Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 939 - Mở ra náo động



Chương 939 - Mở ra náo động




Diệp Hiên lập uy, dùng Vu Tộc lập uy, không chỉ thẳng hướng Vu Tộc, ăn miếng trả miếng lấy máu trả máu, phải hoàn trả kiếp nạn này của Thiên Đình gấp trăm ngàn lần cho Vu Tộc, càng phải tự tay giết chết Đại Nghệ.
Không chỉ trả thù Vu Tộc, mà còn uy hiếp các phương đạo thống, cho dù là người của Vu tộc, ba mươi ba trọng Thiên Đình do Diệp Hiên hắn sáng lập, bất kể kẻ nào cũng không được xem thường.
Đây cũng là lý do Diệp Hiên ra quyết định điên cuồng, Thân Công Báo cùng Cửu Thiên Huyền Nữ muốn khuyên can hắn, cũng bị ánh mắt lạnh lùng của hắn cảnh cáo.
Nửa bước Chuẩn Thánh, Tru Thiên kích trong tay, nếu là hắn còn co vòi, mặc cho Đại Nghệ giết hết người Thiên Đình hắn mà thờ ơ, vậy hắn đâu phải Diệp Hiên, nên hắn nhất định phải trả thù cả Vu Tộc, để Vu Tộc phải biết, Diệp Hiên hắn không phải hạng người dễ bắt nạt.
Bách phế đãi hưng, tổn thất nặng nề, một Vu Tộc Đại Nghệ đã gây tổn thất cho Thiên Đình như thế, một Chuẩn Thánh, Thiên Đình không cách nào chống cự, không chỉ là kiếp nạn của Thiên Đình, còn là Thiên Đình vô cùng nhục nhã.
Không chỉ sỉ nhục ba mươi ba trọng Thiên Đình, còn là sỉ nhục của Diệp Hiên, dù Đại Nghệ thua mà chạy, bị Diệp Hiên đánh nổ chỉ còn lại một cái đầu lâu, nhưng còn chưa kết thúc.
Lấy máu trả máu, lấy răng trả răng, đây là điều Diệp Hiên muốn làm, cũng là chuyện hắn ắt phải làm.
Trống trận Thiên Đình ù ù gióng lên, quần tiên tám hướng tụ đến, ngàn vạn thiên binh thiên tướng túc sát im ắng, bầu không khí cả tòa Thiên Đình nặng nề đến cực điểm.
Đấu Ngưu cung hóa thành hư không, phóng tầm mắt nhìn tới đều là hài cốt, Diệp Hiên đứng trong phế tích Đấu Ngưu cung, quanh thân tràn ngập khí tức âm lãnh, hai mắt hắn âm trầm mà thâm thúy, không ai biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.
Theo lý mà nói, Thiên Đình bị đại kiếp, hẳn là lần nữa xây dựng lại, nhưng Diệp Hiên không lựa chọn làm như thế, hắn ra Thiên Đế pháp chỉ muốn chinh phạt Vu Tộc, đó là thái độ của hắn.
Quần tiên Thiên Đình, ngàn vạn thiên binh, đen nghịt bóng người khiến người ta trông không thấy hết, ánh mắt bọn họ tất cả đều tập trung trên người Diệp Hiên, trong mắt mỗi người xẹt qua một vòng lửa nóng.
- Thiên Đế.
Thân Công Báo bước nhanh đến, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
- Người đến đều đông đủ?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Chu Thiên Nhị Thập Bát Tinh Tú tử vong tám vị, Thiên Cương Tam Thập Lục Tinh vẫn lạc ba vị, còn có trăm vạn Thiên Hà thủy quân, còn thêm Tuần Thiên Sứ. . .
Thân Công Báo không dám thất lễ, nhanh chóng hồi báo tình huống thương vong với Diệp Hiên.
Thiên Đình quần tiên trang nghiêm im ắng, thiên binh thiên tướng túc sát không tiếng động, từng đạo Thiên Đế pháp chỉ truyền xuống tam giới, khiến cho toàn bộ tam giới loạn cả lên.
. . .
Sau ba tháng, Thiên Đình dốc toàn bộ lực lượng chinh phạt Vu Tộc, tin tức truyền khắp tam giới, tam giới xôn xao, không thể tin vào tai của mình.
Thế nhưng vẫn chưa hết, tin tức bùng nổ theo nhau mà đến, đánh động thần kinh mọi người.
Rất nhiều Tuần Thiên Sứ từ Thiên Đình đi ra, bọn họ mang theo pháp chỉ Diệp Hiên tiến về các đại đạo thống, lấy danh nghĩa chủ nhân tam giới chiêu cáo các đại đạo thống, muốn bọn họ sau ba tháng tề tụ tất cả tiên nhân cùng thẳng hướng Vu Tộc.
Khi tin tức kia truyền khắp tam giới, lập tức dẫn tới sóng to gió lớn, phải biết đây là lần đầu tiên Diệp Hiên lấy danh nghĩa Thiên Đế phân phó các đại đạo thống làm việc, chỉ là không biết thái độ các đại đạo thống thế nào.
Linh Sơn Đại Lôi Âm
Đa Bảo Như Lai liên tục cười lạnh, ném pháp chỉ Diệp Hiên qua một bên, Diệp Hiên cùng hầu tử kia kém chút lật tung Linh Sơn hắn, giờ phút này Thiên Đình cùng Vu Tộc đối đầu, đây là chuyện vui của hắn, sao lại nghe theo hiệu lệnh Diệp Hiên?
Xiển Giáo lại càng không cần phải nói, không để ý đến chuyện bên ngoài, không có nửa điểm đáp lại đối với cái gọi là Thiên Đế pháp chỉ, mà các đại tiên gia tông môn bốn phía tứ hải cũng từ chối qua loa tắc trách, hiển nhiên nghe như không nghe.
Về phần Địa Phủ càng không một chút đáp lại, pháp chỉ Diệp Hiên như đá chìm đáy biển.
Chủ nhân tam giới, Thiên Đế chi tôn, hiệu lệnh thiên hạ, vạn vật thần phục.
Nghe qua êm tai, nhưng muôn vàn khó khăn, năm đó ở chỗ Ngọc Đế có thể nhìn ra cái gọi là tam giới chung chủ, chỉ là cái danh xưng mà thôi.
Dù Diệp Hiên không phải Ngọc Đế, các đại đạo thống đối với hắn cũng kiêng kị đến cực điểm, thế nhưng không nên quên, giờ phút này Diệp Hiên nổi điên phát động chinh phạt Vu Tộc, đây quả thực là muốn chết, các đại đạo thống không muốn lẫn vào trong chuyện này.
Quả nhiên, Diệp Hiên lấy danh nghĩa Thiên Đế ra lệnh tam giới, các phương đạo thống không một chút hưởng ứng, nhất thời khiến cho ba mươi ba trọng Thiên Đình cùng Diệp Hiên vào hoàn cảnh cực kỳ lúng túng.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, một tin tức vỡ đá kinh trời lần nữa truyền đến, tin tức này khiến tam giới loạn cả lên, một cỗ thủy triều lửa nóng quét sạch Thiên Địa Nhân tam giới.
Thần binh bí pháp, công pháp linh dược, thậm chí thánh vật trời đất là Bàn Đào quả, còn có Cửu Chuyển Đại La Kim Đan trong truyền thuyết, tất cả đều truyền vào trong tai chúng sinh tam giới.
Thiên Đế có chỉ, giết chết một người Vu Tộc, từ Vu Tộc bình thường đến Thượng Cổ Đại Vu, bảo khố Thiên Đình mở ra, có thể trọng thưởng.
Bất luận công pháp bí thuật, hoặc Bàn Đào quả, linh đan, chỉ cần có thể mang đầu Vu Tộc vào Thiên Đình, muốn món đồ gì, Thiên Đình đều có thể ban cho.
Thiên hạ rộn ràng, thiên hạ nhốn nháo nghĩ đến cái lợi, đây là một chân lý vĩnh hằng không đổi, khiến vô số người chạy theo như vịt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận