Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 646 - Điên cuồng thôn phệ



Chương 646 - Điên cuồng thôn phệ




Bức vẽ thứ ba, hắn quật khởi ở trong chiến trường huyết hải, dưới chân chính là núi thi xương trắng, thiếu niên đã từng nhu nhược cùng lương thiện sớm đã biến mất không còn.
Bức họa thứ tư, hắn hoành hành nhân gian giới, chế tạo Minh Phủ vô thượng, càng là thành tiên ở nhân gian giới trong thời kỳ thiên địa mạt pháp.
Hắn gặp qua Cố Hiểu Hiểu, nữ tử chí thiện, đã từng bởi vì thân tình ràng buộc rơi vào phong ma, càng chặt đứt thân tình, khai mở đại chiến kinh thiên với Nguyên Linh ở bên trong chiến trường huyết hải.
Hình ảnh thứ năm, bức họa thứ sáu... Trấn áp Hoa Quả Sơn, giết chiến thần tam giới Dương Tiễn, tính kế Ngọc Đỉnh chân nhân, cho đến chiến một trận với Ngọc Đế tại Thiên Đình, từng cảnh tượng cùng hình ảnh đều hiện ra.
Quật khởi từ trong hèn mọn, sống lại từ trong tử vong, Diệp Hiên cho tới bây giờ đều cô độc, con đường hắn đi tới cũng không có một người bồi tiếp, ba ngàn năm trôi qua, hai tay hắn sớm đã nhuộm đầy máu tươi, trên lưng đeo oán ghét của vô tận sinh linh, dù cho Cửu Thiên Chi Thủy cũng không thể cọ rửa.
Thế nhưng Diệp Hiên cũng không hối hận, bởi vì đây chính là con đường của hắn, tất cả thân nhân đều không còn, bên người càng không có bằng hữu, hắn tin tưởng cũng chỉ có lực lượng quét ngang vạn cổ.
Hôm nay, Đại La Kim Đan êm dịu hoàn mỹ, chỉ kém một tia cuối cùng sẽ đến viên mãn, tâm linh Diệp Hiên đang cực hạn thăng hoa, hắn biết mình gần đi vào một thế giới hoàn toàn mới, đến lúc đó sẽ không còn sợ hãi bất kỳ ai ở trong tam giới.
- Ách a!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên ngửa mặt lên trời gào to, tiếng rống giận nối liền thiên địa nhân tam giới làm cho thần hồn người ta rung động, càng làm cho vô tận thiên khung đổ nát, chỉ là cái một tiếng thét dài đã náo động thời không pháp tắc phương thiên địa này.
- Hắn là Đông Cực Đế Quân, chạy mau!
Một màn như thế làm cho Bắc Mãng Yêu Vương sợ run rống to, khi hắn nhìn thấy từng bức họa trong hư không, rất nhanh đã nhận ra thân phận chân thật của Diệp Hiên, đôi mắt sợ run, liều mạng phóng nhanh về phương xa bỏ chạy.
- Đi mau.
Không chỉ có Bắc Mãng Yêu Vương, mấy trăm vị Yêu Vương ở đây đều là sắc mặt tái nhợt, các loại yêu quang độn thuật đều thi triển, tranh nhau hướng ra bốn phương tám hướng chạy trối chết.
Đông Cực Đế Quân Diệp Hiên, hung danh của hắn quá mức khủng bố, mỗi một chuyện hắn làm đều kinh thiên động địa, tuy bầy yêu chẳng biết tại sao Diệp Hiên muốn hóa thân làm Khổng Ly, thế nhưng cái này đã không quan trọng, bọn họ hiện tại chỉ muốn thoát đi nơi đây, nếu không thì tất sẽ táng thân ở trong tay Diệp Hiên.
- Lục dục vô tình, thiên địa vô tâm, kiếp!
Phong thiên khốn địa, huyết hải đại trận, không có ai có thể thoát đi nơi đây, càng không có người có thể còn sống sót, khi âm thanh lạnh lùng vô tình của Diệp Hiên quanh quẩn trong thiên địa, chuyện cực kỳ đáng sợ xảy ra.
Huyết hải đại trận ù ù nổ vang, Diệp Hiên ở bắt Kiếp Tiên thuật, từng đạo tiên quang màu máu phun ra, càng làm cho phương thiên địa này hóa thành một thế giới đại dương màu đỏ ngòm.
-!
Ùng ùng!
Lôi đình màu máu cắt ngang trường thiên, ngàn vạn lôi quang trút xuống, nghìn vạn dặm Bắc Mãng Yêu Sơn cuồng bạo nổ vang, từng dãy núi yên diệt thành bụi, đếm không hết yêu ma nổ tung thành mưa máu, càng truyền đến tiếng hét thảm thê lương.
Xích xích xích!
Từng huyết quang giăng khắp nơi ở trong thiên địa, dù là La Thiên Yêu Vương vẫn bị chặt đứt, càng bị huyết sắc lôi đình giết tới hồn phi phách tán, thế nhưng tu vi đạo quả của bọn họ đều bị huyết hải đại trận thu nạp.
Yêu ma đang gào khóc, vạn linh đang khóc, đây là một mảnh thế giới đại dương màu đỏ ngòm, tiếng kêu thê lương thảm thiết giống như để cho linh hồn người ta đều muốn phá toái, mặc dù tám tầng mười địa ngục cũng không có khủng bố như cảnh tượng trước mắt.
Máu, máu tươi, máu tươi thê diễm mà đẹp lạ thường, xương, xương trắng, xương trắng rét lạnh.
Nghìn vạn dặm Bắc Mãng Yêu Sơn hóa thành bụi khói, cảnh hoang tàn khắp nơi, mặt đất rách nát, sau khi vô tận yêu ma chết thảm, máu tươi và xương cốt chìm nổi ở trong biển máu, máu tanh mùi nồng nặc phô thiên cái địa.
Sát lục, sát lục khiếp sợ cổ kim, máu tươi, vô tận máu tươi của yêu ma đang trôi nổi, khi hình ảnh huyết hải thi sơn này xuất hiện ở trong trời đất, mặc dù mười đại Yêu Vương là hạng người hung ma thì hàm răng đều đang kịch liệt run rẩy, càng như một bãi bùn nhão vậy xụi xuống ở trong hư không.
Đôi mắt bọn họ nhìn về phía Diệp Hiên xuất hiện e ngại chẳng bao giờ có, sắc mặt trắng bệch tới cực điểm, nếu không phải bọn họ biết Diệp Hiên sẽ không giết bọn họ, chỉ sợ lúc này bọn họ sớm đã liều mạng chạy trốn.
Bầu trời, trong hư không.
Gương mặt Diệp Hiên dữ tợn vặn vẹo, hai tay của hắn huyễn hóa vô biên, Kiếp Tiên thuật vẫn còn đang cuồng bạo vận chuyển, đối mặt sát lục thao thiên mà mình tạo ra, hắn căn bản không chút ba động.
Thiên địa tĩnh mịch, vạn vật không tiếng động.
Tiếng yêu ma hét thảm khóc lóc lại không còn, mấy trăm vị Yêu Vương đều bỏ mình, ngoại trừ đại trận màu đỏ ngòm đang chuyển động, phương thiên địa này lại không còn có chút tiếng động nào truyền đến.
- Kiếp!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên mở to hai mắt, Kiếp Tiên thuật trong tay đông lại một cái, chỉ thấy huyết hải đại trận tỏa sáng hào quang, rũ xuống một thác nước như thiên hà, cuồng bạo rưới vào ở trong đầu Diệp Hiên.
- Thiên địa vô cực, Đại La cửu chuyển!
Diệp Hiên khoanh chân ngồi trên bầu trời, khuôn mặt hưng phấn vặn vẹo, điên cuồng luyện hóa cổ lực lượng không cách nào tưởng tượng này, Đại La Kim Đan trong đầu cũng xảy ra lột xác cực kỳ khủng bố.
Ông!



Bạn cần đăng nhập để bình luận