Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 339 - Đánh tới ba mươi ba trọng thiên (2)



Chương 339 - Đánh tới ba mươi ba trọng thiên (2)




Mà phía dưới Ngọc Đế, có các Thiên Cung của ba vị đại đế. Bắc Đấu cung, Chân Vũ Đãng Ma Đại Đế, Câu Trần cung, Câu Trần Đại Đế, Tử Vi cung, Tử Vi Đại Đế.
Truyền thuyết của ba vị đại đế đã lâu, bất kể tu vi hay thân phận đều cực kỳ tôn quý, nhìn như địa vị hơi kém Ngọc Đế một bậc, lại không chịu Thiên Giới quản chế, cũng có rất ít người gặp qua ba vị đại đế này, chỉ là trên danh nghĩa ở Thiên Giới mà thôi.
Trì Quốc Thiên Vương điều khiển tiên vân vội vã chạy tới Dao Trì, bởi vì hôm nay chính là đào hoa thịnh hội do Tây Vương Mẫu tổ chức, Ngọc Đế càng tự mình tiếp khách, còn có quần tiên ở bên, có thể nói là một hồi thịnh hội của thiên giới.
Rất nhanh.
Ngoài Dao Trì, được Tiên Quan thông truyền, Trì Quốc Thiên Vương mang theo Ngũ Hoa đại đệ tử bước nhanh đi vào Dao Trì, gặp được quần tiên bên ở bên cạnh Dao Trì, tất cả đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía hai người Trì Quốc Thiên Vương.
Mà trung ương Dao Trì, chí tôn tam giới Ngọc Đế người khoát áo xanh, mặt như quan ngọc, bên cạnh có Tây Vương Mẫu làm bạn, cũng đang nghi ngờ đánh giá Trì Quốc Thiên Vương, chẳng biết tại sao vội vả xuất hiện tại đây.
- Ngọc Đế, việc lớn không tốt, Nguyên Ma xuất thế.
Trì Quốc Thiên Vương quỳ sát xuống, theo những gì hắn nói, Dao Trì tức thì vắng vẻ không tiếng động, sau đó truyền đến tiếng quần tiên xôn xao.
- Trì Quốc Thiên Vương to gan, sao ngươi dám thốt ra tà thuyết mê hoặc người khác, vạn năm trước Nguyên Ma trọng thương hấp hối, đã trấn áp ở bên trong thông đạo ngược chiều, còn có chúng ta phong ấn, hắn như thế nào còn có thể sống?
Trương Thiên Sư cất bước đi ra, tức giận quát Trì Quốc Thiên Vương.
- Hừ.
Chợt, Thác Tháp Thiên Vương Lý Tịnh đi ra trong đám người, tay hắn cầm Linh Lung Tháp, khom người cúi đầu hướng Ngọc Đế, nói:.
- Trì Quốc Thiên Vương luôn luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm, hắn tuyệt đối sẽ không dùng tà thuyết mê hoặc người khác, cũng xin bệ hạ minh giám.
Chí tôn tam giới, Ngọc Hoàng Đại Đế chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Trì Quốc Thiên Vương, ngươi nói Nguyên Ma xuất thế, có bằng chứng gì?
Trì Quốc Thiên Vương không dám thờ ơ, trực tiếp đẩy Ngũ Hoa đại đệ tử ra, cũng để cho người này sợ run lên tiếng nói:.
- Tiểu nhân chính là đệ tử của Ngũ Hoa Thượng Tiên, lúc đầu ở Thiên Đô Thành chuyên tâm tu hành, hy vọng có thể sớm ngày đắc đạo thành tiên, nhưng hôm nay bầu trời đột nhiên nổ vang, ngàn vạn phàm nhân Thiên Đô Thành chết thảm trong đó, ta cùng với sư huynh đệ đi đến kiểm tra, lại nhìn thấy Nguyên Ma và một thân ảnh đánh thiên băng địa liệt....
Theo Ngũ Hoa đệ tử nhanh chóng kể rõ, Ngũ Hoa Thượng Tiên ở trong quần tiên bước nhanh ra, quỳ lạy ở trước mặt Ngọc Đế, đau khổ nói:
- Người này xác thực là đệ tử của tiểu tiên, hắn vạn vạn không dám nói bậy, cũng xin bệ hạ phát binh, giết chết Nguyên Ma kia.
- Vạn năm trước, Nguyên Ma là Thái Ất Kim Tiên, giờ hắn lại xuất thế lần nữa, tất nhiên sẽ náo loạn tam giới, chỉ là thân ảnh còn lại là người phương nào, có thể đối kháng với Nguyên Ma mà không rơi xuống hạ phong?
Ngọc Đế nghi ngờ lên tiếng.
Không chỉ Ngọc Đế có nghi vấn, quần tiên ở đây cũng như vậy, chỉ là không chờ Ngọc Đế lần nữa đặt câu hỏi, chỉ nghe thiên địa phương xa truyền đến tiếng nổ vang cực kỳ đáng sợ.
- Bệ hạ, không được, có hai người tự hạ giới đánh tới Thiên Cung....
Một Tiên Quan run giọng bẩm báo, cũng không chờ hắn nói xong, một màn cực kỳ đáng sợ xuất hiện.
Thiên Giới, ba mươi ba trọng thiên.
Cả người Nguyên Linh tắm máu, cuồng bạo vung ra thanh đồng tiên kinh trong tay, nhộn nhạo ra Thái Ất tiên quang đáng sợ, như chó có nhà tang liều mạng chạy trốn.
Diệp Hiên cầm trong tay Trấn Hồn Phiên từ đệ nhất trọng thiên truy sát Nguyên Linh tới ba mươi ba trọng thiên, con đường đi tới này không biết đánh nát bao nhiêu lầu các cung điện, còn có số lượng lớn thiên binh thiên tướng chết thảm ở trong dư ba lực lượng của hai người.
- Nguyên Ma, ngươi làm hại thương sinh tam giới, mặc dù bần đạo hôm nay phá toái thần hồn, cũng muốn tiêu diệt ngươi tại đây...
Trên khoảng không Dao Trì, Diệp Hiên lên tiếng rống to, Trấn Hồn Phiên vũ động càn khôn, liệt thiên tiên quang đánh Nguyên Linh lảo đảo một cái, từng lời nói chính nghĩa cũng truyền vào trong tai quần tiên.
- Diệp Hiên, tiểu tạp chủng ngươi.
Nguyên Linh bi phẫn rống giận, liều mạng ngăn cản tiên pháp đại thuật của Diệp Hiên, có nổi khổ nhưng nói không được, chỉ có thể cắn nát hàm răng nuốt vào trong bụng.
Nguyên Linh há tự nguyện đi tới Thiên Cung?
Hắn bị Diệp Hiên đuổi đến đây, thật sự là không đường có thể trốn, hắn tuy là đoạt xá thân thể Nguyên Ma, mặc dù có tu vi Thái Ất Huyền Tiên, nhưng Diệp Hiên bước vào Thái Ất Huyền Tiên, một thân thuật pháp dung hợp quán thông, hắn đã không phải đối thủ của Diệp Hiên.
Theo trên đất đánh tới trên trời, theo trên trời đánh tới ba mươi ba trọng thiên, nghìn vạn dặm sơn hà đổ nát, con đường đi tới, Nguyên Linh bi phẫn gần chết, nhưng lại không hề biện pháp.
- Quả nhiên là Nguyên Ma.
Có Tiên Quan hoảng sợ lên tiếng.
- Đạo nhân này đến tột cùng là thần thánh phương nào, thế mà áp bách Nguyên Ma tới mức này?
Có Kim Tiên kinh hoảng hô to.
Chỉ ở trong chớp mắt đó, Nguyên Ma đã lao tới trên khoảng không Dao Trì, trốn bán sống bán chết, mà Diệp Hiên thì vội vã quan sát quần tiên phía dưới, khi hắn nhìn thấy Ngọc Đế, đôi mắt hơi đông lại một cái, sau đó nhanh chóng đuổi theo truy sát Nguyên Ma.
- Chư vị khanh gia, ai đi trợ đạo nhân kia hàng phục yêu ma này?
Sắc mặt Ngọc Đế bình tĩnh, âm thanh hơi lộ ra uy nghiêm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận