Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 837 - Hai nữ gặp nhau (2)



Chương 837 - Hai nữ gặp nhau (2)




- Không sao, ta sẽ làm cho ngươi yêu ta.
Bỗng nhiên, Cửu Thiên Huyền Nữ mỉm cười, nụ cười của nàng rất tỏa sáng, còn có một loại hào quang thánh khiết, chỉ là đáy mắt lặng lẽ hiện ra một tia ưu thương, nhưng lại bị nàng che dấu rất tốt.
Nhìn nụ cười trên mặt Cửu Thiên Huyền Nữ, trong lòng Diệp Hiên thở dài ra một hơi, bởi vì hắn hoàn toàn có thể cảm giác được, Cửu Thiên Huyền Nữ dĩ nhiên sinh tình với hắn, chỉ sợ tương lai sẽ là một loại ràng buộc không tiếng động dành cho hắn.
- Huyền nữ đã gặp phu quân.
Trong sự chú ý của tân khách khắp nơi, Cửu Thiên Huyền Nữ cúi đầu.
- Phu nhân có lễ.
Diệp Hiên khom người bái lạy, hai người cũng hoàn thành phu thê giao bái.
- Hiền đệ, đã uống qua rượu giao bôi, hai người các ngươi cũng sẽ chính thức kết làm phu thê.
Khổng Tuyên sải bước đến, trong tay cầm hai chén long phượng tiên tửu:.
Mỉm cười đưa cho Diệp Hiên cùng Cửu Thiên Huyền Nữ.
Đồng thời, tiếng chúc mừng của tân khách khắp nơi không ngừng truyền đến, Diệp Hiên và Cửu Thiên Huyền Nữ đan xen cánh tay với, sau một khắc uống hết rượu trong chén.
- Hay cho một đôi tình chàng ý thiếp.
Bỗng nhiên, một tiếng nói cực bất hòa truyền đến, tám phương thiên địa ong ong rung động, chỉ thấy trăm vạn dặm mây trời bỗng nhiên tối tăm, một đạo khí thế cực kỳ khủng bố áp bách đến Dao Trì.
- To gan, người nào dám nhiễu loạn đại hôn của Thiên Đế?
Thái Bạch Kim Tinh rống giận, mà sắc mặt đám người Thân Công Báo càng lạnh, tất cả đều nhìn về phía chân trời xa xôi.
Ầm ầm!
Vu quang quán thiên, đại khí bàng bạc, một chùm sáng thông thiên động địa xẹt qua trăm vạn dặm bầu trời, trong nháy mắt đã xuất hiện trên bầu trời Dao Trì.
- Người của Vu tộc?
Khuôn mặt Khổng Tuyên lạnh lùng, đại la tiên quang hiện ra, một tia sát khí thô bạo xẹt qua đáy mắt, giống như sau một khắc sẽ ra tay với người mới tới.
Không trách Khổng Tuyên có tư thái như thế, phải biết rằng hôm nay là ngày đại hôn của Diệp Hiên, Khổng Tuyên thân là đại ca của Diệp Hiên lại tự mình đến chúc mừng, nhưng lại có người không có mắt đến đây, thật sự không để Khổng Tuyên hắn vào mắt.
- Người khác sợ Khổng Tuyên ngươi, nhưng trong mắt Bản Vu, Khổng Tuyên ngươi cũng không tính là cái gì.
Tiếng như thiên địa rung chuyển, bá đạo đến cực điểm, vu quang đầy trời cuồn cuộn, khi vu quang cuồng bạo tiêu tán, bóng người cũng hiện ra.
- Khoa Phụ?
Khi thấy rõ người tới, sắc mặt Khổng Tuyên khẽ biến, chỉ là không đợi Khổng Tuyên phục hồi tinh thần, chỉ nghe đông đảo tiếng kinh hô vang lên trong Dao Trì.
- Nghiễm... Quảng Hàn tiên tử?
Thái Bạch Kim Tinh hoảng sợ hô nhẹ.
Không chỉ có Thái Bạch Kim Tinh, phàm là tân khách khắp nơi đều ồ lên tiếng, nữ nhân bên cạnh Khoa Phụ không phải là Quảng Hàn tiên tử thì còn là người nào?
Xôn xao qua đi, chính là tĩnh mịch cực hạn, một loại không khí cực kỳ cổ quái sinh sôi nảy nở trong Dao Trì, bởi vì ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Diệp Hiên, còn có tân khách hiện ra ý cười dưới đáy mắt.
Lúc này.
Diệp Hiên đang giao tay với Cửu Thiên Huyền Nữ, chén rượu trong tay đã đụng môi, nhưng khi hắn nhìn thấy Quảng Hàn tiên tử giữa trời cao, cả người đều giật mình tại chỗ, rượu trong chén lại rơi xuống đất.
Keng.
Tiếng chén rượu rơi xuống đất, nhưng cũng không phải chén rượu của Diệp Hiên, mà là ly rượu của Cửu Thiên Huyền Nữ, điều này cũng khiến Diệp Hiên trong nháy mắt phục hồi tinh thần lại.
- Quảng Hàn tiên tử?
Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ cắn hai môi, đưa mắt nhìn lên bầu trời, lại nhìn thấy một vị nữ tử áo trắng như tuyết đang lẳng lặng nhìn nàng cùng Diệp Hiên, chỉ là khi Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn thấy dung mạo của nữ tử này, đôi mắt tựa như sao trời trong nháy mắt hoảng hốt.
Quá đẹp!
Rất đẹp, thực sự rất đẹp, tại sao trong tam giới sẽ có một nữ tử xinh đẹp như vậy?
Cửu Thiên Huyền Nữ cay đắng tự hỏi, khi nàng nhìn thấy gương mặt của Quảng Hàn tiên tử, cái gọi là kiêu ngạo của nàng không còn tồn tại chút gì, nàng rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Diệp Hiên lại có quá nhiều chuyện xưa với nữ tử này.
Lúc này!
Diệp Hiên chậm rãi hít vào, sau khi nhẹ nhàng phun ra, tuy rằng hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng thật ra trong nội tâm đã sớm nổi lên sóng to gió lớn.
Hắn như thế nào cũng không ngờ, Quảng Hàn tiên tử lại xuất hiện vào ngày đại hôn của hắn, điều này cũng làm cho Diệp Hiên không biết nên đối mặt với nàng như thế nào.
Nhưng Diệp Hiên cũng không phải một người thích trốn tránh, nếu Quảng Hàn tiên tử xuất hiện ở trong Thiên Đình, hắn tự nhiên phải đi đối mặt, trốn tránh cũng không phải lựa chọn của hắn.
Liếc mắt một cái vạn năm, mộng ảo không hoa.
Khi Diệp Hiên nhìn về phía Quảng Hàn tiên tử, ánh mắt hai người nhìn nhau ở trong hư không, để thiên địa trầm tĩnh không một tiếng động, giống như trong thiên địa chỉ có hai người mà thôi.
- Ngươi tới rồi!
Diệp Hiên thì thầm lên tiếng.
- Ừm, tới rồi.
Quảng Hàn tiên tử mỉm cười, chỉ là nụ cười của nàng có chút chua xót.
Nói chuyện ngắn gọn, sau khi yên lặng không nói gì, Diệp Hiên không biết nên nói gì, Quảng Hàn tiên tử càng không chất vấn Diệp Hiên, hết thảy đều không nói nên lời.
- Diệp Hiên, hôm nay bổn vu tham gia đại hôn của ngươi, không biết ngươi có hoan nghênh hay không?
Bỗng nhiên, Khoa Phụ lạnh lùng lên tiếng, hắn mang theo Quảng Hàn tiên tử tản bộ đi về phía Dao Trì, cho đến khi hai người đứng ở trong Dao Trì, cũng làm cho ánh mắt đan xen của Diệp Hiên cùng Quảng Hàn tiên tử rốt cục tách ra.
- Có bằng hữu từ phương xa đến, bổn đế tự nhiên hoan nghênh.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, cũng không có bởi vì thái độ của Khoa Phụ mà có bất kỳ biến hóa nào.
- Vị tỷ tỷ này chính là Quảng Hàn tiên tử đúng không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận