Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 257 - Lửa giận của Diệp Hiên



Chương 257 - Lửa giận của Diệp Hiên




Chỉ là, tuy thần linh có thực lực cường hãn, nhưng so với tiên nhân là hai khái niệm.
Khi tu tiên giả mượn lực lượng tín ngưỡng trở thành thần linh, tu vi của hắn sẽ hoàn toàn do tín ngưỡng của con người cung cấp, thân thể phàm nhân cũng sẽ thành thân thể thần linh, khi lực lượng tín ngưỡng càng ngày càng nhiều, tu vi cũng sẽ từng bước sâu sắc.
Mà ưu điểm lớn nhất của thần linh chính là không có Thiên Kiếp, sẽ không bị Tam Tai Cửu Nan, chỉ cần thiên địa bất diệt, thần linh sẽ trường tồn cùng thế gian.
Chỉ là, ông trời rất công bằng, tuy thần linh không cần gặp Thiên Địa Kiếp Nạn, nhưng cũng tự gông cùm xiềng xích chính mình, nếu là có một ngày không có lực lượng tín ngưỡng cung cấp, pháp lực của thần linh sẽ hoàn toàn biến mất, chung quy sẽ tiêu tan thành mây khói.
Diệp Hiên hiểu rất rõ, hắn sát lục quá nặng, khi hắn độ Cửu Thiên Tiên Kiếp nhất định sẽ trải qua kiếp nạn không cách nào tưởng tượng được, nhưng nếu đi sai bước, hắn sẽ bỏ mạng ở trong Cửu Thiên Tiên Kiếp.
Nếu như hắn mượn lực lượng tín ngưỡng để trở thành thần linh, có thể nói có thể hoàn toàn giải quyết được vấn đề này, chỉ là Diệp Hiên cũng không muốn làm như thế.
Diệp Hiên là một người cực kỳ cố chấp, hắn chỉ tin tưởng mạng ta do ta không do chuẩn tắc ông trời, nếu như hắn trở thành thần linh, cũng chỉ có thể dựa vào tín ngưỡng thế nhân mà sống, cái này tuyệt đối không phải con đường hắn muốn đi.
Nếu có một ngày, thế nhân không còn tín ngưỡng đối với của hắn, vậy chẳng phải là hắn sẽ vẫn lạc ở trong trời đất?
Người, chỉ có thể dựa vào chính mình, dựa vào ngoại vật có được lực lượng, cuối cùng chỉ là kính hoa thủy nguyệt, Diệp Hiên cũng không có bị những lực lượng tín ngưỡng nói gạt này, mà làm ra quyết định sai lầm.
Tuy Diệp Hiên cũng không định làm thần linh, nhưng những lực lượng tín ngưỡng này cũng không phải vô dụng, hắn không ngừng luyện hóa những lực lượng tín ngưỡng này thành năng lượng tinh khiết để tẩm bổ nguyên thần của hắn, càng là chế tạo nguyên thần tinh thuần không tỳ vết.
Tuy lực lượng tín ngưỡng sau khi bị luyện hóa mười không còn một, nhưng năng lượng trong đó lại cực kỳ tinh thuần, sau khi nguyên thần của hắn hấp thu, sẽ không có nửa điểm ảnh hưởng đối với mình, càng làm cho tu vi Độ Kiếp trung kỳ của hắn, mơ hồ có dấu hiệu đột phá hậu kỳ.
Diệp Hiên mơ hồ có một loại dự cảm, tuy hắn không có mượn lực lượng tín ngưỡng trở thành thần linh, nhưng tín ngưỡng của thế nhân đối với hắn sẽ có tác dụng cực kỳ cường đại đối với Cửu Thiên Tiên Kiếp.
- Thành tiên! Ta nhất định sẽ thành tiên ở phàm trần!
Diệp Hiên nắm chặt hai tay, đôi mắt cực kỳ kiên định, lại tự than thở, bởi vì chỉ có thành tiên, hắn mới có thể trường sinh bất tử, mới có thể chân chính bước ra bước đầu tiên, cho đến khi hắn đăng lâm cửu thiên, ngồi trên bảo tọa Thiên Đế kia, để cho vạn tiên đến chầu để cho chúng sinh lễ bái.
- Tiên sinh!
Bỗng nhiên.
Cố Bắc Thần cả người tắm máu, nhanh chóng bước vào tiểu trúc Thanh Vân, giọng nói đều khẽ run.
Nhìn một màn như thế, Diệp Hiên từ trong suy nghĩ quay lại, nhướng mày, nói:
- Xảy ra chuyện gì?
- Tiên sinh, ta... Chúng ta gặp phải đại địch... mười ba người Minh Phủ toàn bộ vong trận... Hoàng bàn tử cũng bị đối phương bắt làm tù binh, ta liều mạng giết ra khỏi trùng vây mới may mắn sống sót.
Cố Bắc Thần đỏ cả mặt lên, giọng nói khá run, khóe miệng không cầm được mà tràn ra máu.
- Ừm?
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia sát cơ âm lãnh, ném một viên đan dược màu đỏ đến Cố Bắc Thần, Cố Bắc Thần nhanh chóng nuốt vào miệng, thương thế trong cơ thể mới dần dần đè xuống.
- Từ từ nói, ta muốn biết chuyện đã xảy ra.
Trông Diệp Hiên hơi có vẻ hung ác nham hiểm, phải biết rằng hắn tạo ra Minh Phủ, mỗi một thành viên cũng đều là tinh anh trong tinh anh, tổn thất mỗi một thành viên, đối với Minh Phủ mà nói đều là tổn thất vô cùng lớn, huống chi lại còn là chết mười ba thành viên trọng tâm của Minh Phủ?
- Tiên sinh, dựa theo phân phó của ngài, thành viên Minh Phủ chúng ta chia làm bốn tổ...
Cố Bắc Thần nói liên tục, sắc mặt Diệp Hiên lại càng dần dần trở nên lạnh lẽo hơn, một tia sát cơ cực kỳ đáng sợ nở rộ ở quanh người hắn, cũng để cho nhiệt độ không khí xung quanh bị hạ xuống điểm đóng băng.
Dựa theo Diệp Hiên phân phó, thành viên Minh Phủ đi đến các đại thế lực giết gia diệt tộc, vơ vét số lượng lớn bí tịch tu luyện, ban đầu một ít cổ võ thế gia không phải đối thủ của Minh Phủ, mà khi bọn họ bước đến Tiểu Lôi Âm tự, lại gặp phải đại địch.
Chỉ là hai lão tăng đã trực tiếp đánh trọng thương Cố Bắc Thần, Hoàng bàn tử tuy quỷ kế đa đoan, nhưng cũng không ngờ Tiểu Lôi Âm Tự lại mạnh mẽ như vậy, cũng bị đối phương bắt giữ, mà mười ba vị thành viên Minh Phủ, càng là chết thảm ở trong Tiểu Lôi Âm Tự.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy Diệp Hiên ra một chưởng đem bàn đá trước người biến thành tro bụi, lệ khí cực kỳ đáng sợ vờn quanh người hắn, đôi mắt cực kỳ tàn độc.
- Dám giết người của ta? Nếu như không chém các ngươi thành vạn mảnh, làm sao có thể tan được mối hận trong lòng của ta?
Diệp Hiên tàn bạo lên tiếng, hiển nhiên hắn đã nổi giận.
- Quân Đình.
- Có thuộc hạ.
- Triệu tập thành viên Minh Phủ ở thành phố Giang Nam, theo ta tới Tiểu Lôi Âm Tự, không chém tận giết tuyệt đám lừa già này, chẳng lẽ để bọn chúng thấy Minh Phủ ta dễ bắt nạt?
- Vâng, tiên sinh.
Hai người nói thật ngắn gọn, nhưng lại làm cho Cố Bắc Thần do dự, hắn muốn nói gì đó nhưng lại thôi, hắn nói:
- Tiên sinh, Hoàng bàn tử ở trong tay bọn hắn, ta chỉ sợ....



Bạn cần đăng nhập để bình luận