Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1541: Bổ Thiên các chủ (2)

Chương 1541: Bổ Thiên các chủ (2)
- Tỷ tỷ, ta cảm giác khí chất của người này rất không tầm thường, mỗi lần nhìn thấy hắn tuy rằng trong lòng ta có chút sợ hãi, nhưng lại có một loại an toàn rất mãnh liệt, giống như chỉ cần hắn ở bên cạnh ta, cũng không có chuyện gì không giải quyết được.
Lâm Diệu Tiên lẩm bẩm nói.
- Tiểu muội, ngươi sẽ không yêu người này rồi đó chứ?
Sắc mặt Lâm Diệu Pháp biến đổi hỏi.
- Không có, không có, làm sao ta có thể yêu hắn.
Lâm Diệu Tiên đỏ mặt lên, vội vàng xua tay biện giải.
- Tiểu muội, ngươi phải nhớ rằng không thể dính vào người này, nếu không nó sẽ liên lụy đến chúng ta.
Lâm Diệu Pháp nói lời thấm thía.
- Biết, tỷ tỷ.
Lâm Diệu Pháp nói, chỉ là trong lòng thủy chung hiện ra tiếng nói và hình dáng của Diệp Hiên, càng làm cho nàng có một loại cảm giác run rẩy ngượng ngùng.
......
Tường vận nạp thải, quỳnh lâu ngọc vũ, lãnh thổ mênh mông vô biên vô hạn, cầu vồng tiên kiều đan xen lẫn nhau, bên trong không gian linh khí đầy trời, từng tòa điện vũ ngang dọc trong bầu trời, làm cho người ta liếc mắt nhìn lại đã cảm giác cực kỳ kính sợ.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên cùng Thác Hải Đại Thánh sóng vai mà đứng, phía trước chính là một cung điện mênh mông, tấm biển trong suốt như ngọc viết ba chữ lớn: Bổ Thiên Các.
- Các chủ chúng ta ở trong chờ ngươi, ngươi có thể đi vào.
Thác Hải Đại Thánh lạnh lùng lên tiếng, xoay người rời khỏi.
- Tiểu hữu, mời vào.
Một đạo âm thanh hùng hậu truyền đến từ trong Bổ Thiên Các, sắc mặt Diệp Hiên bình tĩnh, sải bước tiến vào trong Bổ Thiên Các.
Trong Bổ Thiên Các.
Một đạo thân ảnh bạch y như tuyết đang đứng ở phía trước, quanh thân vờn quanh từng luồng tạo hóa thần quang, người này chắp tay đứng quay lưng về phía Diệp Hiên, cho dù Diệp Hiên đi tới phía sau hắn, hắn cũng không có xoay người liếc mắt nhìn Diệp Hiên một cái.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên thản nhiên nhìn bóng lưng của Bổ Thiên các chủ, hắn cũng không lên tiếng trước, một chút khinh miệt xẹt qua đáy mắt, cứ như vậy lẳng lặng đứng ở phía sau.
Ra oai phủ đầu.
Trần trụi ra oai phủ đầu.
Bổ Thiên Các Chủ bày ra bộ dáng này, căn bản muốn vô hình gây áp lực cho Diệp Hiên.
Đáng tiếc, Bổ Thiên Các Chủ tìm nhầm người, Diệp Hiên căn bản cũng không dính chiêu này, sóng to gió lớn gì hắn chưa từng trải qua, ngay cả Bổ Thiên Các Chủ là Tạo Hóa cảnh, Diệp Hiên căn bản sẽ không có nửa điểm sợ hãi.
Thời gian trôi qua từng chút một, ước chừng nửa canh giờ qua đi, Bổ Thiên Các Chủ giống như cảm giác được Diệp Hiên cũng không bình thường, cuối cùng xoay người nhìn Diệp Hiên.
Nho nhã thanh tú, siêu trần thoát tục, một đôi con ngươi tựa như thần tinh, Bổ Thiên Các chủ cực kỳ tuấn mỹ, xem tuổi tác tựa như là một vị thanh niên, cũng không lớn hơn Diệp Hiên bao nhiêu.
Nhưng Diệp Hiên biết, đứng trước mặt hắn là một lão quái vật, căn bản không có tuổi trẻ như biểu hiện ra bề ngoài.
- Ngươi chính là Diệp Hiên?
Đôi mắt Bổ Thiên Các Chủ thâm sâu, đầu tiên đánh giá Diệp Hiên một phen, lúc này mới lạnh lùng lên tiếng.
- Ngươi chính là Bổ Thiên các chủ?
Đôi mắt Diệp Hiên nhìn thẳng vào Bổ Thiên các chủ, ánh mắt hai người nhất thời giao nhau, một cỗ không khí cực kỳ áp lực hiện ra, giống như trong ánh mắt hai người giao tiếp đang phát ra một tia lửa.
- Không thể không nói, lá gan của ngươi rất lớn.
Sau ba hơi thở, Bổ Thiên các chủ đạm mạt nói.
- Lá gan của ta luôn luôn rất lớn, nếu không làm sao có thể một mình đến đây gặp ngươi?
Diệp Hiên cười nói.
Theo Diệp Hiên vừa dứt lời, sắc mặt Bổ Thiên các chủ ngẩn ra, trên mặt lại lộ ra một nụ cười, gật gật đầu nói:
- Không sai, xem ra bản các chủ đích xác có chút xem thường ngươi.
- Ta không muốn nói nói nhảm nhiều, ta đến gặp ngươi chỉ là muốn biết vì sao ngươi lại muốn giúp ta, dù sao giữa ta và ngươi xưa nay không quen biết nhau, ta cũng không tìm được lý do để ngươi giúp ta.
Diệp Hiên không muốn lãng phí thời gian cùng Bổ Thiên các chủ, trực tiếp hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
- Rất đơn giản, bởi vì phía trên của ta muốn ta bảo vệ ngươi, không cho phép bất kỳ kẻ nào thương tổn ngươi, lý do này có đủ không?
Bổ Thiên Giáo Chủ thản nhiên nói.
- Phía trên của ngươi?
- Bổ Thiên Giáo?
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, cũng không có bất kỳ vẻ kinh ngạc nào, giống như hắn đã sớm đoán được kết quả.
- Ngươi rất thông minh, xem ra đã đoán được rồi.
Bổ Thiên Giáo Chủ gật gật đầu nói.
- Nói như vậy, người ta nhìn thấy lúc trước chính là đại nhân vật của Bổ Thiên Giáo, mà ngươi cũng là dựa theo mệnh lệnh của hắn làm việc?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Không sai, chẳng qua thân phận lão nhân gia hắn đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng, hắn chính là Bổ Thiên Giáo Chủ, một tồn tại mà ngươi vĩnh viễn đều phải ngước nhìn.
Bổ Thiên các chủ thản nhiên thừa nhận, khom người bái lạy hướng đến phương vị đại vực trung ương, cả người đều hiển hiện cực kỳ thành kính.
- Quả nhiên là như vậy.
Diệp Hiên thở dài, trong đầu xẹt qua gương mặt của Liễu Bạch Y, xem ra Liễu Bạch Y đang ở trong Bổ Thiên Giáo, Trung ương đại vực.
Để Diệp Hiên có phần bất đắc dĩ là, Liễu Bạch Y một mực nhớ thương mình, chắc hẳn Bổ Thiên giáo chủ cũng xem ở mặt mũi Liễu Bạch Y, mới để cho đệ tử trong giáo bảo hộ hắn.
- Hết thảy đều đã sáng tỏ, ta cũng không cần ở lại, thay ta chuyển cáo Bổ Thiên giáo chủ, nói Diệp Hiên ta không cần Bổ Thiên giáo che chở, bởi vì ta nhận không nổi ân tình này.
- Cáo từ.
Diệp Hiên chắp tay, quat đầu bước nhanh rời khỏi.
- Chậm đã.
Bỗng nhiên, không đợi Diệp Hiên đi ra hai bước, chỉ nghe âm thanh lạnh lùng của Bổ Thiên các chủ truyền đến, Diệp Hiên dừng chân, cũng không quay đầu nhìn về phía Bổ Thiên các chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận