Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1786: Nhân vật cấm kỵ

Chương 1786: Nhân vật cấm kỵ
Bất Tử thiên chủ lau đi vết máu nơi khóe miệng, dữ tợn gào thét tới vạn cổ ma ảnh, bởi vì một kích vừa rồi dĩ nhiên đánh hắn bị thương, hắn chưa từng thấy lực lượng của đối phương trước đây.
Không phải lực lượng mười hai chí cường, cũng không phải bất kỳ lực lượng biến dị nào, càng không phải lực lượng nên tồn tại trong hỗn độn vũ trụ. Loại lực lượng này tràn ngập tử khí cùng khô tịch, giống như bất kỳ lực lượng nào ở trước mặt vạn cổ âm ảnh đều sẽ bị mai táng.
Bất Tử thiên chủ dám khẳng định, một nhân vật cấm kỵ có thể đả thương vạn cổ chí cường, đối phương nhất định có lai lịch to lớn bằng trời, cho nên hắn gầm lên giận dữ muốn biết được thân phận của đối phương.
- Cái gì gọi là chí cường?.
- Ha ha ha.
- Vạn Cổ chí cường chẳng qua chỉ là chuyện cười mà thôi. Đây mới là chuyện cười lớn nhất của hỗn độn vũ trụ.
Thanh âm của vạn cổ âm ảnh đã không còn cứng ngắc như trước, giờ phút này đã dần dần biến thành bình thường, chỉ là hắn đang cất tiếng chế giễu, trong tiếng cười của hắn ẩn chứa tràn ngập cảm xúc khó hiểu, mơ hồ làm cho người ta có một loại cảm giác bi thương.
- Trảm ngươi.
Bất Tử thiên chủ nổi giận rống to, lần nữa cầm Bất Tử Thiên Đao ở trong tay, một thân chí cường nở rộ uy năng, Bất Tử Thiên Đao trong tay chém ra Tịch Diệt đao mang xuyên qua tinh không, hăn đã thật sự tức giận.
Keng keng keng.
Vạn cổ ma ảnh cũng không có thần binh, thế nhưng lúc cánh tay của hắn vung vẩy, không ngừng đánh tan đao mang của Bất Tử thiên chủ, không hiện thần thông pháp môn, nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác đại đạo thiên thành.
Đáng sợ, cực kỳ đáng sợ.
Thủ đoạn vạn cổ âm ảnh biểu hiện ra đã vượt qua Vạn Cổ chí cường. Trong đó tuy rằng không có ẩn chứa quy tắc hỗn độn, có thể tử khí khô tịch kia quả thực là khắc tinh của vạn cổ chí cường.
Phanh!
Bất Tử thiên chủ lần thứ hai bị đánh bay ra, đối mặt với nhân vật cấm kỵ đi ra từ trong dòng sông năm tháng, hắn rõ ràng không phải đối thủ.
Sỉ nhục, sỉ nhục.
Bất Tử thiên chủ chưa bao giờ thất bại, càng không biết bại là vật gì, nhưng hôm nay hắn xem như chân chính lĩnh giáo đến tư vị thất bại, đối mặt với quái vật từ đi ra trong tuế nguyệt trường hà, hắn bắt đầu có cảm giác lực bất tòng tâm.
Ầm ầm.
Rốt cục, Hỗn Độn chi chủ bước ra một bước, hắn cuối cùng cũng phải ra tay, bởi vì hắn đã mơ hồ suy đoán được thân phận của đối phương. Nếu như suy đoán của hắn thành sự thật, đừng nói Bất Tử thiên chủ, cho dù chính hắn cũng chưa chắc là đối thủ của quái vật này.
- Hỗn Độn?
Một đôi hung mâu của Vạn cổ âm ảnh đang chăm chú nhìn Hỗn Độn chi chủ, khí tức của hắn hơi ngưng trệ, sau đó lại lần thứ hai bình tĩnh lại.
- Ngươi không nên xuất hiện.
Hỗn Độn chi chủ trầm tĩnh thì thầm.
- Ngươi biết ta là ai?
Vạn Cổ Âm Ảnh hỏi.
- Biết thì như thế nào, không biết thì như thế nào, ngươi nên vĩnh viễn trầm luân ở trong sông dài năm tháng, nếu không, không cần chí cường chúng ta giết ngươi, ngươi cũng sẽ bị mai táng trong vũ trụ hỗn độn.
Hỗn Độn chi chủ quát lớn.
- Bị hủy diệt?
- Ha ha ha.
Hỗn Độn chi chủ tựa như nhắc tới chỗ đau của vạn cổ âm ảnh, trong miệng hắn truyền đến tiếng cười to châm chọc, trực tiếp làm cho vũ trụ tinh không mênh mông ầm ầm chấn động.
- Hỗn độn luân hồi, thiên địa có biến, các ngươi đều là quân cờ, sao dám nhạo báng người nghịch thiên liều mạng như ta?
Vạn cổ ảnh ảnh gầm thét.
- Người không phải người, hồn không phải hồn, ngươi chỉ là một người chết sống, lại hóa thành cấm kỵ của vũ trụ hỗn độn, ngươi cần gì phải chấp nhất quá khứ xa xôi kia mà không chịu buông tay?
Hỗn Độn chi chủ thành khẩn khuyên nhủ.
- Chê cười, ngươi có tư cách gì để đánh giá ta?
- Chết!
Ngao.
Thú rống chấn thiên, khô tịch vạn vật, vạn cổ ma ảnh ầm ầm đánh tới Hỗn Độn chi chủ một chưởng, khô tịch tử quang kinh khủng làm cho vạn vật hóa khói, mang theo uy năng vô thượng hủy diệt tinh hà trấn diệt đến Hỗn Độn chi chủ.
Đối mặt với một kích của vạn cổ âm ảnh, Hỗn Độn chi chủ không dám khinh thường, bởi vì hắn đã suy đoán ra thân phận của đối phương.
- Hỗn Độn.
Ầm ầm.
Hỗn độn trường hà đang lao nhanh, hỗn độn lực đang bắt đầu khởi động, Hỗn Độn chi chủ cũng đánh ra một chưởng, dù cho đối phương có lai lịch thật lớn, Hỗn Độn chi chủ tự nhận bản thân còn có thể ngăn cản đối phương.
Phanh.
Một kích này làm tinh không nổ nát, một kích này khiến hãn hải thành bụi, một kích này vỡ vụn phương tinh không vũ trụ này, ánh sáng hỗn độn chói mắt cùng tử quang tĩnh mịch đan xen cùng một chỗ, làm cho người ta không mở được hai mắt.
Ầm ầm.
Khi hào quang chói mắt tản đi, chuyện cực kỳ đáng sợ cũng theo đó xuất hiện. Hỗn Độn chi chủ được xưng là đệ nhất cường giả hỗn độn vũ trụ đang tràn máu ở khóe miệng, cả người đều bị đánh bay ra xa vạn trượng. Hỗn Độn trường hà trên đỉnh đầu hắn đều có dấu hiệu tán loạn.
- Rốt cuộc hắn là quái vật gì?
Khi một màn này hiện ra trong mắt tất cả mọi người, bất luận cửu đại chí cường hay cửu đại tinh sư, sắc mặt đều cực kỳ trầm trọng.
Mười đại chí cường, không ai dám xưng đệ nhất. Giữa chí cường ai cũng sẽ không phục ai. Nhưng Hỗn Độn chi chủ có thể được xưng là đệ nhất cường giả hỗn độn vũ trụ, còn miễn cưỡng có thể để cho bọn họ tán thành.
Nhưng chính là Hỗn Độn chi chủ cường đại như vậy lại mơ hồ không phải là đối thủ của vạn cổ âm ảnh, quả thực làm cho bọn họ cực kỳ khiếp sợ.
- Chư vị, cùng nhau trấn áp hắn ở sông dài năm tháng, để cho hắn vĩnh viễn không được bước ra nửa bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận