Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2152: Nhân Đạo hấp hối

Chương 2152: Nhân Đạo hấp hối
Nhưng, lúc này hỗn độn ý chí hàng lâm, hóa tương lai căn bản là không có cách nào thi triển được, con đường này căn bản là đi không thông.
- Diệp tiểu đệ, nếu như ta không kiên trì nổi, ngươi liền nhanh chóng trốn khỏi nơi đây đi.
Nhân Đạo Chủ Nhân truyền âm tới Diệp Hiên, nàng đã cảm thấy rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc, càng là xem nhẹ cái gọi là kiếp nạn cấm kỵ.
- Ngươi cứ chống đỡ, ta đang nghĩ biện pháp.
Diệp Hiên hồi đáp ngắn gọn, cả người đang gấp nghĩ, chỉ là Diệp Hiên căn bản nghĩ không ra biện pháp gì, đây là kiếp nạn cấm kỵ, há lại là hắn một tiểu Bất Hủ cảnh có thể hóa giải?
Đừng nói lúc này là Nhân Đạo Chủ Nhân đang độ kiếp.
Cho dù là Diệp Hiên trở thành vạn cổ chí cường, hắn đến độ kiếp nạn cấm kỵ này, nhất định hắn cũng không thể nghĩ ra biện pháp mà tuỳ tiện vượt qua.
Oanh!
Chữ "Lỗi" giữa trời, trấn diệt mà tới.
Lần này, Nhân Đạo Chủ Nhân bộc phát ra tất cả tu vi, thậm chí nhân quả đại đạo đều triệt để tương hợp, nàng cũng chỉ có thể lựa chọn ngạnh kháng.
Ầm!
Một kích!
Vỏn vẹn chỉ là một kích của chữ 'Lỗi'.
Nhân quả đại đạo vờn quanh trên người Nhân Đạo Chủ Nhân đang vỡ nát mà đi, cả người nàng đều bị đập bay trong tinh không, thậm chí khiến nhục thân Diệp Hiên bắt đầu rạn nứt.
Chỉ là sau một kích này, chữ 'Lỗi' cũng dần dần từ từ tiêu tán.
Hiển nhiên, 'Tội lỗi đáng tru' là bốn đại kiếp nạn, chỉ có bốn lần công kích, chỉ cần có thể gánh được, liền có thể sống qua bốn chữ kiếp nạn.
- Ta... Ta không được!
Tinh không hắc ám, hỗn độn thiên uy, Nhân Đạo Chủ Nhân đang suy yếu mở miệng, nhục thân Diệp Hiên da tróc thịt bong, ẩn ẩn có thể nhìn thấy bạch cốt bên trong.
- Khục!
Nhân Đạo Chủ Nhân gian nan đứng dậy, nàng phun ra tiên huyết hiện lên màu kim hoàng, đây cũng không phải là máu của Diệp Hiên, mà là nguyên khí nàng bị tổn thương.
- Rời!
Nhân Đạo Chủ Nhân suy yếu tụng kinh, lực lượng nhân quả nhàn nhạt tràn ra, nhục thể của nàng chậm rãi phân ly khỏi cơ thể Diệp Hiên.
Oanh!
Sau một khắc, Diệp Hiên đột nhiên mở hai mắt ra, hắn lại lần nữa điều khiển cơ thể, chỉ là toàn thân truyền đến đau nhức kịch liệt, khiến khuôn mặt Diệp Hiên hơi vặn vẹo.
Còn tốt, Nhân Đạo Chủ Nhân thật rất nhân nghĩa, mặc dù liên tục gặp trọng kích của hai đại kiếp nạn, nhưng kỳ thực đều là chính nàng tiếp nhận, nhục thân Diệp Hiên chỉ là bị liên luỵ một chút, cũng không chịu nhiều trọng thương.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn đang truyền đến, chỉ thấy thân thể thon dài mềm mại của Nhân Đạo Chủ Nhân rơi đập lên một khỏa thần tinh, huyết nhục thân thể nàng trở nên mơ hồ, lượng lớn huyết dịch kim sắc nhuộm dần y phục của nàng.
Tóc xanh lộn xộn, khuôn mặt tái nhợt, rốt cuộc Nhân Đạo Chủ Nhân không còn nét uy nghiêm chí cường như trước, ngược lại lộ vẻ cực kỳ yếu đuối, khiến người ta liếc mắt nhìn lại cũng vô cùng đau lòng.
Oanh!
Diệp Hiên bước ra một bước, trong giây lát xuất hiện trước người Nhân Đạo Chủ Nhân, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn nữ nhân xụi lơ trên đất, một vẻ do dự vạch qua đáy mắt hắn.
Đi, hay là không đi?
Rầm rầm rầm!
Hắc ám tinh không, kiềm nén hỗn độn, chữ 'Đáng' đang ngưng hình trong tinh không, một cỗ lực lượng hủy diệt vạn vật đang sinh sôi, sát cơ khuynh thế vạn cổ khóa chặt trên người Nhân Đạo Chủ Nhân.
Lúc này, Diệp Hiên đứng trước một lựa chọn.
Nếu như hắn không đi, tiếp nhận kiếp nạn cấm kỵ cùng Nhân Đạo Chủ Nhân.
Nếu hắn lựa chọn rời đi, kiếp nạn cấm kỵ này cũng không phải là nhằm vào hắn, hắn hoàn toàn có thể bình yên rời đi.
Nếu như chiếu theo tính cách dĩ vãng Diệp Hiên mà nói, sống chết của người khác không liên can gì tới hắn?
Nếu Nhân Đạo Chủ Nhân đã không thể độ kiếp thành công, vậy Diệp Hiên hoàn toàn có thể thoát thân rời đi.
Nhưng giờ khắc này, Diệp Hiên do dự!
Cũng không phải là hắn thương hại Nhân Đạo Chủ Nhân, mà là nếu như hắn rời đi, hắn thẹn với tâm mình.
Nhân Đạo Chủ Nhân từng vì hắn vượt mọi chông gai, dù là tìm đến Thần Tổ Vạn Thú, cũng không bỏ qua hắn.
Sở dĩ là người, chính là có được điểm mấu chốt của mình.
Diệp Hiên tàn khốc tàn nhẫn, vì để đạt được mục đích không từ thủ đoạn, nhưng hắn cũng có điểm mấu chốt của mình.
- Phế tu vi bản thân, ta mang ngươi rời đi.
Diệp Hiên tiến đến trước đỡ Nhân Đạo Chủ Nhân dậy, trong miệng truyền đến lời trầm trọng.
Lúc này!
Kiếp nạn thứ ba đang thành hình, nếu như Nhân Đạo Chủ Nhân muốn sống sót, vậy cần phải phế bỏ tu vi bản thân, chỉ có như vậy mới khiến kiếp nạn cấm kỵ từ từ tiêu tán.
- Phế tu vi, sống không bằng chết, ta nguyện chết dưới kiếp nạn này, ngươi nhanh chóng rời đi.
Nhân Đạo Chủ Nhân chậm rãi đẩy Diệp Hiên ra, quần áo nàng nhuốm máu hơi hơi gợi lên, tóc xanh xốc xếch đang bay lên trong gió.
Nữ nhân này nhìn như dịu dàng như nước, nhưng nội tâm kỳ thực rất quật cường, nàng lựa chọn độ kiếp nạn cấm kỵ, liền biết được kết quả chính mình thất bại.
- Người nhìn một lần chết, hoặc nhẹ như lông hồng, hoặc nặng như núi cao, nhưng chết trong kiếp nạn cấm kỵ, tính ra ta chết cũng nhắm mắt.
Nhân Đạo Chủ Nhân dịu dàng cười một tiếng.
- Ngươi... ?
Diệp Hiên ngơ ngác nhìn, hắn không biết nên nói cái gì, bởi vì thời khắc này tâm thần hắn đang kịch liệt run rẩy, bởi vì nữ nhân này cực kỳ quật cường.
- Đi thôi.
Oanh!
Nhân Đạo Chủ Nhân lại lần nữa nở rộ lực lượng nhân quả, cả người Diệp Hiên đều bị nàng đưa ra khỏi phiến tinh không, bởi vì nàng biết mình không thể độ kiếp thành công.
Mà chuyện nàng có thể làm chính là đưa tiễn Diệp Hiên, tránh cho Diệp Hiên sẽ chết ở chỗ này cùng nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận