Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2387: Nói chuyện quá khứ (2)

Chương 2387: Nói chuyện quá khứ (2)
Vị trí chí cường mê người cỡ nào?
Khi nguyên thứ mười một sẽ mở ra, đám người Diệp Phong Thiên toàn bộ đều hóa thành nửa bước chí cường, mà một hồi tranh đấu tàn khốc cũng từ đó diễn ra.
Lý Thái Sơ!
Quân Vô Song.
Hai người này đều có tiềm lực chí cường, càng là nghịch thiên yêu nghiệt đã đi ra pháp cùng đạo của mình.
Đối mặt với việc tranh đoạt vị trí chí cường, hai người này cùng Diệp Phong Thiên tiến hành đại chiến tàn khốc, tuy nhiên đều lần lượt bại ở trong tay Diệp Phong Thiên, thậm chí Lý Thái Sơ tìm ra Lục Diệt Sát Sinh đệ lục kiếm cũng không cách nào đánh bại Diệp Phong Thiên.
Mà Quân Vô Song thì tu luyện Tử Cực thiên lực đại thành, nhưng vẫn bại trong tay Oản Hồng Lăng.
Ngoại trừ mấy người này vì tranh đoạt chí cường mà đại chiến, còn có rất nhiều đại tu sĩ trong Táng Thiên cung hóa thành nửa bước chí cường, nhao nhao mở ra chiến đấu tàn khốc.
Mà đây chỉ là chiến đấu nội bộ của Táng Thiên Cung, triệt để làm cho Táng Thiên Cung tan rã, đạo thống Diệp Hiên tự mình sáng tạo cũng không còn tồn tại.
Táng Thiên Cung sụp đổ chỉ là khởi đầu, một ít người có chí tranh đoạt vị trí chí cường cũng nhao nhao xuất thế, toàn bộ Hỗn Độn Đại Thế Giới đều tràn ngập trong chiến đấu vô tận.
Trận chiến này đánh ước chừng một ức năm cuối cùng Diệp Phong Thiên quét ngang chư thiên yêu nghiệt, chứng minh được vị trí chí cường đương thời, lúc này mới bình ổn trận phân tranh tàn khốc một ức năm này.
Từ đó về sau, tất cả mọi người Táng Thiên cung tử thương thảm trọng, còn có người nản lòng thoái chí ẩn núi không xuất thế, thế gian không còn ba chữ Táng Thiên Cung nữa.
Hai vị dũng tướng cường đại nhất, Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song từ khi thất bại trong việc tranh đoạt chí cường vị, từ đó cũng biến mất không còn tăm hơi.
Còn Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần thì không tham gia vào trận chiến chí cường này, cũng không ai biết bọn họ đang ở đâu.
Những chuyện tiếp theo thì đơn giản hơn rất nhiều.
Sau khi Diệp Phong Thiên thành đạo, phong hào là Phong Thiên chi chủ, hắn sáng lập ra chí cường đạo thống Sinh Mệnh thần điện đương thời, mục đích của chí cường đạo thống chính là ý niệm bình đẳng trước mặt sinh mệnh, càng được vạn linh Hỗn Độn tôn sùng.
Về phần Diệp Huyền Ma, hắn tự nhiên biết Diệp Phong Thiên là đệ tử của Diệp Hiên, nếu luận về quan hệ mà nói, Diệp Phong Thiên còn là sư đệ của hắn.
Tuy nhiên sư đệ này thập phần đáng hận, trước khi thành đạo đã đối nghịch khắp nơi cùng Diệp Huyền Ma.
Dù sao Diệp Huyền Ma đi theo con đường Cực Ma, tin vào sát phạt quyết đían, mà Diệp Phong Thiên đi theo Sinh Mệnh chi đạo, tin vào mệnh đáng quý, vạn vật bình đẳng sinh.
Trước khi hai người không có thành đạo, đã xảy ra nhiều lần đại chiến, tuy nhiên ai cũng không có cách nào làm gì được ai.
Từ sau khi Diệp Phong Thiên thành đạo, Diệp Huyền Ma cũng không cam lòng tụt lại phía sau, hắn dung hợp cùng Cực Ma chi đạo, dẫn tới Hỗn Độn Thiên Tâm của Cực Ma chủ nhân, tiếp nhận vị trí chí cường của Cực Ma chi chủ.
Tuy nhiên Oản Hồng Lăng cũng tiếp nhận vị trí của Nhân Đạo, hơn nữa nàng và Diệp Phong Thiên vốn là quan hệ vợ chồng, cho nên Diệp Huyền Ma mấy năm nay chịu không ít khổ sở.
Một nhà hai chí cường, Diệp Huyền Ma hắn chỉ là một người, tự nhiên không có khả năng địch lại phu thê đối phương.
Hơn nữa, chỉ là một Diệp Phong Thiên, đối với Diệp Huyền Ma mà nói đã đau đầu không thôi.
Theo lý mà nói, hai người cùng là chí cường, tu vi khó phân cao thấp, nhưng Diệp Phong Thiên là thành đạo giả đương thời, có cả Hỗn Độn vũ trụ gia trì, trời sinh đã đứng ở thế bất bại, Diệp Huyền Ma cũng không phải đối thủ của hắn.
Bởi vì nguyên hội thứ mười một là thời đại của Diệp Phong Thiên, mà không phải thời đại của Diệp Huyền Ma, dù sao hắn cũng chỉ là người kế nhiệm Cực Ma chi chủ, cũng không phải người thành đạo đương thời.
- Sư tôn, cũng không phải đệ tử nói xấu Diệp Phong Thiên, từ sau khi hắn thành đạo, cho đi ra ngoài lan truyền những lời chó má cái gì mà trước mặt sinh mệnh, mọi thứ bình đẳng, càng là chủ trương vạn vật bình đẳng không thích giết chóc, hơn nữa hắn thân là đệ tử của ngài, càng không có trùng kiến Táng Thiên Cung, đây là không để ngài vào mắt.
Diệp Huyền Ma ra vẻ phẫn hận nói.
- A, lời này nói như thế nào?
Nghe Diệp Huyền Ma kể, Diệp Hiên thản nhiên hỏi ngược lại.
- Sư tôn minh giám, Diệp Phong Thiên kia chịu ân truyền thụ của ngài, nhưng hắn và đi rất gần Vận Mệnh Hỗn Độn, Hỗn Độn chi chủ thì không nói, nhưng Vận Mệnh chi chủ và ngài thù sâu như biển, hắn thân là đệ tử của ngài lại đi giao hảo cùng Vận Mệnh, quả thực chính là đại nghịch bất đạo.
- Tuy rằng trong lòng đệ tử oán ngài, nhưng vĩnh viễn không thể quên ân tình của sư tôn, Diệp Phong Thiên nói như thế nào cũng là sư đệ của ta, ta thân là sư huynh giáo huấn hắn hai câu, nhưng hắn lại ra tay với ta, kính xin sư tôn làm chủ cho đệ tử.
Diệp Huyền Ma ra vẻ ủy khuất nói.
Nghe Diệp Huyền Ma tự thuật, vẻ mặt Diệp Hiên không gợn sóng, hắn đương nhiên biết Diệp Huyền Ma đang thêm mắm thêm muối.
Tuy nhiên Diệp Hiên cũng hiểu được một chuyện, tuy rằng Diệp Huyền Ma đang thêm mắm thêm muối bôi nhọ Diệp Phong Thiên, trong đó cũng có sự thật nhất định, Diệp Huyền Ma còn không dám bịa đặt lung tung những chuyện đã trải qua.
- Trước mặt sinh mệnh, mỗi người đều bình đẳng?
Diệp Hiên thì thào, sau đó mỉm cười, đệ tử mình thật đúng là thuần phác, năm đó tâm tính thuần thiện, sinh mệnh chi đạo mà hắn đi đích xác áp dụng phần tâm tính này của hắn.
Xem ra, trong thời gian vô tận trôi qua, Diệp Phong Thiên thành đạo đã biến hóa thật lớn, càng là xác lập đạo tâm chí cường của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận