Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1609: Một cái tử nhân yêu (2)

Chương 1609: Một cái tử nhân yêu (2)
- Tử nhân yêu.
Diệp Hiên chán ghét lên tiếng, sải bước đi ra ngoài điện.
Bên ngoài, Cơ Âm Dương một thân váy dài màu hồng, trong tay cầm khăn khăn đứng trên hư không, khi Diệp Hiên đi ra từ trong điện, ánh mắt hai người cũng nhất thời giao nhau.
- Ừm?
Khí tức Cơ Âm Dương cứng lại, khuôn mặt cười duyên dáng nhất thời đông lại, lông mày khẽ nhíu lại cùng một chỗ, đôi mắt xẹt qua vẻ nghi hoặc, trong nháy mắt thi triển âm dương pháp nhãn không ngừng nhìn kỹ Diệp Hiên.
Vẻn vẹn chỉ liếc nhìn Diệp Hiên, ánh mắt Diệp Hiên đã làm cho Cơ Âm Dương giật mình, bởi vì ánh mắt Diệp Hiên bá đạo mà sắc bén, quả thực làm cho Cơ Âm Dương cực kỳ chấn động.
Phải biết rằng mỗi một lần Yêu Nguyệt Dạ nhìn thấy hắn, ánh mắt Yêu Nguyệt Dạ đều cực kỳ né tránh, căn bản không dám nhìn thẳng hắn, hơn nữa, tư thái càng lộ vẻ khúm núm, làm sao có thể tư thái như hiện tại?
Tuy nhiên, khi Cơ Âm Dương thi triển âm dương pháp nhãn nhìn qua Diệp Hiên, phát hiện đối phương đích thật là Yêu Nguyệt Dạ, cũng không phải người khác biến hóa, lúc này mới để cho hắn đè xuống nghi ngờ trong lòng, chỉ nghĩ rằng Yêu Nguyệt Dạ đi Nam Đấu đại vực có thu hoạch, lúc này mới có lòng tin giằng co với hắn.
Tạo Hóa Cảnh Sinh Tử Cảnh.
Người này rất mạnh.
Vẻn vẹn chỉ liếc mắt một cái, Diệp Hiên đã cảm giác được tu vi của Cơ Âm Dương, càng mơ hồ cho hắn một loại cảm giác uy hiếp.
- Thấy chưa, đây chính là sự cường đại của chiến thể, tuy rằng Cơ Âm Dương này chỉ là Tạo Hóa Sinh Tử cảnh, nhưng hắn chính là Hỗn Độn Âm Dương chiến thể, lấy tu vi hiện tại của ngươi cùng hắn đánh một trận, trừ phi ngươi vận dụng lực lượng chí cường, nếu không ngươi sẽ không phải à đối thủ của hắn.
Cái Thiên Nguyên trầm giọng nói.
Nghe lời Cái Thiên Nguyên nói, Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, nếu chỉ dựa vào tu vi Cửu Thiên Thánh Vương của hắn lúc này, đích xác sẽ không phải đối thủ của Cơ Âm Dương này, trừ phi hắn bộc phát ra toàn bộ tu vi mới có thể chân chính đánh một trận cùng Cơ Âm Dương.
Một đệ ngũ Linh Tử đều đáng sợ như vậy, bốn vị Linh Tử xếp ở phía trước, chỉ sợ sẽ càng thêm khó chơi, từ nơi này cũng có thể nhìn ra nội tình Vạn Linh thiên điện thâm hậu cỡ nào.
- Tiểu Cửu, ngươi biết Ngũ ca vẫn thích ngươi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn đi theo Ngũ ca, Ngũ ca tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.
Cơ Âm Dương nhu hòa lên tiếng, chỉ là tư thái quá mức ghê tởm, Diệp Hiên đều có một loại xúc động hận không thể ra một đao làm thịt hắn.
- Tử nhân yêu, ngươi thật sự làm ta cảm thấy ghê tởm, ta đột nhiên muốn làm thịt ngươi.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng.
Theo Diệp Hiên vừa dứt lời, Cơ Âm Dương vẫn cười như cũ, chỉ là một đôi mắt hoa đào dần dần lạnh xuống, bởi vì ba chữ ‘tử nhân yêu’ này chính là điều cấm kỵ của hắn, người xúc phạm đều trở thành người chết.
- Tiểu Cửu, lá gan hiện tại của ngươi càng lúc càng lớn, lại dám nhục mạ ta, tuy nhiên nể mặt ngươi là Yêu Nguyệt chiến thể, Ngũ ca không so đo với ngươi, hôm nay ngươi theo ta trở lại Đệ Ngũ Linh điện di, sau này an tâm ở bên cạnh ta tu luyện đi.
Cơ Âm Dương che miệng nũng nịu cười nói.
- Ồ?
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng, nói:
- Vậy thì xem bản lĩnh của ngươi.
- Được.
- Ha ha ha.
Cơ Âm Dương liên tục cười duyên, nhưng sau một khắc, ầm ầm đánh ra khăn lụa trong tay, trực tiếp che cả khung trời, ầm ầm cuốn xuống Diệp Hiên.
- Kiếm tới!
Này.
Thiên địa vang lên, sát phạt thông thiên, một trận đồ hiện ra, chính là Tru Tiên trận đồ đã lâu không gặp, Tru Tiên tứ kiếm lại càng ong vang ở trong trận đồ, dưới sự thúc dục của Diệp Hiên, kiếm chỉ thẳng tới khăn lụa che trời, lao nhanh mà tới.
Tru Tiên tứ kiếm vốn là Hỗn Độn linh bảo, mặc dù cũng không phải là binh khí lợi hại gì ở Hỗn Độn Đại Thế Giới, nhưng cũng xem như binh khí mà Diệp Hiên sử dụng thuận tay.
Hơn nữa với tu vi hiện tại của Diệp Hiên phối hợp với Tru Tiên tứ kiếm, tự nhiên bộc phát ra lực lượng sát phạt cực kỳ đáng sợ.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.
Tứ kiếm quán thiên, sát phạt lạnh thấu xương, bốn đạo kiếm khí tràn đầy sát phạt vô song, ầm ầm đánh tan khăn lụa che trời, theo một tiếng nổ vang lớn truyền đến, khăn lụa mà Cơ Âm Dương đánh ra trong nháy mắt vỡ vụn.
- Tiểu Cửu, bản lĩnh quả nhiên tăng cường, để Ngũ ca nhìn xem ngươi còn có thủ đoạn gì nữa.
Thấy một kích của mình không có đắc thủ, Cơ Âm Dương không chỉ không thất vọng, đôi mắt ngược lại sáng lên, vẫy vẫy tay với Diệp Hiên, hoàn toàn không để Diệp Hiên vào mắt.
- Ồ?
Khóe miệng Diệp Hiên lộ ra vẻ âm độc, kiếm chỉ bỗng nhiên xẹt qua trường thiên, Tru Tiên tứ kiếm nổ vang, hóa thành bốn đạo kiếm quang thông thiên chém giết tới Cơ Âm Dương.
Keng keng keng.
Sắt thép va chạm vào nhau, âm thanh chấn động không gian, cũng không thấy Cơ Âm Dương có động tác gì, hắn chỉ là tay bắt lan hoa chỉ không ngừng điểm về phía Tru Tiên tứ kiếm, trong nháy mắt đã đánh Tru Tiên tứ kiếm bắn ra ngoài.
- Chậc chậc chậc chậc, Tiểu Cửu, cho dù ngươi tìm được bốn thanh kiếm sắc bén, nhưng ngươi vẫn quá yếu một chút.
Cơ Âm Dương khanh khách cười duyên.
- Phải không?
Nụ cười âm độc trên khóe miệng Diệp Hiên càng thêm nồng đậm, điều này làm cho tâm thần Cơ Âm Dương đột nhiên rung chuyển, một loại cảm giác cực kỳ không tốt chợt hiện ra trong đáy lòng.
Ầm ầm.
Bỗng nhiên, một chút hắc mang hiện ra ở trước mặt Cơ Âm Dương, đại kích ba trượng ầm ầm đánh tới, một tia hắc ám quang mang kia để hai mắt Cơ Âm Dương híp lại, hắn nhanh chóng lui về sau.
- Muộn rồi.
Diệp Hiên âm độc nhe răng cười, khống chế Tru Thiên Kích tàn nhẫn đánh vào đầu Cơ Âm Dương, Diệp Hiên ấp ủ một kích này đã lâu, mà Tru Tiên tứ kiếm phía trước chỉ là vỏ bọc mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận