Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1650: Mâu thuẫn trùng điệp

Chương 1650: Mâu thuẫn trùng điệp
Tinh Không Cự Chu có không gian rất lớn, Diệp Hiên ngồi một mình nhắm mắt điều tức, mà Tử Linh cũng không tiện bắt chuyện quá nhiều cùng Diệp Hiên, dù sao lần này đi Bổ Thiên Giáo, nàng là một trong những người dẫn đội.
- Cửu đệ, nhiều năm không gặp, còn nhớ nhị ca không?
Lý Tri Vi đi tới trước người Diệp Hiên, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên nhìn về phía hắn.
Diệp Hiên từ từ mở mắt, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười nói:
- Tự nhiên nhớ rõ, đệ nhị linh tử Lý Tri Vi, Hỗn Độn Tri Vi Chiến Thể tỷ vạn người không có một, tương lai tất là hạt giống cho chí cường, ta làm sao có thể không nhớ rõ nhị ca đây.
Đối với Diệp Hiên nịnh hót, Lý Tri Vi cũng không có bất kỳ tự đắc ý gì, ngược lại ngồi ở bên cạnh Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
Cửu đệ, ta biết Cơ Âm Dương đã từng có chút mâu thuẫn với ngươi, tuy nhiên hiện tại hắn đã chết, ngày sau nếu có chuyện gì khó xử có thể tới tìm nhị ca.
- Vậy về sau mong nhị ca chiếu cố nhiều hơn.
Diệp Hiên mỉm cười gật đầu, từ đầu đến cuối đều biểu hiện rất hiền hòa, càng hạ tư thái bản thân xuống cực thấp.
- Tiểu đệ, ta truyền cho ngươi một pháp.
Bỗng nhiên, Tử Linh gọi Diệp Hiên, Diệp Hiên cho Lý Tri Vi một ánh mắt xin lỗi, sau đó đứng dậy đi tới trước người Tử Linh.
- Tiểu đệ, ngươi tốt nhất ít tiếp xúc với Lý Tri Vi, lòng người này quá mức thâm trầm, chỉ cần ngươi không đắc tội hắn là tốt, không cần thật sự kết giao cùng hắn.
Tử Linh truyền âm nói.
Nghe Tử Linh truyền âm, đôi mắt Diệp Hiên khẽ động, cảm giác được Lý Tri Vi hẳn là có chút chuyện gì với Tử Linh, nếu không thì Tử Linh cũng sẽ không nhắc nhở hắn.
Cùng lúc đó, Lý Tri Vi đang mỉm cười gật đầu với Tử Linh, Tử Linh chỉ hừ lạnh một tiếng, không cho Lý Tri Vi sắc mặt tốt.
- Tử Linh tỷ tỷ, tiểu đệ này của ngươi cũng không tầm thường.
Nam Cung Tiên Nhi bước tới, đầu tiên nàng chào hỏi Tử Linh một tiếng, sau đó nhìn thoáng qua Diệp Hiên thật sâu, điều này làm cho tâm thần Diệp Hiên hơi động, bỗng nhiên hiện lên một cỗ cảm giác không tốt.
Ánh mắt của nữ nhân này... ?
Tâm thần Diệp Hiên khẽ động, chỉ vì ánh mắt Nam Cung Tiên Nhi cực kỳ cổ quái, tựa như phát hiện ra bí mật nào đó của hắn, điều này làm cho Diệp Hiên dâng lên một tia cảnh giác, nổi lên ý đề phòng đối với Nam Cung Tiên Nhi.
- Tiểu đệ, Nam Cung muội muội luôn luôn giao hảo với ta, về sau trong tu luyện, nếu ngươi có vấn đề gì không hiểu đều có thể thỉnh giáo nàng.
Tử Linh mỉm cười nói.
Hiển nhiên, Tử Linh và Nam Cung Tiên Nhi đều là nữ nhân, đương nhiên có chút thân cận ở trong Vạn Linh Thiên Điện.
- Gặp qua tứ tỷ.
Diệp Hiên cực kỳ khiêm tốn, vội vàng thi lễ với Nam Cung Tiên Nhi, nhưng Nam Cung Tiên Nhi bỗng nhiên tránh đi, ngược lại mỉm cười nhìn về phía Diệp Hiên nói.
- Ta cũng không dám chịu lễ này của cửu đệ, chẳng may một ngày nào đó ta cũng ly kỳ mất tích giống như Cơ Âm Dương kia, đây chẳng phải oan uổng.
Theo lời Nam Cung Tiên Nhi lọt vào tai, sắc mặt Diệp Hiên không thay đổi, nhưng tâm thần kịch liệt rung chuyển, tia âm trầm lặng lẽ xẹt qua đáy mắt, chỉ là không ai có thể nhìn thấy Diệp Hiên biến hóa.
- Tiên nhi, ngươi hoài nghi Nguyệt Dạ giết Cơ Âm Dương?
Tử Linh nhướng mày, nàng làm sao nghe không ra ý của Nam Cung Tiên Nhi?
- Khanh khách.
Nam Cung Tiên Nhi che miệng cười nói.
- Tỷ tỷ ta chỉ muốn dọa hắn, không ngờ không dọa được Cửu đệ, ngược lại dọa tỷ tỷ ngài, muội muội thất, tỷ tỷ và Cửu đệ thật đúng là tỷ đệ tình thâm.
- Ngươi nha đầu thối này, bình thường một bộ dáng đoan trang ổn trọng, hôm nay sao lại hồ nháo.
Tử Linh Điên cười nói.
Lúc này, Diệp Hiên lắc đầu, biểu hiện cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ là đôi mắt hắn lạnh như băng, bởi vì hắn biết Nam Cung Tiên Nhi đang thăm dò mình, hắn tuyệt đối không thể biểu hiện ra vẻ bối rối.
- Nếu không phải tiểu tử này chỉ là tu vi cửu thiên Thánh Vương, chuyện giết chết tứ đại linh tử, hắn chính là nghi phạm lớn nhất.
Bỗng nhiên, Nguyên Thiên liếc mắt nhìn Diệp Hiên, âm thanh từ từ vang lên.
- Nguyên Thiên, ngươi nói thế có nghĩa gì?
Sắc mặt Tử Linh biến đổi, mắt lạnh nhìn về phía Nguyên Thiên.
- Ta chỉ đang nói một sự thật, lại không nói hắn thật sự là hung thủ sát hại tứ đại linh tử, hơn nữa chỉ dựa vào chút tu vi này của hắn, đừng nói Cơ Âm Dương, cho dù đệ bát linh tử Hạ Ngũ Uyên cũng có thể lấy mạng hắn.
Nguyên Thiên lạnh lùng nói.
- Nguyên Thiên, ta biết ngươi có thành kiến đối với hắn, đơn giản là bởi vì Thác Bạt Thiên và hắn có nhiều mâu thuẫn, nhưng có ta ở Vạn Linh Thiên Điện một ngày, ngươi cũng đừng làm khó hắn.
Tử Linh lạnh lùng quát lớn.
- Khó xử?
- Ha ha.
Nguyên Thiên nở nụ cười, tiếng cười của hắn rất lạnh, sau đó liếc xéo nhìn Diệp Hiên nói.
- Chỉ là một cửu thiên Thánh Vương, ta còn không đến mức làm khó một tiểu bối hắn, tuy nhiên lần này tham gia thiên kiêu thịnh yến, vị tiểu đệ này của ngươi cũng chỉ có thể ngồi trên băng ghế lạnh, nếu thật sự đi ra so tài một trận với thiên kiêu khắp nơi, chỉ sợ không đến một hiệp, sẽ ngã xuống dưới chân người đối diện, đến lúc đó mặt Tử Linh Thánh Sứ ngươi lại đặt ở nơi nào?
- Ngươi.......
Tử Linh nổi giận, ầm ầm đứng dậy, tu vi Âm Cực cảnh khủng bố nở rộ, rất có tư thế muốn ra tay với Nguyên Thiên.
- Sao, nói đến chỗ đau của ngươi?
Nguyên Thiên đương nhiên không sợ, cùng là Âm Cực Cảnh, hắn còn cao hơn Tử Linh một bậc, tự nhiên không e ngại Tử Linh, trong lời nói nửa bước không nhường.
- Làm càn.
Bỗng nhiên, khi hai người bộc phát ra tia lửa muốn đánh nhau, Chấp Thiên viện chủ vẫn nhắm mắt dưỡng thần bỗng nhiên mở mắt, âm thanh tựa như lôi đình quán đỉnh, nhất thời làm cho khí tức của hai người trong nháy mắt tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận