Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1665: Diệp Hiên lần đầu lộ răng nanh

Chương 1665: Diệp Hiên lần đầu lộ răng nanh
- Vạn... Vạn Linh Thiên Điện đệ cửu linh tử thắng!
Lão giả trong coi lôi đài trong nháy mắt tỉnh lại, run rẩy hét lớn, hắn đánh ra một đạo linh quang, nhất thời khiến cho mọi người Bổ Thiên giáo chú ý.
- Trương Lâm chết rồi sao?
- Tại sao hắn chết?
- Ai giết hắn?
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Mấy vị trưởng lão Bổ Thiên giáo bắn nhanh đến, khi bọn họ nhìn thấy huyết vụ sắp tiêu tán hết trên lôi đài, ai nấy đều đứng tại chỗ.
Trương Lâm là một trong những linh tử của Bổ Thiên Giáo, tuy rằng không nói là người nổi bật trong Linh Tử, nhưng tu vi bản thân cũng tuyệt đối không kém, hắn làm sao có thể chết?
- Thủ đoạn thật ngoan độc, dám giết linh tử Bổ Thiên Giáo ta?
Có Trưởng lão tức giận rít gào, nhìn về phía bóng lưng Diệp Hiên đi xa, trong mắt càng hiện ra sát khí cực kỳ khủng bố.
Đáng tiếc, Vạn Linh Thiên Điện uy thế quá lớn, huống hồ ở trong thiên kiêu thịnh hội này, sinh tử do trời, những trưởng lão này chỉ có thể âm thầm phẫn hận, không dám ra tay với Diệp Hiên.
- Hắn giết Trương Lâm như thế nào?
Bổ Thiên trưởng lão oán hận nhìn về phía trọng tài, đáng tiếc vị trọng tài này lộ ra vẻ giật mình, căn bản không cách nào trả lời vấn đề của Bổ Thiên trưởng lão.
Bởi vì chính hắn cũng không thấy rõ Trương Lâm chết như thế nào, chỉ nhìn thấy Trương Lâm nhe răng cười đánh tới Diệp Hiên một đạo đại thuật, sau đó một hồi quang mang chói mắt hiện ra khiến hắn nhắm hai mắt lại, chờ hắn mở ra lần nữa, Trương Lâm cũng đã nổ nát thành một đoàn mưa máu, mà Diệp Hiên cũng đã đi xuống lôi đài.
Phía bên kia.
Diệp Hiên trở về trận doanh Vạn Linh Thiên Diện, đám người Chấp Thiên trưởng lão cùng Tử Linh nghe được tin Diệp Hiên thắng lợi, hai người ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Hiên, quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.
- Tiểu... Tiểu đệ... Ngươi thắng?
Tử Linh khiếp sợ nhìn về phía Diệp Hiên, càng nhìn lại lôi đài thứ tư, lại không phát hiện bóng dáng Trương Lâm, chỉ nhìn thấy mấy vị trưởng lão Bổ Thiên Giáo trợn mắt nhìn bọn họ.
- Ừm.
Diệp Hiên thản nhiên gật đầu, sau đó lại ngồi xếp bằng trên hư không nhắm mắt dưỡng thần, ngay cả Chấp Thiên viện chủ cũng kinh nghi nhìn kỹ Diệp Hiên, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
Diệp Hiên thắng lợi cũng không làm Chấp Thiên viện chủ kinh ngạc, dù sao Diệp Hiên cũng là cửu thien Thánh Vương, có thể thắng cũng không có gì ngạc nhiên.
Chuyện chân chính làm hắn khiếp sợ chính là, Diệp Hiên tốc độ đánh bại Trương Lâm quá nhanh, Liễu Bạch Y cùng Nam Cung Tiên Nhi kia dĩ nhiên còn ở phía sau hắn.
- Viện chủ, Trưởng lão Bổ Thiên giáo truyền tin nói Trương Lâm bị Cửu đệ giết.
Bỗng nhiên, Lâm Đạo Tam bước nhanh đến, có chút kinh nghi nhìn Diệp Hiên một cái, sau đó khom người bẩm báo Chấp Thiên viện chủ.
- Sao?
Sắc mặt Chấp Thiên viện chủ đại biến, ngay cả Tử Linh cũng giật mình không thôi, quả thực không thể tin vào lỗ tai mình, ánh mắt ba người nhìn về phía Diệp Hiên tràn ngập vẻ kinh hãi.
- Ha ha ha.
Chợt, một tiếng cười lớn từ phương xa truyền đến, chỉ thấy Thanh Mộc các chủ đạp không mà đến, hắn đầu tiên chắp tay với Chấp Thiên viện chủ, sau đó vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía Diệp Hiên.
- Chấp Thiên huynh, ngươi và ta cũng giao tiếp nhiều năm, nhưng ngươi cũng che dấu quá sâu rồi.
Thanh Mộc Các chủ ngoài cười nhưng trong không cười nói.
- Thanh Mộc huynh, ngươi nói lời này có ý gì?
Nhìn Thanh Mộc các chủ rõ ràng không có ý tốt, Chấp Thiên viện chủ nhíu mày hỏi.
- Có ý tứ gì?
Thanh Mộc các chủ nhướng mày, áp chế lửa giận trong lòng, cười lạnh nói:
- Vạn Linh Thiên Điện vốn đã chấp chưởng nguyên hội thứ mười, Bổ Thiên giáo ta đích xác đắc tội không nổi, nhưng thủ đoạn của đệ cửu linh tử các ngươi cũng không khỏi quá mức tàn nhẫn, hắn che dấu tu vi, bổn các chủ không còn lời nào để nói, nhưng một kích đánh Linh tử giáo ta đánh hồn phi phách phách tán mà chết, cái này có phải có chút quá đáng hay không?
- Cái này...?
Chấp Thiên viện chủ biến sắc, bất ngờ nhìn về phía Diệp Hiên, lại phát hiện đôi mắt Diệp Hiên khép hờ không nói một lời, giống như chuyện này không liên quan đến hắn.
- Tiểu Cửu, ngươi không có gì để nói sao?
Chấp Thiên viện chủ trầm giọng lên tiếng.
- Linh tử Bổ Thiên Giáo tài nghệ không bằng người, hắn chết liền chết, chẳng lẽ còn cần Vạn Linh Thiên Điện ta khai báo cái gì?
Diệp Hiên vẫn chưa mở mắt, âm thanh lạnh như băng mà vô tình truyền đến.
- Được được được.
Thanh Mộc các chủ giận dữ cười nói:
- Chấp Thiên huynh, Vạn Linh Thiên Điện các ngươi quả nhiên bá đạo, hôm nay Thanh Mộc ta xem như lĩnh giáo, nếu đã như vậy, vậy Bổ Thiên Giáo ta cũng sẽ không khách khí ở trong các trận đấu phía sau.
Thanh Mộc các chủ giận dữ rời khỏi, Chấp Thiên viện chủ giật mình tại chỗ, hoàn toàn bị chuyện đột ngột này làm cho có chút choáng váng.
Thật ra, dựa theo ý định ban đầu của Diệp Hiên, hắn cũng không muốn giết người của Bổ Thiên Giáo, dù sao Liễu Bạch Y vẫn luôn được Bổ Thiên Giáo che chở, nhưng khi hắn biết Liễu Bạch Y nhập ma, mà Bổ Thiên Giáo Chủ vẫn không có ý định cứu giúp, điều này làm cho hắn sinh ra lòng bất mãn đối với Bổ Thiên Giáo.
Huống hồ, khi lên lôi đài Trương Lâm kia giống như ruồi nhặng ồn ào không ngớt, đối với loại phế vật này, Diệp Hiên không có tâm tình cùng hắn đại chiến ba trăm hiệp, trực tiếp vận dụng lực lượng thân thể, một quyền đánh bạo tại chỗ, cho đối phương rơi vào kết cục chết không toàn thi.
Vòng tỷ thí đầu tiên đã chấm dứt, có thể là tốc chiến tốc thắng, kẻ yếu trực tiếp bị đào thải, nhưng ba người thua lôi đài khác chỉ bị thương nhẹ, chỉ có Diệp Hiên tàn bạo giết người, điều này cũng khiến cho mọi nơi chú ý.
- Hảo gia hỏa, Vạn Linh Thiên Điện cũng quá bá đạo đi, dĩ nhiên trực tiếp đánh chết Linh tử Bổ Thiên giáo, thật sự hơi quá phận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận