Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 943 - Tổ Vũ sơn



Chương 943 - Tổ Vũ sơn




Thông trời tuyệt đất, trấn diệt một phương, Diệp Hiên quá mức cường thế cũng quá mức kinh khủng, hắn bước chậm trong bầu trời, mỗi một bước bước ra, đều là hướng vào trung tâm Vu Tộc tổ địa, bộ hạ Thiên Đình ù ù đi theo.
Diệp Hiên vô địch, Thiên Địa Chí Tôn, đây là thời khắc của Diệp Hiên, hắn uy nghiêm, Vu Tộc dám giết người Thiên Đình, hắn muốn lấy máu trả máu, hoàn trả gấp mười gấp trăm thậm chí nghìn lần cho Vu Tộc.
Tổ Vu Sơn
Một tòa hỗn độn Thần Sơn, truyền thuyết kể rằng nó sinh ra từ thiên ngoại hỗn độn, còn là nhất mạch của thánh địa Vu Tộc, người có thể đi vào Tổ Vu Sơn nhất định phải vào tu vi Đại Vu.
Mỗi một vị người của Vu tộc suốt đời mộng tưởng có thể vào tu luyện ở Tổ Vu Sơn, đây cũng là thánh địa chí cao của Vu Tộc.
Đại Vu, một xưng hô không rõ ràng, người đến Đại La Kim Tiên có thể được gọi là Đại Vu, nhưng trong đó cao có thấp có, từ đường ranh giới thứ nhất Đại La cho đến Chuẩn Thánh Vu Tộc, đều được xưng Đại Vu, mà trên Đại Vu còn một danh xưng khác, chức vị này gọi là Cổ Vu.
Cổ Vu, phía dưới Tổ Vu, phía trên Đại Vu, là nhân vật lớn của Vu Tộc, bên trong còn có Thượng Cổ Thập Nhị Tổ Vu, những Cổ Vu chí cao này thống lĩnh Vu Tộc.
Chỉ là những Cổ Vu này hành tung bất định, dù là người của Vu tộc cũng ít khi gặp qua, chỉ từng nghe nói tên cùng sự tích bọn họ, theo truyền thuyết, bên trong Tổ Vu Sơn có Cổ Vu tọa trấn, nhưng cụ thể là vị Cổ Vu nào lại hiếm người biết đến.
Ầm ầm
Vạn cổ thương mang, tang thương mênh mông, từng luồng vu quang thần bí dập dờn trời đất, trên đỉnh một tòa đền miếu ở Tổ Vu Sơn phát sáng, mấy vạn Vu Tộc đi ra từ dãy núi, tất cả bọn hắn đều thành kính khấu bái đền miếu.
- Giết.
Bá thiên tuyệt đia, sát phạt vô song, một chưởng lớn che trời ngưng tụ trong hư không, mang theo thần uy hủy trời diệt đất hướng xuống Tổ Vu Sơn, mấy vạn Vu Tộc thần sắc không gợn sóng, giống như không nhìn thấy, vẫn thành kính dập đầu cúng bái trước Tổ Vu Thần Miếu.
Đùng!
Thời gian như đứng im, không gian như đông kết, tiếng chư thiên tụng kinh truyền đến từ Tổ Vu Thần Miếu, một đạo phù hiệu thần bí dập dờn xuất hiện, lặng yên chuyển động hóa chưởng lớn thành hư không.
- Từ đâu tới đây chạy về chỗ đó đi, Vu Tộc không phải là nơi để ngươi có thể giương oai.
Giọng nói khàn khàn phát ra từ trong Tổ Vu Thần Miếu, không thấy người nào từ trong thần miếu đi ra, nhưng khi âm thanh này vang lên, nơi trời đất này cùng hư không đều biến ảo, từng đạo thiên địa pháp tắc nổ tung, dị tượng kinh khủng để người thường không thể tưởng tượng.
Ầm ầm
Toàn thân Diệp Hiên áo đen, hắn dạo bước trong bầu trời, sợi tóc xám trắng rủ xuống sau đầu, cuồng phong trời đất thổi tới khiến tóc hắn theo gió bay lên, cả người đứng trên bầu trời Tổ Vu Sơn, quan sát Tổ Vu Thần Miếu phía dưới.
Đông —— đông —— đông.
Trống trận Thiên Đình gióng lên, Lôi Công Điện Mẫu tụ mây tới, thiên binh đen nghịt vô tận, âm thanh yêu ma tiên nhân gầm thét vang lên, bao vây trọn Tổ Vu Sơn ở giữa.
- Cố làm ra vẻ, bản lĩnh ngươi lớn cỡ nào.
Diệp Hiên trên không trung cười lạnh, kiếm chỉ của hắn vạch phá không gian, ngàn vạn đạo liệt thiên thần lôi tàn phá khắp trường thiên, vô tận lôi vân nổ vang, lôi quang màu xanh thẳm oanh trời liệt đất từ kiếm chỉ của Diệp Hiên lao xuống, ngàn vạn đạo thần lôi cuồng bạo bổ xuống Tổ Vu Sơn.
- To gan!
Bỗng nhiên, một tiếng rống giận rung trời truyền đến, Tổ Vu thần miếu từ từ phát sáng, một vị lão giả Vu Tộc thân hình khom khom chống gậy đi ra, mênh mông thần quang sáng chói ầm vang bộc phát, trực tiếp hóa giải ngàn vạn đạo thần lôi, giương mắt nhìn Diệp Hiên.
- Vu Lão.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Bên trong Tổ Vu Sơn, mấy trăm vị Đại Vu lao đến, nhao nhao đứng sau lưng lão giả, càng là khom người bái một cái, trong mắt mỗi người đều có vẻ sùng kính.
Vu Lão, người hầu Tổ Vu Thần Miếu, người thủ hộ Tổ Vu Thần Miếu.
Tuy là người hầu, nhưng cũng là một Chuẩn Thánh, không phải Chuẩn Thánh bình thường, tu vi có thể so với Chuẩn Thánh trảm một thi.
Từ ngày Vu Tộc ra đời, lão giả này đã thủ hộ Tổ Vu Thần Miếu, bên trong trưng tượng thần Thượng Cổ Thập Nhị Tổ Vu, có thể nói hắn là người hầu thành tín nhất của Vu Tộc, cho nên cũng được Vu Tộc sùng kính.
Hôm nay, Diệp Hiên mang theo toàn bộ binh lực Thiên Đình đánh tới, hắn thân là thủ hộ Tổ Vu Thần Miếu, không thể mặc kệ cho Diệp Hiên giương oai trong Tổ Vu Sơn.
- Diệp Thiên Đế, lão hủ khuyên ngươi chớ có được một tấc lại muốn tiến một thước, vẫn là từ đâu tới đây thì chạy về chỗ đó đi.
Vu Lão trầm giọng nói.
- Đừng ở đây lên mặt với ta, phế vật như ngươi mặc dù là Chuẩn Thánh của Vu Tộc, nhưng huyết mạch chi lực ngươi yếu đuối, cũng dám kêu gào trước bản đế?
Hai mắt Diệp Hiên âm lệ, từ trong không trung rão bước xuống đỉnh Tổ Vu Sơn, ánh mắt nhìn về phía Vu Lão hiện ra một tia sát cơ tàn khốc.
- To gan, dám nhục mạ trưởng bối tộc ta?
Có Đại Vu trợn mắt nhìn, lên tiếng mắng Diệp Hiên.
- Chết.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên không có động tác gì, trời đất bỗng nhiên vặn vẹo, đôi bàn tay lớn bằng ánh sáng bỗng nhiên hiện ra trước người Đại Vu kia, nắm lấy tay hắn.
Phanh
Nổ vang kình thiên, huyết vũ bay tán loạn, tinh không cự thủ trực tiếp bóp nát tay Đại Vu, cánh tay đứt lìa văng ra, Yêu Vương sau lưng Diệp Hiên tranh nhau đoạt lấy, từng ngụm từng ngụm ném vào trong miệng, khát máu nhai nuốt.
Một màn như thế để sắc mặt Vu Lão âm trầm, khiến cho hơn mười vị Đại Vu trợn mắt nhìn Diệp Hiên, cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, đáy mắt những Đại Vu này đều lộ ra vẻ sợ hãi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận