Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2003: Thủy triều ngầm dâng cao (2)

Chương 2003: Thủy triều ngầm dâng cao (2)
Chuyện xấu là, tốc độ tu luyện của Diệp Hiên cực kỳ chậm chạp, tài nguyên cần thiết quả thực không cách nào tính toán, mà hắn đã có Kiếp tiên thuật cùng Thôn Thiên Ma Công, nếu không có hai môn đại thuật này, thời gian hắn cần cho tu luyện quả thực vô cùng dài dằng dặc.
Tuy rằng Diệp Hiên có chút không hài lòng đối với tốc độ tu luyện của bản thân, nhưng hắn cũng không quá thất vọng, dù sao tu vi bản thân lần thứ hai tăng lên một bậc thang, hơn nữa đã giết Thông Minh thánh cô, hắn lại có thêm một phần thắng.
Hơn nữa Diệp Hiên vô cùng tin tưởng một chuyện, giờ phút này Thông Minh giáo chủ chỉ sợ đang đứng ngồi không yên, mất đi Thông Minh thánh cô, giống như bẻ gãy một cánh tay của hắn.
Đừng quên, lúc trước Diệp Hiên đã nói với Thông Minh giáo chủ, trong vòng một tháng nếu không đưa tài nguyên tu luyện hắn muốn tới, Diệp Hiên sẽ phải đứng về phía Bắc Minh giáo cùng Thiên Nữ giáo, đến lúc đó Thông Minh giáo tất sẽ gặp đại kiếp nạn, Thông Minh giáo chủ không chịu nổi kết quả này.
Đợi.
Một chữ - đợi.
Diệp Hiên vô cùng kiên nhẫn, hết thảy đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Hiện tại tam giáo kiên trì không được, Thông Minh giáo chủ rơi vào hoàn cảnh bất lợi, nóng lòng nhất chính là người này, về phần Bắc Mang lão ma, Diệp Hiên đã có định kế sách.
......
Ba ngày sau.
Thông Minh giáo chủ lần nữa đi tới Tuyết Trúc phong, lúc này đây, hắn không chỉ đến đây một mình, mà mang theo hai tu di giới chỉ, trong đó đều là thứ mà Diệp Hiên muốn.
- Diệp giáo chủ, toàn bộ đồ đều ở chỗ này, nửa năm sau tam giáo đàm phán, đến lúc đó còn thỉnh Diệp giáo chủ giúp Thông Minh giáo chúng ta một tay.
Thông Minh giáo chủ khom người thi lễ, thả tư thái bản thân xuống cực thấp.
- Đa tạ Thông Minh đạo hữu, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Diệp Hiên cười ha hả thu hai chiếc tu di giới chỉ vào trong túi, ánh mắt Thông Minh giáo chủ hơi co giật, đáy mắt hiện ra vẻ đau đớn, bởi vì đây chính là toàn bộ gia sản của Thông Minh giáo hiện tại.
- Người đâu, tiễn khách.
Diệp Hiên phất phất tay, Hoàng bàn tử đích thân tiễn Thông Minh giáo chủ rời đi.
Không cần phải nói nhiều, bởi vì Diệp Hiên biết Thông Minh giáo chủ hận không thể chém hắn thành tro bụi, chỉ là hắn không dám trở mặt, chỉ có thể ẩn nhẫn, trước khi Bắc Mang lão ma chưa tới, hắn nhất định phải ổn định Diệp Hiên.
Bởi vì Thông Minh giáo chủ rất sợ Diệp Hiên cùng hai đại giáo chủ đứng chung một chỗ, đến lúc đó không đợi Bắc Mang lão ma đến, hắn và Thông Minh giáo sẽ hoàn toàn bị diệt.
Cũng may, đây là một trận đại chiến của tam giáo, Bắc Minh giáo chủ cùng Thiên Nữ giáo chủ cũng đối địch lẫn nhau, điều này cho Thông Minh giáo chủ có cơ hội thở dốc, chỉ cần có thể ổn định Diệp Hiên, hết thảy đều không tính là muộn.
Thời gian từ từ trôi, sóng ngầm bắt đầu khởi động, hết thảy đều sẽ phân ra kết quả ở trong tam giáo hội đàm đàm nửa năm sau.
Ngày hôm nay, Bắc Minh giáo chủ theo sát phía sau, cũng mang đến số lượng lớn tài nguyên tu luyện, tất cả đều là gia sản của Bắc Minh giáo, càng là cung kính hữu lễ đối với Diệp Hiên, một bộ tư thái muốn cùng Diệp Hiên giao hảo.
Chỉ là, trải qua chuyện Thông Minh thánh nữ này, Bắc Minh giáo chủ rõ ràng rất kiêng kỵ Diệp Hiên, chỉ nói đơn giản một vài chuyện trong tam giáo hội đàm nửa năm sau, liền đứng dậy cáo từ rời đi.
Đến chạng vạng, vị khách thứ ba cũng đi tới Tuyết Trúc phong, chính là Thiên Nữ giáo chủ mạnh nhất trong tam đại giáo chủ.
- Diệp đạo hữu, nam nhân hãm hại Hồng Loan kia, ngươi xác định chính là hắn?
Dưới ánh trăng, Thiên Nữ giáo chủ nhìn bóng lưng Diệp Hiên, nghi vấn ;ên tiếng.
- Ngoại trừ hắn không có người khác, ta đã cho ngươi chứng cớ, chỉ cần ngươi và ta liên thủ, không chỉ có thể giết hắn, Phá Hư Thiên Đỉnh cũng là vật trong túi của chúng ta.
Diệp Hiên chậm rãi quay đầu lại nói.
- Được.
Thiên Nữ Giáo Chủ gật đầu nói:
- Được, chỉ cần có thể giết hắn, Phá Hư Thiên Đỉnh là hai giáo của ngươi và ta chia sẻ, từ nay về sau Bắc Vực chỉ có Thiên Nữ Giáo ta và Thiên Đình của ngươi.
- Cáo từ!
Thiên nữ giáo chủ xoay người rời khỏi, nhưng không đợi nàng đi ra ba bước, âm thanh Diệp Hiên lần nữa truyền đến.
- Quên nói cho ngươi một chuyện, nửa năm sau Bắc Mang lão ma cũng sẽ đến, đây là minh hữu Thông Minh mời tới, người này thì giao cho ngươi.
Diệp Hiên ra vẻ tùy ý nói.
- Cái gì?
Sắc mặt Thiên Nữ giáo chủ đột biến, xoay người nhìn Diệp Hiên, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh nghi.
- Bắc Mang lão ma?
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu nói:
- Chuyện xảy ra có chút sai lệch, ta cũng không ngờ Thông Minh giáo chủ sẽ tìm được Bắc Mang lão ma, nhưng không có quan hệ, lấy tu vi ngươi, dư sức chống lại Bắc Mang lão ma, cho dù không thể thắng được, nhưng hắn cũng không cách nào làm gì được ngươi.
- Ngươi nói thật thoải mái, ngươi có biết Bắc Mang lão ma lợi hại ra sao?
Thiên nữ giáo chủ luôn luôn cao ngạo, nhưng nhắc tới Bắc Mang lão ma thì tâm tình cực kỳ nặng nề, không phải tu vi của nàng kém hơn Lão Ma này, mà thủ đoạn của Lão Ma này cực kỳ quỷ dị âm độc, hơi không cẩn thận sẽ trúng kế của hắn.
Năm đó Cửu Sơn tán nhân không thể nói không mạnh, cùng là tồn tại mở ra Thiên Môn thứ ba, nhưng kết quả cuối cùng như thế nào? Còn không phải bị Bắc Ung lão ma đánh nát bản nguyên thế giới, bỏ chạy.
- Yên tâm đi, hết thảy đều nằm trong tay ta.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
Thiên Nữ Giáo Chủ hơi kinh ngạc, nàng thấy được sự tự tin và bình tĩnh cực lớn từ trên người Diệp Hiên, không biết vì sao Diệp Hiên lại có lòng tin như vậy, tuy nhiên hai người đã bắt đầu hợp tác, cũng chỉ có thể tiếp tục đi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận