Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1927: Biến hóa quỷ dị (2)

Chương 1927: Biến hóa quỷ dị (2)
Ầm ầm!
Ba tòa thiên môn ầm vang tán loạn, Cửu Sơn tán nhân bộc phát ra quang mang óng ánh đến cực điểm, khí tức tự thân càng là đang cất cao khủng bố, hai tay của hắn véo ra vô lượng thần quyết, trọn vẹn đánh ra chín đạo phù văn lên trên mái vòm.
Phanh —— phanh —— phanh!
Chuyện cực kỳ khủng bố xuất hiện, hư ảnh từng tòa thần sơn đang ngưng tụ phía trên mái vòm, trọn vẹn chín tòa thần sơn hiện ra, bắn ra khí tức khủng bố trấn diệt tám hướng thiên địa.
- Cửu Sơn Trấn Thế?
- Cửu Sơn Trấn Thế chính là đại thuật tối cường của Cửu Sơn tiền bối?
- Truyền thuyết, truyền thuyết trước kia khi Cửu Sơn tiền bối liều mạng nhất chiến cùng cổ ma, liền là Cửu Sơn Trấn Thế này đã đem cổ ma kia đánh thành trọng thương!
- Chết chắc, Diệp Thiên hắn chết chắc!
Bốn đại tông chủ lên tiếng kinh hô, trên mặt bốn người đều hiện ra vẻ hưng phấn kích động, bởi vì khi Cửu Sơn tán nhân thi triển ra đại thuật tối cường này, Diệp Hiên chắc chắn sẽ trở thành xương cốt không còn hạ tràng.
Oanh —— oanh —— oanh!
Vạn cổ kình thiên, chín núi giữa trời, khuôn mặt Cửu Sơn tán nhân trang nghiêm, hai tay của hắn nâng cả bầu trời, hư ảnh chín đại thần sơn khủng bố đang đong đưa trên mái vòm, buông xuống khí cơ liền khiến hư không thiên địa không ngừng nổ tung, khiến người liếc nhìn lại tâm liền sinh cảm giác hồi hộp.
- Tiểu tử, có thể chết dưới Cửu Sơn Trấn Thế của lão phu, ngươi cũng có thể chết mà nhắm mắt.
Giờ khắc này Cửu Sơn tán nhân quá mức hoàn mỹ, quanh người hắn tách ra một loại đại khí khái vô địch, trước chín đại thần sơn chiếu rọi, giống như thiên địa đều có thể bị hắn oanh diệt.
Lúc này.
Diệp Hiên cũng không có ý bỏ chạy, ngược lại hắn còn chính diện nhìn về phía Cửu Sơn tán nhân, hai mắt khép hờ dị thường thâm thúy, khóe miệng càng là phác hoạ ra một vẻ đùa cợt khiến người ta không thể nào hiểu được.
- Ngươi giết ta không được, ngược lại ngươi phải chết ở chỗ này.
Diệp Hiên nhàn nhạt mở miệng.
- Cuồng vọng!
- Cửu Sơn tiền bối giết hắn.
Bốn đại tông chủ kích động rống to, đệ tử sáu tông càng là mắng chửi không dứt.
- Tiểu tử, cuồng vọng là phải bỏ ra cái giá lớn, hôm nay lão phu tiễn ngươi lên đường.
Ầm ầm!
Cửu Sơn tán nhân lại không nói nhảm gì, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên tràn đầy sát cơ, hai tay hắn kình thiên đều đang bắt đầu chìm xuống, hư ảnh cửu đại thần sơn càng thêm ngưng thực, tùy thời liền trấn xuống Diệp Hiên.
- Trấn diệt!
Cửu Sơn tán nhân mở miệng rống to, quanh thân bộc phát ra hoa thải hừng hực tới cực điểm, hai tay nâng bầu trời đột nhiên vung về hướng Diệp Hiên, cửu đại thần sơn đã ngưng tụ hoàn tất, từ phía trên mái vòm ầm vang trấn xuống Diệp Hiên.
- Tiên sinh?
- Cẩn thận!
Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần lo lắng hét lớn, nhưng hai người nhìn thấy Diệp Hiên căn bản là không có ý né tránh, ngược lại trên mặt còn mang theo nụ cười đùa cợt nhìn về hướng Cửu Sơn tán nhân.
Ầm ầm!
Cửu đại thần sơn đang lâm trần, tất cả mọi người đều nghĩ rằng Diệp Hiên sẽ hôi phi yên diệt mà chết, nhưng sau một khắc đã phát sinh sự tình lập tức khiến cho tất cả mọi người đều tĩnh mịch không nói.
Phanh phanh phanh!
Cửu đại thần sơn đã rủ xuống hư không, nhưng một vết rách khủng bố đang sinh sôi trên cửu sơn, một tiếng nổ vang thiên địa truyền đến, vậy mà từng tòa cửu đại thần sơn đang phá diệt, trong giây lát liền yên diệt giữa thiên địa.
Oa!
Một tiếng thê lương đang truyền đến, chỉ thấy thân thể Cửu Sơn tán nhân đều đang rạn nứt, sợi tóc vốn là đen nhánh óng ánh đều bắt đầu khô bại, một ngụm máu tươi càng là từ trong miệng hắn dâng lên mà ra, trong giây lát quang mang phát tán quanh thân đều trở nên uể oải suy sụp.
- Chuyện này là thế nào?
- Tại sao lại xảy ra như thế?
- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Sau một khắc, một cỗ cảm xúc cực kỳ khủng hoảng đang sinh sôi trong sáu tông, các loại ngôn luận kinh hãi kinh ngạc cùng không thể nào hiểu được đang sinh sôi.
- Sẽ không, sẽ không, tại sao có thể như vậy?
Bốn đại tông chủ run rẩy rống to, chỉ vì Cửu Sơn tán nhân trên bầu trời đâu còn có mảy may khí thái oai hùng nào, hắn đã hóa thành một lão giả xế chiều, một cỗ tử khí đang quanh quẩn quanh người hắn, cứ như bất cứ lúc nào cũng liền có thể táng nhập vào trong hoàng thổ.
- Vì... vì sao lại như thế?
Cửu Sơn tán nhân suy yếu vô lực, hắn run run rẩy rẩy giơ lên hai tay già nua, một đôi mắt đục ngầu tràn ngập tuyệt vọng cùng ánh mắt không cam.
- Vì sao lại như thế?
Đông —— đông —— đông!
Diệp Hiên đang dạo bước mà đến, khóe miệng của hắn mang theo nụ cười đùa cợt, cho đến khi hắn tới trước người Cửu Sơn tán nhân, một vẻ khinh miệt dâng lên từ khóe miệng của hắn.
- Ngươi thật đúng là ngu xuẩn đáng thương, cũng thật là cuồng vọng thảm thương, ngươi cho rằng ngươi vẫn còn còn như trước kia sao. Thế giới của bản thân bị hủy, đại đạo bản nguyên vỡ vụn, dù là ngươi thăng hoa cực điểm khôi phục chiến lực năm đó, nhưng ngươi cũng chỉ có một lần cơ hội xuất thủ.
Đáng tiếc a đáng tiếc, ngươi quá cuồng vọng, ngươi cũng quá coi thường ta, hết lần này tới lần khác ngươi thích bày ra tư thái giang sơn thuyết giáo ta, càng là lãng phí lực lượng vào giai đoạn đầu.
Nếu như khi ngươi mới vừa xuất hiện liền vận dụng ngay Cửu Sơn Trấn Thế này, có lẽ còn có cơ hội diệt sát ta, đáng tiếc ngươi lãng phí quá nhiều lực lượng, cho đến sau cùng mới thi triển Cửu Sơn Trấn Thế, ngươi đã đạt đến cực hạn, căn bản là không có cách thi triển bí pháp này, cái này cũng trực tiếp đem ngươi đánh về nguyên hình, hiện tại ngươi muốn giết ta đều không còn cơ hội.
Diệp Hiên mở miệng cười lạnh, nói thẳng ra nhược điểm lớn nhất của Cửu Sơn tán nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận