Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 734 - Lăng Tiêu điện nghị sự (2)



Chương 734 - Lăng Tiêu điện nghị sự (2)




Ầm!
Một tiếng nổ vang, huyết nhục bay tán loạn, chỉ thấy thân xác Thái Sư sụp đổ, ngay cả nguyên thần đều không thể bỏ trốn, trực tiếp bị một đạo Đại La tiên quang đánh hồn phi phách tán mà chết.
- Tê!
Âm thanh hít một ngụm khí lạnh đang không ngừng truyền đến, quần tiên ngơ ngác nhìn lại Diệp Hiên, hiển nhiên người đánh giết Văn Thái Sư chính là Diệp Hiên.
Lúc này!
Tiên quang trong bàn tay Diệp Hiên đang tiêu tán, thần sắc không vui không buồn, căn bản để người ta nhìn không ra hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ là hắn nói giết người liền giết người, loại tính tình hỉ nộ vô thường này lại làm cho quần tiên sợ hãi.
- Thân Công Báo!
- Có thần.
Nghe thấy Diệp Hiên kêu gọi, Thân Công Báo vội vàng khom người cúi đầu.
- Như loại phế nhân vô dụng này, làm sao có thể lập thân trong Thiên Đình, năm đó không phải bản đế đã phân phó ngươi, nếu như tiên nhân không có bản lĩnh, vậy thì gọt đi tiên chức, để có người tài mới rồi sao?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Là lão thần sơ sẩy, mời Thiên Đế giáng tội.
Thân Công Báo biến sắc, vội vàng khom người thỉnh tội trước Diệp Hiên, hiển nhiên năm đó Diệp Hiên từng đã phân phó hắn, loại tu vi không cao giống như Văn Thái Sư này, nhưng lại rất có sức ảnh hưởng nhất định đến người khác tại Thiên Đình sẽ đánh giết, nếu không để bọn hắn náo ra chút sự cố, chỉ làm cho Diệp Hiên tăng thêm rất nhiều phiền phức.
Hôm nay Văn Thái Sư nhìn như nói có chứng có cứ, càng là tôn xưng Diệp Hiên Thiên Đế, đem biểu hiện trung can nghĩa đảm dám cùng hắn nói thẳng, thật ra chính là một loại biến tướng đối với Diệp Hiên chứng minh hắn là lão thần Thiên Đình, càng nghĩ đến sẽ được Diệp Hiên trọng dụng.
Thế nhưng không nghĩ đến là Văn thái sư thật quá không hiểu Diệp Hiên, hắn cũng không biết Diệp Hiên đến cùng là một dạng người gì.
Ở trong mắt Diệp Hiên, dù cho ngươi là ai, đều phải nghe theo hắn bài bố, ý chí của hắn cũng không người nào có thể làm trái, nhưng hết lần này tới lần khác Văn Thái Sư không có bất kỳ bản lĩnh gì, lại nhất định phải lời thật mất lòng đối với Diệp Hiên, vậy nên Diệp Hiên tự nhiên là muốn làm thịt hắn, căn bản cũng không có nửa điểm lưu tình.
Một cử động kia của Diệp Hiên cũng làm cho một chút tiên nhân lòng dạ khó lường câm như hến, nào dám lại nhiều lời nửa câu?
- Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
Thân Công Báo dù sao cũng là người một nhà, Diệp Hiên cũng sẽ không trách móc quá mức nặng nề, chỉ là thế lực Thiên Đình quá khổng lồ, có mấy lời Diệp Hiên vẫn là muốn nói rõ ràng, dù sao quần tiên Thiên Đình mặc dù hiệu trung với hắn, nhưng mỗi người đều có tâm tư của riêng mình, Diệp Hiên tuyệt không muốn dẫm vào vết xe đổ của Ngọc Đế.
Thiên Đế bảo tọa trên, Diệp Hiên quan sát phía dưới quần tiên, nó bình tĩnh nói:.
- Các ngươi đều đứng hàng tiên ban, mỗi vị tiên nhân đều mỗi người quản lí chức vụ của mình, từ sau ngày hôm nay, chuyện thuộc bổn phận của mình không cần bẩm báo với bản đế, nếu như những việc nhỏ vụn vặt này mà các ngươi đều xử lý không tốt, vậy cũng đừng trách bản đế không nể mặt mũi.
- Vâng, Thiên Đế.
Quần tiên khom người, nhận lời lên tiếng.
- Bãi triều!
Thái Bạch Kim Tinh hất lên phất trần, Diệp Hiên đứng dậy từ trên Đế tọa, trực tiếp trở về trong Đấu Ngưu cung, Thái Bạch Kim Tinh theo sát phía sau, bọn người Hoàng bàn tử cũng vội bước nhanh đi theo.
...
Trong Đấu Ngưu cung!
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trên hư không, Thái Bạch Kim Tinh đang chầm chậm bẩm báo một chút chuyện Thiên Đình, chỉ là ngẫu nhiên dò xét bọn người Hoàng bàn tử, trong mắt thỉnh thoảng xẹt qua vẻ ngạc nhiên.
- Thiên Đế, Nam Cực Tiên Ông Kia chính là đại năng Xiển giáo, càng là nhân vật tại đường ranh giới thứ ba của Đại La, chỉ sợ ngài diệt Thái Hư đạo môn ở hạ giới, Xiển giáo người người cảm thấy bất an, chỉ sợ Nam Cực Tiên Ông này cũng ngồi không yên, ít ngày nữa sẽ liền đến Thiên Đình cùng ngài đối thoại.
Mà phụ tử Na Tra lại để lại thư trốn khỏi Thiên Đình, chỉ sợ cũng là do Nam Cực Tiên Ông này sai sử, còn mời Thiên Đế làm tốt chuẩn bị ứng đối. Nếu như….
Thái Bạch Kim Tinh trầm thấp lên tiếng, hiển nhiên từ khi Diệp Hiên đăng lâm Thiên Đế, Xiển giáo một mạch cũng không có khả năng ngồi chờ chết.
- Ngươi có thể lui ra!
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, giống như căn bản không có để Nam Cực Tiên Ông vào mắt, điều này cũng làm cho Thái Bạch Kim Tinh nao nao, không biết Diệp Hiên sẽ xử lý chuyện này như thế nào, nhưng hắn cũng chỉ có thể khom người cáo lui, chỉ là trước khi đi lại mỉm cười với bọn người Hoàng bàn tử, hiển nhiên có ý muốn lấy lòng.

Đấu Ngưu cung!
Cung điện không đỉnh, thần tinh đầy trời, tinh huy mênh mông vương vãi xuống, cũng đem trọn tòa Đấu Ngưu cung chiếu rọi đẹp rực rỡ tuyệt luân, càng tăng thêm một loại sắc thái cực kỳ thần bí.
Đế tòa ở giữa Đấu Ngưu cung, Diệp Hiên ngồi ngay ngắn trên đó, sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, cũng làm cho người khác nhìn không ra hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ là bọn người Hoàng bàn tử lại nhíu mày, đáy mắt còn có vẻ do dự.
- Tiên sinh, chúng ta...
Hoàng bàn tử khom người cúi đầu, đáng tiếc không đợi hắn đem lời nói nói xong, Diệp Hiên đã phất tay cắt ngang, nói:.
- Ta biết ngươi muốn nói gì.
Nghe thấy lời Diệp Hiên nói, Hoàng bàn tử cùng mọi người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều có một vòng xấu hổ cùng không cam lòng.
- Các ngươi cảm giác tu vi bản thân quá mức yếu đuối, căn bản không cách nào đi theo ở bên cạnh ta thật sao?
Diệp Hiên nhoẻn miệng cười, nói thẳng ra tâm sự của đám người Hoàng bàn tử.
- Còn mời tiên sinh dạy chúng ta tu luyện, không vào La Thiên Huyền Tiên, chúng ta làm sao có thể làm việc cho tiên sinh!



Bạn cần đăng nhập để bình luận