Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1242 - Người không có khả năng nhất xuất hiện (2)



Chương 1242 - Người không có khả năng nhất xuất hiện (2)




Sinh tử đại kiếp nạn, ngàn cân treo sợi tóc.
Diệp Hiên đã tuyệt vọng, bởi vì hắn thật sự đi tới tuyệt lộ, căn bản không có nửa điểm hy vọng sống sót, Tây Phương Nhị Thánh muốn đẩy hắn vào chỗ chết, hiện tại người nào có thể giúp hắn ngăn cản?
- Ngươi dám?
Ầm ầm.
Bỗng nhiên, Thông Thiên Giáo Chủ cất lên giận dữ, kiếm chỉ của hắn xẹt qua bầu trời, Tru Tiên trận đồ ầm ầm bộc phát ra sát phạt thánh quang thông thiên động địa, Tru Tiên Kiếm ầm ầm rời khỏi đỉnh đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn, trực tiếp chém giết tới Tây Phương Nhị Thánh.
- Đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lạnh lùng gầm nhẹ, Hỗn Độn Châu trực tiếp bị hắn đánh ra, theo một tiếng vang lớn kình thiên, Tru Tiên Kiếm cùng Hỗn Độn Châu va chạm cùng một chỗ, ngăn cản Thông Thiên Giáo Chủ cứu viện Diệp Hiên.
- Muốn cứu kẻ này, ngươi mơ mộng vào ban ngày.
Nguyên Thủy Thiên Tôn liên tục cười lạnh, hắn đích xác không phá được Tru Tiên kiếm trận, cũng không có nghĩa hắn không thể ngăn cản Thông Thiên Giáo Chủ.
Hơn nữa hôm nay hết thảy nguyên nhân đều bởi vì Diệp Hiên, chỉ cần Diệp Hiên chết, trận đại chiến giữa Thánh Nhân tất có thể tiêu tan.
- Diệp Hiên, hôm nay không ai có thể cứu được ngươi, ngươi coi như có thể an tâm đi chết.
Chuẩn Đề đạo nhân xuất ra Thất Bảo Diệu Thụ, mang theo khí cơ trấn diệt vạn vật buông xuống Diệp Hiên, Tiếp Dẫn đạo nhân càng tung ra một đánh tới Diệp Hiên, hai đại Thánh Nhân cùng nhau ra tay, Diệp Hiên phải chết không thể nghi ngờ.
- Ách a.
Đối mặt với hai đại Thánh Nhân liên thủ đánh ra một kích, Diệp Hiên cất tiếng gầm lên giận dữ, trong lòng tràn ngập không cam, Thánh Nhân sát kiếp quá mức khủng bố, để cho hắn ngay cả một chút năng lực ngăn cản cũng không có.
Một chút, chỉ thiếu một chút, chỉ cần Diệp Hiên có thể hoàn thành rèn luyện cửu chuyển, hắn sẽ ngưng tụ ra thánh tâm, nhưng Thánh Nhân sát kiếp hiện tại không cho hắn bất kỳ cơ hội nào, làm sao Diệp Hiên có thể cam tâm?
Nhưng không cam lòng thì sao?
Hiện tại không ai có thể giúp được hắn, kết cuộc của hắn nhất định sẽ là tan thành mây khói, Diệp Hiên cũng biết mình sắp bị giết chết, biến mất khỏi thế gian, tam giới từ nay về sau không còn Diệp Hiên người này nữa.
- Hừ!
Chợt, khi Tây Phương Nhị Thánh sắp tiêu diệt Diệp Hiên, một tiếng hừ lạnh truyền đến, một bóng dáng đen kịt như mực lặng yên chắn trước người Diệp Hiên.
- Diệt!
Bóng dáng màu đen điểm ra một chỉ, thiên địa tiêu tan bất định, một luồng hắc quang giống như có thể tiêu diệt vạn vật, trực tiếp triệt tiêu công kích của Tây Phương Nhị Thánh, càng không mang theo nửa điểm khói bụi.
Yên tĩnh, im lặng, im lặng như chết!
Khi bóng dáng màu đen đột ngột chắn ở trước người Diệp Hiên, càng hời hợt hóa giải một kích của Tây Phương nhị Thánh, phương thiên địa này trở nên tĩnh mịch không tiếng động.
Tây Phương Nhị Thánh ngốc trệ tại chỗ, Hậu Thổ cùng Nữ Oa tách ra, ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Thông Thiên Giáo Chủ cũng tách ra, ánh mắt của lục đại Thánh Nhân đều tập trung ở trên người bóng dáng màu đen này.
- Bất —— Tử —— Tiên – Kinh?
Gằn từng chữ, nói năng có khí phách, Diệp Hiên ung động nhìn hư ảnh màu đen đang chắn trước người hắn, đôi mắt của hắn trong nháy mắt hoảng hốt, giống như đưa hắn vào trong một đoạn hồi ức thật lâu.
Thiếu niên gầy yếu, năm tháng xanh tươi, năm đó hắn bị bệnh nan y, năm đó hắn vẻn vẹn chỉ mới mười bốn tuổi.
Khi hắn sắp gặp phải tử vong, cũng là một bóng dáng xuất hiện ở trước mặt hắn, hòa ái hỏi hắn một vấn đề.
- Ngươi muốn sống sót? Ngươi muốn trở thành một người mạnh mẽ?
- Ta muốn sống sót, ta không muốn chết.
- Vậy thì bái ta làm thầy đi, ta có thể cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn, càng có thể làm cho ngươi sống sót thật tốt.
- Ngươi là ai?
- Ngươi có thể gọi ta là Nguyên Linh.
Hình ảnh đảo ngược, giống như trước mắt, thời gian hơn mười vạn năm trôi qua, hình ảnh ẩn giấu trong trí nhớ của Diệp Hiên lại tái hiện, càng trùng khớp với cảnh tượng hắn nhìn thấy hiện tại.
Nếu như nói duy nhất không giống chính là, giờ phút này hư ảnh đứng trước người hắn cường đại hơn so với năm đó hắn gặp lần đầu, ngay cả khi đối mặt một kích của Tây phương Nhị Thánh cũng thờ ơ lạnh nhạt hóa giải.
- Nguyên Linh, ngươi rốt cục nhịn không được ra tay.
Diệp Hiên tự giễu cười khổ, giống như nhìn thấy một trò đùa lớn, hai thầy trò tính toán đối địch với nhau, thế nhưng giờ phút này đang đứng trên cùng một chiến tuyến.
- Ha ha!
Sương mù màu đen lượn lờ quanh thân Nguyên Linh, làm cho người ta không thấy rõ bộ dáng của hắn như thế nào, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ chậm rãi quay đầu lại nhìn Diệp Hiên nói:
- Đồ nhi tốt của ta, làm sao vi sư có thể nhẫn tâm nhìn ngươi chết trong tay người khác?
- Đúng vậy, nếu ta chết trong tay bọn họ, chỉ sợ kế hoạch ngươi cũng sẽ thất bại.
Giọng nói của Diệp Hiên dần dần bình tĩnh lại, công đức kim quang lần thứ hai nóng rực làm cho hắn tăng nhanh bước chân độ kiếp.
Diệp Hiên tỉnh táo lại, hắn biết giờ phút này cũng không phải thời điểm ôn chuyện với Nguyên Linh, hắn đang độ kiếp, độ chính là thiên đạo đệ tam kiếp, chỉ có chân chính vượt qua kiếp nạn trước mắt, hắn mới có tư cách đối mặt hết thảy.
- Đạo hữu là thần thánh phương nào?
Bỗng nhiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn bước lên trước một bước, đôi mắt nghiêm trọng nhìn về phía Nguyên Linh, trong mắt càng xẹt qua vẻ kinh nghi bất định.
- A Di Đà Phật.
Tây Phương Nhị Thánh chắp lại hai tay tụng một tiếng phật hiệu, nói:
- Đạo hữu cũng không phải Thánh Nhân, nhưng lại có tu vi không kém gì chúng ta, không biết đạo hữu và Diệp Hiên này có quan hệ ra sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận