Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 93 - Trác Quân Đình xin giúp đỡ



Chương 93 - Trác Quân Đình xin giúp đỡ




Đêm khuya!
Diệp Hiên ngồi một mình trong phòng, nhìn ra ánh trăng ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt không có một gợn sóng, đối với việc Diệp Bình trở về, hắn tất nhiên biết chính là chủ ý của Diệp gia.
Nhưng cho dù Diệp gia có mục đích gì thì đây cũng không phải là chuyện khiến Diệp Hiên phiền lòng, nếu như bọn họ không biết tiến thối, ở trong mắt Diệp Hiên, cũng chỉ có một con đường chết.
Diệp Hiên nghĩ rất đơn giản, nếu như Diệp Bình thật tình trở về hiếu thuận với Diệp mẫu, hắn cũng không thể ngăn cản, dù sao Diệp Bình cũng là do mẹ sinh ra, chỉ cần tuân theo khuôn phép cũ, ở trước mặt Diệp mẫu, hắn vẫn là anh trai của Diệp Bình.
Nhưng nếu Diệp Bình lòng muông dạ thú, ngay cả là anh em ruột thịt, Diệp Hiên cũng sẽ lãnh khốc vô tình, làm cho kẻ đó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Thời gian trôi qua rất nhanh, từ lúc Diệp Bình về nhà đã qua hơn một tháng, trong lúc đó cũng không có xảy ra chuyện gì, mỗi ngày Diệp mẫu đều tình thần sáng láng, giống như trẻ hơn mười tuổi, điều này cũng làm cho Diệp Hiên cảm thấy vui mừng.
Mà trong lúc đó, Hạ Thanh Trúc lại vội tới chúc tết Diệp mẫu, Vân Mộng Dao cũng lấy danh nghĩa đi thăm hỏi các gia đình mà tới nhà mấy lần, chỉ là hai cô đến thăm, Diệp Hiên cũng không có lộ diện, hiển nhiên trong lòng không muốn gặp mặt hai người này.
Mà ở khoảng thời gian này, các nơi trên thế giới liên tiếp xuất hiện hiện tượng quái dị, tuy không có báo cáo mới, nhưng những lời đồn đại đã nổi lên bốn phía.
Có một người bạn ngoại quốc trên mạng nhắn lại, từng tận mắt thấy một con Quái Xà dài trăm trượng xuất hiện ở trong sông Amazon, càng nuốt sống một con cá sấu, tuy hình ảnh người bạn này chụp cực kỳ mơ hồ, nhưng có thể đúng là một sinh vật loài rắn.
Còn có một người bạn quốc gia khác trên mạng dồn dập nhắn lại, cũng đều công bố mình từng gặp qua một ít sự vật khủng bố, nhưng không ai tin tưởng người này cả, khi chút ngôn luận hội tụ vào cùng một chỗ, những người bạn trên mạng này vô cùng khẳng định, những thứ khủng bố bọn họ thấy xác thực tồn tại, càng gây nên một phen chấn động cực lớn.
Ở các nơi trên thế giới, huyết án liên tiếp xảy ra, nhưng lại một mạch tìm không được hung thủ, không thiếu gia súc con người không còn hài cốt, càng là gây nên ở một vài chỗ cảm giác khủng hoảng cực lớn.
Tổ chức thần bí của các quốc gia dồn dập thò đầu ra, điều tra những hiện tượng quái dị này, nhưng cuối cùng cũng không có thu được kết quả bọn họ mong muốn.
...
Trời đông giá rét mất đi, gió xuân hiu hiu thổi đến.
Tháng ba, xuân về hoa nở, một chiếc lá xanh nhạt từ chạc cây mọc ra, còn có tiếng chim hót líu lo truyền đến, vạn vật từ từ sống lại, càng mang đến cho người ta một loại cảm giác sinh cơ bừng bừng.
Bích Vân Hiên, vườn cây.
Tuy trong không khí còn mang hơi lạnh, nhưng trênmỗi một gốc gây, nụ hoa trong vườn đều đã đâm chồi nảy lộc, chứng minh trời đông giá rét đã mất đi, nắng xuân đang nở rộ kéo đến.
Diệp Hiên đi bộ một mình ở trong vườn, cho đến khi chọn được một nơi trống trải, lúc này mới dừng lại.
Tay chỉ mây trôi, gió mát nhè nhẹ thổi, Diệp Hiên huy động quyền cước, làm cho hư không nở rộ từng cơn sóng rung động, một làn huyết quang hư ảo mông lung từ từ nở rộ ở quanh thân.
- Hô!
Một hơi thở tạo ra khói trắng thả ra từ trong miệng Diệp Hiên, cũng để hư không khác truyền đến một âm thanh muộn hưởng, lúc này Diệp Hiên mới dừng lại.
- Xem ra lâu như vậy, cô còn không ra được sao.
Diệp Hiên đứng chắp tay.
- Diệp tiên sinh, xin ngài giúp tôi báo thù!
Trong một đống cỏ khô, một người con gái đầu bù tóc rối từ bên trong đi ra, gương mặt đầy vết bẩn, nhìn không rõ ràng được hình dạng của cô như thế nào, nhưng đôi mắt cô lại đỏ ngầu, đang kích động nhìn Diệp Hiên.
Trác Quân Đình!
Đã từng có khí chất sang trọng duyên dáng, nhưng bây giờ chúng lại không còn xuất hiện ở trên người cô, quần áo nhăn nhíu bẩn thỉu, mặt mũi lại lem luốc dơ bẩn, chứng minh mấy tháng qua cô gái này đã gặp không biết bao nhiêu trắc trở.
- Tại sao tôi phải giúp cô?
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Ông của tôi đã chết, cha cũng đã chết, việc này đều là tên súc sinh Nhị thúc tôi Trác Văn Bân làm, nếu như ngài không giúp tôi, tôi thật không biết ở cái thành phố Giang Nam này còn có ai có thể giúp tôi được!
Trác Quân Đình lộ vẻ sầu thảm cười nói.
- Nhưng chuyện này có liên quan gì tới tôi?
Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu, âm thanh không mang theo nửa điểm cảm tình.
- Diệp tiên sinh, tôi cầu xin ngài!
Ầm!
Trác Quân Đình bỗng nhiên quỳ xuống, không ngừng dập đầu đối với Diệp Hiên, cái trán chạm tới mặt đất, càng nhè nhẹ chảy ra một mảng máu, nước mắt tràn mi mà ra, âm thanh kích động tột cùng.
Ngày đó ở nhà hàng Bột Hải, Diệp Hiên đã tha mạng cho cô, sau đó Trác gia lại đem tin tức của hắn đưa cho Lãnh gia, tuy đây là chủ ý của Trác lão gia, cũng không liên quan gì tới Trác Quân Đình, nhưng Diệp Hiên còn không có mất nhân tính đến mức lấy ơn báo oán.
- Việc của Trác gia cô không có liên quan gì với tôi, nếu cô muốn báo thù, đây cũng là chuyện của chính cô, cô có thể đi.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, xoay người đi tới trong nhà.
- Diệp tiên sinh, tôi cầu xin ngài giúp tôi một chút.
Nhìn Diệp Hiên quay lưng đi, Trác Quân Đình đau khóc thành tiếng.
Đáng tiếc, Diệp Hiên đã đi xa, căn bản không có chút nhẹ dạ nào.
Trác Quân Đình lảo đảo đứng dậy, bước nhanh đuổi theo Diệp Hiên, cho đến khi Diệp Hiên bước vào trong nhà, trong mắt Trác Quân Đình cũng chỉ còn nỗi tuyệt vọng, mà sau đó lại vô lực quỳ rạp xuống trước của nhà Diệp Hiên, không còn có đứng dậy.
...
Cũng trong lúc đó, trong biệt thự Trác gia.
Sắc mặt Trác Văn Bân âm lãnh, đang ngồi dựa vào trên ghế xô-pha, đối diện với hắn chính là một ông già sắc mặt trắng hếu, mười ngón tay lại như móng quỷ, giữa lúc đôi mắt khép mở chuyển hiện hai con ma trơi, liếc mắt nhìn lại cực kỳ kinh người.
- Quỷ lão, đã tìm được con nha đầu chết tiệt kia, bây giờ cô ta đang ở trước nhà vị Diệp tiên sinh kia, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận