Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2627: Quá khứ không thể cải biến, lịch sử y nguyên tái diễn (2)

Chương 2627: Quá khứ không thể cải biến, lịch sử y nguyên tái diễn (2)
- Đại huynh, ngươi đừng ngăn cản ta, ta không muốn để cho hai người bọn họ bởi vì ta mà bị thương tổn.
Bỗng nhiên, Tịch Dao hất ống tay áo Diệp Hiên ra, nàng thân là kinh thiên tuyệt địa, tự nhiên không phải Diệp Hiên có thể ngăn cản, bản thân nhanh chóng lao tới chiến trường của hai người.
- Ai.
Diệp Hiên thở dài, hắn biết mình chung quy không thể ngăn cản, nên đến cuối cùng cũng phải tới.
...
- Các ngươi không cần đánh nữa.
Thiên địa chiến trường, vạn vật rách nát.
Tịch Dao tiến vào chiến trường của hai người, tiếng hô to đầu lo lắng của nàng vang lên bên tai hai người.
- Tịch Dao, ngươi ở một bên nhìn, ta nhất định sẽ chứng minh với ngươi, ai mới là người mạnh nhất vạn cổ vũ trụ.
Thái Thương kiệt ngạo rống to, các loại kinh thiên sát phạt đại thuật đang hiện ra, bởi vì hắn nhất định phải chứng minh mình, nhất định phải đánh bại 'Hoang'ở trước mặt Tịch Dao.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên cũng lặng yên xuất hiện ở giữa chiến trường, hắn yên lặng nhìn Thái Thương cùng 'Hoang' chiến đấu, trong mắt có thêm chút bi thương.
Bởi vì bi kịch tiếp theo sẽ xảy ra, hắn muốn ngăn cản, nhưng lại không thể ngăn cản.
- Chớ cố chấp chi mà khổ sở, đây vốn là số mệnh đã định.
Bên tai Diệp Hiên truyền đến âm thanh của 'Hoang', hiển nhiên hai người đều cảm ứng lẫn nhau, Hoang cũng có thể cảm nhận được sự rối rắm trong lòng Diệp Hiên.
- Chẳng lẽ thật sự không thể tránh khỏi bi kịch xảy ra sao?
Diệp Hiên truyền âm nói.
- Nếu thay đổi quá khứ, hậu thế sẽ không có ngươi tồn tại.
Âm thanh 'Hoang' trong trẻo lạnh lùng, đang nói cho một sự thật tàn khốc cho Diệp Hiên, bất kể là vì chính mình hay là vì Diệp Hiên đời sau, hắn biết rõ kết quả nhất định, nhưng vẫn phải nhẫn tâm làm việc.
- Đến lúc kết thúc rồi.
Bỗng nhiên, cả người 'Hoang' chấn động, hắn không muốn chậm trễ, khí tức vạn cổ hoang vu che lắp hắn, hoang thiên chỉ yên lặng hồi lâu kia đang khủng bố nâng lên.
- Giết.
Một thiên chỉ hoang vu, trấn diệt cổ kim.
Hoang Thiên Chỉ đang xuất hiện, đây là pháp môn kinh thiên tuyệt sát của Hoang, cũng ẩn chứa pháp và đạo cả đời của hắn, có thể nói là một kích mạnh nhất vạn cổ, cho dù kinh thiên tuyệt địa cũng phải chết ở dưới chiêu này.
Thời gian đang đình chỉ, không gian đang đóng băng, pháp môn vạn cổ hoang vu đang nỡ rộ khắp thiên địa Thái Cổ, sát khí kinh thiên đã định 'Thái Thương' lại tại chỗ.
- Làm thế nào... Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Cảm giác sinh tử đại khủng bố xâm nhập mà đến người 'Thái Thương', sắc mặt hắn tràn đầy sợ hãi phát ra tiếng rống to, đối mặt với một kích mạnh nhất của 'Hoang', hắn muốn né tránh kháng cự, nhưng lại phát hiện bản thân không thể động đậy, cả người đều bị trấn áp.
- Sống và chết, huyễn cùng diệt, hết thảy đều sẽ kết thúc.
Hoang đang cô đơn lên tiếng, trong mắt có một tia không đành lòng, vẻ không đành lòng này cũng không phải đối với 'Thái Thương', mà hắn đã nhìn thấy Tịch Dao sẽ ngã xuống dưới một kích của hắn.
- Ta không cam lòng.
Thái Thương căm hận cuồng rống, cả người hắn đều bị định ở hư không, đối mặt với Hoang Thiên Chỉ sắp hạ xuống, Thái Tà Thương Thiên Pháp của hắn đều mất đi tác dụng.
- Ai.
'Hoang' thở dài một tiếng, một chỉ cuối cùng cũng chỉ về phía Thái Thương.
- Không.
Chuyện trong định mệnh vẫn xảy ra, đối mặt với một kích tuyệt sát của 'Hoang', Tịch Dao cuối cùng cũng chắn trước mặt Thái Thương.
Phốc phốc.
Một tia máu tươi rơi xuống từ trước ngực Tịch Dao, thậm chí ánh sáng quanh người nàng cũng từng tấc từng tấc vỡ vụn, cả người như lục bình không có rễ từ trên cao rơi xuống.
- Tịch Dao?
Khi một màn này xảy ra, Thái Thương bi thương rống to, cả người hắn lao nhanh tới Tịch Dao, gắt gao ôm nàng vào trong ngực.
- Tại sao? Tại sao?
Nhìn sinh cơ của Tịch Dao trong ngực không ngừng bị xói mòn, Thái Thương bi thống muốn tuyệt, rống to.
- Hắn... Hắn mang theo hy vọng của sinh linh vạn cổ... Thái Thương... Hứa với ta... Đừng... Không cần cùng hắn...
Tịch Dao suy yếu nói, âm thanh cũng càng ngày càng yếu, số lượng lớn sinh cơ đang không ngừng trôi qua, cả người đều ở trong trạng thái hấp hối.
- Ta đồng ý với ngươi, ta đồng ý với ngươi...
Thái Thương bi thương khóc lớn, không ngừng đánh ra từng đạo pháp quyết kinh thiên, muốn lưu lại sinh cơ cho Tịch Dao, nhưng Hoang Thiên Chỉ thật sự quá cường đại, cơ hồ không có khả năng để cho Tịch Dao sống sót.
- Trấn.
Hoang lặng yên xuất hiện, kết ra một đạo phù văn, trực tiếp khắc sâu trên mi tâm Tịch Dao.
Hai đại kinh thiên tuyệt địa cùng nhau kéo dài mạng sống cho Tịch Dao, tuy rằng bảo trụ một đường sinh cơ cuối cùng của nàng, nhưng nữ tử này lại lâm vào trong giấc ngủ vĩnh viễn.
Quá khứ không thể thay đổi, lịch sử vẫn đang di chuyển theo quỹ đạo ban đầu.
Diệp Hiên nhìn thấy giờ khắc này.
Hắn yên lặng không nói gì, chỉ là hai quyền hơi nắm chặt, một tia luân hồi chi quang thản nhiên hiện ra trên người, cả người lúc này cũng xảy ra một loại lột xác không cách nào tưởng tượng được, một tia khí tức kinh thiên tuyệt địa mơ hồ tràn ra.
Trời đất cùng bi, vạn vật cùng khóc.
Thái Thương ôm Tịch Dao khóc lớn trong bi thương, hết thảy đều dựa theo quỹ tích ban đầu vận chuyển, thậm chí Diệp Hiên trở lại quá khứ, cũng không cách nào thay đổi cái gì.
'Thái Thương' đi rồi.
Hắn mang theo Tịch Dao đi xa, càng mang theo hứa hẹn với 'Hoang' vĩnh viễn yên lặng ở nơi khởi nguyên, cho đến khi chờ đợi Hoang tái hiện thế gian, cùng nhau đánh thức Tịch Dao từ trong giấc ngủ say.
Núi và sông bị phá vỡ, trời và đất sụp đổ.
Ở trong mặt đất vô tận rách nát, 'Hoang' cô tịch đứng đó, Diệp Hiên lặng yên xuất hiện phía sau hắn, một tia khí tức kinh thiên tuyệt địa từ từ nở rộ.
- Chúc mừng ngươi, pháp cùng đạo kiếp này viên mãn.
'Hoang' nhẹ giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận