Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2432: Cố nhân tụ họp (2)

Chương 2432: Cố nhân tụ họp (2)
Nguyên Linh dẫn đường cho hắn, cái cúi đầu này của Diệp Hiên có thể nói thành ý tràn đầy, tuyệt đối không phải là làm ra vẻ.
- Đồ tôn Diệp Huyền Ma bái kiến sư tổ.
Diệp Huyền Ma cực kỳ thông minh, hắn vội vàng hạ thấp tư thế cúi đầu trước Nguyên Linh, Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng giây lát tỉnh ngộ, cùng thi lễ trước Nguyên Linh.
Nói cho cùng người mà ngay cả Diệp Hiên cũng làm lễ, bọn hắn thân là đệ tử càng không khả năng mất lễ nghĩa.
- Khinh Mi làm lễ với ngài.
Cực Tình Chủ Nhân - Diệp Khinh Mi với danh phận là thê tử Diệp Hiên, nàng tất nhiên sẽ không mất lễ nghĩa, cũng cúi đầu trước Nguyên Linh.
- A?
Chân tay Nguyên Linh có chút luống cuống, sắc mặt trướng hồng, thân thể đều kích động, chặn lại nói:
- Chư vị chí cường đừng gãy sát với ta, đại lễ này ta sao nhận được.
Mặc dù Nguyên Linh cực kỳ khiêm tốn, nhưng trong mắt cũng có vẻ kích động, hắn sao lại không biết những chí cường này thi lễ với hắn, tự xưng là đồ tôn, nguyên nhân đều là bởi vì Diệp Hiên?
Nội tâm Nguyên Linh kiêu ngạo, mặc dù tư chất tu vi của hắn không được, nhưng hắn bồi dưỡng ra nhân vật tuyên cổ vô song, đây chính là kiêu ngạo lớn nhất của hắn.
- Đại lễ của bọn họ sư tôn cứ nhận, cho dù bọn họ là chí cường, nhưng cũng là vãn bối của ngài.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Tốt tốt tốt, ta quả nhiên thu một đệ tử giỏi a.
Lúc này nước mắt Nguyên Linh tuôn đầy mặt, trong lòng kiêu ngạo đến cực điểm, hắn chờ không phải là ngày này sao?
Thế nhân chưa hề biết danh hào Nguyên Linh của hắn, đệ tử của hắn là đại nhân vật vạn cổ vô song, vỏn vẹn một điểm này cũng đủ khiến cho hắn vui mừng kiêu ngạo.
Lúc này, mặt La Hầu tràn đầy ao ước đố kỵ, lúc trước nếu hắn có thể thu Diệp Hiên làm đệ tử, có lẽ hiện nay cũng có vô thượng đãi ngộ này.
- La Hầu đạo hữu, nhiều năm không thấy ngươi cũng đã thành nửa bước chí cường.
Diệp Hiên đối La Hầu gật đầu mỉm cười.
- Ai.
La Hầu cười đắng chát nói:
- Nửa bước chí cường đã là cái gì, làm sao có thể so sánh cùng ngươi.
La Hầu cô đơn mở miệng, nhớ ngày đó hai người đối địch lẫn nhau, nhưng năm tháng trôi qua, Diệp Hiên sớm đã đem hắn để qua đằng sau, điều này cũng khiến cho hắn thổn thức đến cực điểm.
Không thể không nói, trải qua một cái nguyên hội, trọn vẹn hơn bảy trăm triệu năm.
Mặc kệ là Nguyên Linh cũng được, là La Hầu cũng được, thậm chí Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần, hắn đã thành nửa bước chí cường.
Nói cho cùng cố nhân từng quen chỉ còn lại bốn người bọn họ, có thể gặp lại bọn họ, Diệp Hiên cũng là vô cùng vui mừng.
Cố nhân tụ họp, hoan thanh tiếu ngữ.
Mỗi người đều có chuyện nói không hết, Cực Ma thiên cung vô cùng náo nhiệt, Diệp Huyền Ma bày ra đại yến, nâng ly cạn chén nói không ngừng.
- Chủ nhân!
Bỗng nhiên, một thân ảnh xâm nhập Cực Ma thiên cung, sự xuất hiện của người này lập tức khiến Cực Ma thiên cung yên tĩnh trở lại.
- Quân Vô Song!
Diệp Hiên đặt chén rượu xuống, khóe miệng hiện lên một vệt ý cười, trách không được hắn vẫn nghĩ thiếu cái gì, thì ra chính là thiếu hai người hầu Quân Vô Song cùng Lý Thái Sơ.
- Vô Song khấu kiến chủ nhân.
Trọn vẹn hơn bảy trăm triệu năm trôi qua, Quân Vô Song sớm đã trở thành nửa bước chí cường, chỉ là ánh mắt của nàng có chút lạnh lùng, so với trước đây càng khiến cho người ta khó thân cận.
- Tốt tốt tốt, trở về liền tốt.
Đối với Quân Vô Song, Diệp Hiên rất xem trọng, nói cho cùng trước kia Quân Vô Song đi ra pháp và đạo chính mình, nàng cùng Lý Thái Sơ càng là vì hắn chinh chiến nhiều năm, có thể nói là lập xuống công lao hãn mã.
- Vô Song sư tỷ, mau mau ngồi xuống đây.
Diệp Huyền Ma vội vàng mời nói.
- Chủ nhân, Vô Song có chút việc riêng muốn nói cùng ngài.
Quân Vô Song trầm giọng nói.
- Ừm?
Diệp Hiên hơi ngẩn ra, chỉ là nhìn thấy dung nhan Quân Vô Song thanh lãnh, hắn vẫn gật đầu, sau đó đứng lên gọi Quân Vô Song cùng ra khỏi Cực Ma thiên cung.
Một màn như thế, lập tức khiến ánh mắt mọi người kinh ngạc, hiển nhiên nhìn ra chuyện có chút không đúng.
Bên ngoài!
Diệp Hiên đứng chắp tay sau lưng, thần sắc trên mặt không có một gợn sóng, Quân Vô Song khom người một bên hắn, thần sắc phẫn nộ đang nói gì đó.
- Kỳ thực, chuyện này ta đã sớm biết.
Khi Quân Vô Song oán giận nói xong sự tình, rốt cuộc Diệp Hiên quay đầu lại nhìn về phía Quân Vô Song, trong mắt cũng không hiện ra bất kỳ gợn sóng nào.
- Ngài biết rõ rồi?
Quân Vô Song rõ ràng khẽ giật mình.
- Đúng vậy, mặc dù hắn che giấu rất tốt, càng là không dám lộ ra bất kỳ khí tức gì, nhưng mà hắn lừa không được hai mắt ta.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Đúng vậy a, dùng tu vi ngài, cho dù hắn muôn vàn che giấu, làm sao có thể trốn khỏi pháp nhãn của ngài!
Quân Vô Song tự nhiên thở dài nói.
- Chỉ là ta có một chút nghĩ mãi mà không rõ, làm thế nào hắn có được Hỗn Độn Thiên Tâm từ Bất Tử Thiên Chủ, vì cái gì không cùng ta nhận nhau, ngược lại còn muốn giết ta.
Diệp Hiên cau mày nói.
- Chủ nhân, trước kia Táng Thiên cung sụp đổ, hắn là người đầu tiên rời đi, mà ta liền nghĩ hắn có gì đó quái lạ, một mực theo dõi hắn, rốt cuộc bị ta phát hiện được bí mật của hắn. Ta kết bạn với hắn nhiều năm, không nghĩ tới hắn lại muốn giết ta diệt khẩu, nếu không phải qua nhiều năm ta một mực ẩn núp, chỉ sợ sớm đã chết trong tay của hắn.
Quân Vô Song oán hận nói.
- Hắn có thể trở thành chí cường, đây cũng là cơ duyên của hắn, nói cho cùng trước kia hai người các ngươi đều đi ra pháp và đạo chính mình, cũng là những người có hi vọng trở thành chí cường nhất, chỉ là hắn tiếp nhận vị trí chí cường Bất Tử Thiên Chủ, đây là ta không nghĩ tới.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận