Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2304: Thà rằng giết nhầm, tuyệt không bỏ xót!

Chương 2304: Thà rằng giết nhầm, tuyệt không bỏ xót!
Ông!
Diệp Hiên lật tay một cái, rất nhiều túi càn khôn vẩy xuống, hắn mỉm cười nhìn về phía hai người nói:
- Trong những túi càn khôn này đều có rất nhiều thiên địa thần vật, đầy đủ giúp hai người các ngươi trong thời gian ngắn nhất đột phá Bất Hủ đại viên mãn.
- Đa tạ chủ nhân.
Sắc mặt Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song phấn chấn, khom người cúi đầu hướng Diệp Hiên, trong mắt có lấy vẻ kích động.
Hai người không có đột phá Bất Hủ đại viên mãn, nguyên nhân căn bản nhất chính là tài nguyên tu luyện chưa đủ, nếu có lượng lớn tài nguyên tu luyện, đột phá Bất Hủ đại viên mãn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Những túi càn khôn này đều là đồ vật của các truyền nhân đại đạo thống, trong đó tích chứa thiên địa thần vật đếm không hết, đủ để cho hai người trong thời gian ngắn nhất trở thành nhân vật Bất Hủ đại viên mãn.
Nói một câu ngay thẳng, chỉ cần trong nguyên hội thứ mười thành tựu cảnh giới đại viên mãn, còn lại chỉ là chờ một nguyên hội mới đến.
Ngày nguyên hội thứ mười một mở ra, phàm là người ở cảnh giới Bất Hủ đại viên mãn đều sẽ nhao nhao đột phá nửa bước chí cường, sau đó nhất cử tranh đoạt vị trí chí cường nguyên hội thứ mười một.
Hỗn độn vũ trụ có một cái quy củ bất thành văn, đây cũng là thiết luật của hỗn độn vũ trụ.
Phàm là người đột phá nửa bước chí cường trước khi nguyên hội mở ra, đều không có tư cách dung hợp Hỗn Độn Thiên Tâm, cho nên mỗi người đều sẽ áp chế tu trong nguyên hội, tuyệt đối sẽ không để cho mình đột phá nửa bước chí cường.
Trước đó Khương Phù Sinh chết trong tay Diệp Hiên cũng là như thế, nếu không hắn đã sớm đột phá nửa bước chí cường, cũng chưa chắc chết trong tay Diệp Hiên.
Đáng tiếc, chờ đến khi Khương Phù Sinh ngộ ra, hắn đã không còn cơ hội, cuối cùng là rơi vào kếu quả hình thần câu diệt.
- Thừa dịp hiện tại vô sự, hai người các ngươi bế quan đột phá đi thôi, không bao lâu nữa chúng ta liền có việc phải làm.
Diệp Hiên trịnh trọng nói.
- Vâng, chủ nhân.
Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song khom người trả lời, sau đó chia cắt những túi càn khôn này, rồi trực tiếp lựa chọn bế quan, đi đột phá Bất Hủ đại viên mãn.
Theo hai người rời đi, Diệp Hiên yên lặng không nói gì, mặc dù hiện tại hắn là phân thân, hẳn cũng sẽ không để ai phát hiện bất kỳ sơ hở nào, nhưng từ đầu đến cuối nội tâm hắn có một loại cảm giác cấp bách, trạng thái này tuyệt đối duy trì không được bao lâu.
Bởi vì hắn đã bị Bất Tử Thiên Chủ cùng Thôn Thiên Ma Chủ để mắt tới, mà lại giết truyền nhân Hỗn Độn Vận Mệnh, muốn không dẫn tới chú ý cũng không được.
Chỉ là Diệp Hiên cũng không để ý, trừ phi những chí cường này có biện pháp biết hắn là Diệp Hiên, nếu không giờ phút này lưng hắn tựa Hủy Diệt thần điện, những chí cường này còn chưa làm gì được hắn.
Dù sao Hủy Diệt Chủ Nhân cũng muốn bảo toàn hắn, đây cũng là nguyên nhân mà giờ phút này Diệp Hiên có thể an ổn.
- Hiện tại bản tôn chỉ thiếu chút nữa liền có thể mở ra chín đại thiên môn, ta cũng nên tăng thêm tốc độ tu luyện.
Diệp Hiên thì thầm nói nhỏ.
Một ngày này, Diệp Hiên tuyên bố bế quan, toàn bộ cung điện hoàn toàn bị phong bế, Hủy Diệt Chủ Nhân cũng mừng rỡ vì Diệp Hiên hảo hảo tu luyện, tự nhiên là đáp ứng, càng truyền xuống pháp chỉ, không được hắn cho phép, không bất kỳ người nào được phép quấy rầy Diệp Hiên tu luyện.
Bên trong cung điện!
Ầm ầm!
Thông đạo di chuyển đang mở ra, Diệp Hiên lật tay đánh một cái, trực tiếp xuất hiện ra hai bảo hồ lô, sau đó rời tay đánh hai cái hồ lô vào trong thông đạo di chuyển.
Một bên khác!
Bản tôn bỗng nhiên mở mắt, toàn thân tràn ngập hắc vụ, Kiếp Tiên Thuật cùng áo nghĩa Thôn Thiên Ma Công đang phát động khủng bố, hai bảo hồ lô đang đảo ngược, trực tiếp phun ra lượng lớn huyết khí cung cấp cho bản tôn hấp thu.
Ầm ầm!
Tám đại thiên môn, ù ù luân chuyển, bản tôn điên cuồng thôn phệ huyết khí bàng bạc từ trong hai bảo hồ lô, khí thế bản thân đang đề thăng khủng bố.
Hai bảo hồ lô này, một cái trong đó được đổ đầy tu vi toàn thân của những thánh tử thánh nữ kia, một cái khác là tu vi Bất Hủ đại viên mãn của Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ.
Đây tuyệt đối là một vật đại bổ, Diệp Hiên càng có lòng tin mình có thể mở ra chín tòa thiên môn.
Dựa theo Diệp Hiên suy tính, chỉ cần bản tôn hắn mở ra thiên môn thứ chín, hắn không dám nói là có thể so sánh với nửa bước chí cường, nhưng đủ để đứng ở thế bất bại.
Nếu như hắn có thể tiến thêm một bước, mở ra được tòa thiên môn thứ mười, hắn dám khẳng định mình có thể quét ngang nửa bước chí cường, dưới vạn cổ chí cường, hắn chính là tồn tại vô địch.
Thiên môn thứ mười!
Diệp Hiên không biết trước đó từng có người nào mở ra hay không, nhưng chín đại thiên môn đã là cực hạn đối với người khác, hắn cũng không biết mở ra mười tòa thiên môn, sẽ mang đến cho hắn lột xác hay không.
Diệp Hiên rất chờ mong, mở ra mười tòa thiên môn, nửa bước chí cường cũng có thể oanh sát, cũng không biết có chênh lệch bao nhiêu cùng vạn cổ chí cường.
Đương nhiên.
Ý nghĩ này Diệp Hiên cũng không có hão huyền cho rằng mở ra mười toà thiên môn, liền có thể tách ra vật tay cùng vạn cổ chí cường, đây hiển nhiên có phần không quá hiện thực.
Chỉ là tòa thiên môn thứ mười một thì sao?
Tòa thiên môn thứ mười hai thì sao?
Mỗi lần nghĩ tới đây, cả người Diệp Hiên tựa như điên cuồng phấn chấn, điều này cũng khiến cho hắn bắt đầu tăng tốc độ tu luyện của bản tôn.
Mà lại, đối với mở ra mười tòa thiên môn, Diệp Hiên sớm đã có một dự định, nếu như dựa theo suy đoán của mình, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận