Tử thứ năm, là đệ tử Vạn Linh thiên điện ta trọng điểm bồi dưỡng, hôm nay bổn sứ tất sẽ lấy tính mạng ngươi.
Tử Linh lạnh lùng lên tiếng.
- Thánh sứ bớt giận, là Cơ Âm Dương ta sai.
Trong ngực Cơ Âm Dương có lửa giận cực hạn, nhưng hắn không dám biểu hiện ra, ngược lại khom người bái lạy Tử Linh, thả tư thái bản thân xuống cực thấp.
Bởi vì hắn không đắc tội nổi Tử Linh, bất luận địa vị hay tu vi, hơn nữa hắn biết rõ, nếu mình biểu hiện ra vẻ phẫn hận, Tử Linh có lẽ thật sự sẽ giết hắn.
Xin lỗi, cúi đầu, đây chính là tư thái hiện tại của Cơ Âm Dương.
Tuy rằng hắn không biết mình đắc tội Tử Linh như thế nào, nhưng hiện tại hắn không cần biết, bởi vì ở trước mặt cường giả, đối phương nói ngươi sai thì chính là ngươi sai, thêm một câu phản bác đó là muốn chết.
Cường giả nặng như núi, kẻ yếu thì nhẹ như kiến hôi, mà đây chính là hiện thực tàn khốc.
- Cửu Linh Tử là nghĩa đệ của bổn sứ, nếu lại có người làm khó hắn, đó chính là đối nghịch với bổn sứ, bổn sứ không quan tâm ở phía sau các ngươi là người nào, cũng mặc kệ các ngươi có phải Linh Tử hay không, nếu dám đả thương một sợi lông tơ của Cửu Linh Tử, vậy bổn sứ sẽ muốn các ngươi chôn cùng.
Tử Linh lạnh lùng lên tiếng, nàng không chỉ nói cho Cơ Âm Dương nghe, cũng đang nói cho mọi người nghe, khi lời nói của nàng rơi xuống, đám người vây xem phương xa cũng tốt, hay đám người Cơ Âm Dương cũng được, sắc mặt mọi người đại biến, lặng yên nhìn Diệp Hiên một cái, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh hãi.
Thật là Tiểu Cửu, trách không được hắn không sợ hãi như thế, thì ra hắn tìm được một chỗ dựa vững chắc.
Sắc mặt Cơ Âm Dương không thay đổi, nhưng nội tâm đang phẫn hận rống giận, một cỗ cảm giác nghẹn khuất cực hạn hiện ra trong lòng.
- Hiện tại xin lỗi nghĩa đệ ta, sau đó ra khỏi nơi này.
Tử Linh mặc dù là nữ tử, nhưng tác phong làm việc cực kỳ bá đạo, nàng căn bản không sợ đắc tội Cơ Âm Dương, cũng sẽ không lưu lại cho hắn bất kỳ thể diện gì.
- Cửu đệ, là Ngũ ca sai, ngươi đại nhân có đại lượng chớ có chấp nhặt với ta.
Cơ Âm Dương đích thật là một nhân vật, tuy rằng hắn là tử nhân yêu, nhưng cũng là một vị kiêu hùng có thể khuất phục, hắn sải bước đi tới trước mặt Diệp Hiên khom người bái một cái, càng thả tư thái bản thân xuống cực thấp.
- Không có gì.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng, cũng không có bởi vì Tử Linh làm chỗ dựa cho hắn mà đi làm khó Cơ Âm Dương, bởi vì đây cũng không phải tác phong của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận