Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 526 - Việc vui của Thiên Đình. (2)



Chương 526 - Việc vui của Thiên Đình. (2)




Để cho Triệu Lâm cảm thấy kinh hãi là, Triệu Cấu ở trong lòng hắn lại vẫn luôn là một vị tiên thần, càng là một vị quân vương đầu đội trời chân đạp đất, nhưng dù một vị thiết huyết quân vương như thế, lại có ngày quỳ sát ở ngoài cấm địa, không ngừng dập đầu cúng bái, giống như đang thỉnh tội với ai đó.
Triệu Lâm chưa từng thấy qua phụ hoàng hèn mọn như thế, hắn càng trông được một sự sợ hãi từ trong mắt phụ hoàng, cho đến khi phụ hoàng chết già, Triệu Lâm cũng thật không hiểu rõ, phụ hoàng một đời là thiết huyết đại đế, đến cùng đang e sợ cái gì?
- Phàm là con nối dòng Triệu thị ta, trừ phi gặp phải đại nạn diệt quốc, nếu không thì trọn đời không thể bước vào trong cấm địa.
Di ngôn của phụ hoàng Triệu Cấu lúc lâm chung mơ hồ vang lên bên tai, mặc dù hắn sắp chết nhưng hắn không quan tâm ai là người kế thừa đế vị hắn, một mực căn dặn hậu nhân, tuyệt đối không thể bước vào trong cấm địa.
Tâm tư trở về, mồ hôi lạnh lâm ly, Triệu Lâm cuối cùng cũng không dám bước ra bước này, từ từ thu hồi bàn chân, sau đó lại yên lặng nhìn về phía thạch bi đỏ thắm.
- Cấm địa Triệu thị, người tự tiện vào, chết?
Triệu Lâm lẩm bẩm tự nói, sau đó lại thở dài, cũng không liếc mắt nhìn lại cấm địa nữa, lại mang theo rất nhiều triều thần trở về trong ngự hoa viên.
...
Cũng trong lúc đó.
Ngạo Lai quốc, binh cường mã tráng, đại quân nhập cảnh, cử trăm vạn tinh binh đang đánh tới Tiểu Thánh quốc, bởi vì Triệu Cấu chết đi làm cho Tiểu Thánh quốc xảy ra náo động không nhỏ, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để chiếm đoạt Tiểu Thánh quốc.
Ngạo Lai quốc, nước lớn một phương Đông Thắng Thần Châu, vô số tông môn tu tiên, tuyệt đối không phải Tiểu Thánh quốc có thể so sánh, hoàng đế đương đại nhận được pháp chỉ tu tiên của các đại tông môn, cần Ngạo Lai quốc chuyển đến rất nhiều kỳ trân dị bảo, điều này làm cho Ngạo Lai quốc đưa mắt nhìn tới Tiểu Thánh quốc.
...
Thế gian đảo mắt ba trăm năm, ba mươi ba trọng Thiên Đình.
Có bao nhiêu năm?
Mấy trăm ngàn năm, Thiên Đình đã không có việc gì vui xảy ra, nhưng một tin tức truyền đến, lại làm cho quần tiên khiếp sợ, càng làm cho tam giới náo động, cũng gây nên đại địa chấn cho Thiên Đình.
Tam giới cùng tôn vinh, chủ nhân vạn vật, Ngọc Hoàng Hạo Thiên thượng đế.
Thần nữ thượng cổ, chủ nhân Nguyệt Cung, Quảng Hàn tiên tử - Thường Nga.
Hai người không liên quan nhau, nhưng lại truyền ra một tin tức khiếp sợ tam giới.
Ngọc Đế muốn cưới Quảng Hàn tiên tử làm thê tử, càng phát thiệp cưới truyền khắp tam giới, khi tin tức hoang đường này truyền ra, chúng sinh tam giới không thể tin được.
Thông thiên Yêu Vương cũng được, Tán Tiên yêu ma cũng tốt, còn có Bồ Tát Phật Đà, đều rối rít nhận được thiệp cưới từ Thiên Đình, khi lời đồn hóa thành chân thực, chúng sinh tam giới cứng ngắc không tiếng động.
Quảng Hàn tiên tử, đệ nhất tiên tử tam giới, không biết bao nhiêu tiên thần mến mộ, nhưng vạn cổ tới nay chưa bao giờ có người nào được lọt vào mắt xanh của nàng, chúng sinh tam giới cũng thật không hiểu rõ, vì sao Quảng Hàn tiên tử lại đột nhiên muốn gả cho Ngọc Đế?
Thiên Đình đại loạn, người đầu tiên làm khó dễ chính là Tây Vương Mẫu, nhưng chuyện đối với Quảng Hàn tiên tử, Ngọc Đế cũng triệt để cho thấy một mặt uy nghiêm của Thiên Đế.
Bất kỳ người nào, phàm là người khuyên can hắn, tất cả đều bị hắn chèn ép, dù cho Xiển Triệt hai giáo, hay là Linh Sơn tây phương cũng được, ở trên chuyện này Ngọc Đế có thể nói bá đạo không ai bằng, căn bản không bất kỳ kẻ nào được phép làm trái.
Tây Vương Mẫu đi ra Dao Trì, hai phu thê cũng hiện ra vết rách cực lớn, nhưng cũng không thể thay đổi tâm ý của Ngọc Đế.
Bởi vì Ngọc Đế chờ quá lâu, mấy trăm ngàn năm, Quảng Hàn tiên tử trở thành nữ nhân của hắn là mộng tưởng suốt đời của hắn.
Lúc chúng sinh tam giới nghị luận ầm ỉ, ở trong Lăng Tiêu điện Thiên Đình, Quảng Hàn tiên tử lại đang ngồi đối lập với Ngọc Đế.
- Hy vọng ngươi có thể giữ lời hứa.
- Thường Nga, chỉ cần nàng gả cho ta, trẫm tuyệt đối sẽ không hủy hứa hẹn, nàng có thể yên tâm.
Hai người đối thoại ngắn gọn, giống là đang tiến hành một loại giao dịch nào đó, nhưng nội dung giao dịch là cái gì, lại không có người ngoài biết.

Tiểu Thánh quốc, trong điện thảo luận chính sự.
Triệu Lâm ngồi trên đế tọa, quần thần đứng ở hai bên trái phải, chỉ là bầu không khí trong thảo luận chính sự điện lại cực kỳ trầm trọng, còn có một loại sợ hãi không tiếng động chậm rãi lan ra ở trong điện.
- Báo.
Một tiểu thái giám hoảng loạn bước vào thảo luận chính sự điện, hai tay dâng lên một phong thư nhiễm máu, trực tiếp quỳ rạp xuống dưới chân Triệu Lâm.
- Tiền tuyến chiến báo, trăm vạn đại quân Ngạo Lai quốc thế như chẻ tre, đã công hạ một nửa thành trì Tiểu Thánh quốc ta, ba trăm ngàn đại quân tiền tuyến toàn bộ vong trận, hiện tại nước ta đã không còn binh để dùng, không được ba ngày trăm vạn đại quân Ngạo Lai quốc sẽ sát nhập đô thành, cũng xin bệ hạ mau mau làm ra quyết định.
Ầm!
Triệu Lâm bỗng nhiên vỗ long án, khuôn mặt đều có chút vặn vẹo, hắn nhanh chóng tiếp nhận chiến báo, mặt âm trầm quan sát.
Mấy chục giây trôi qua, Triệu Lâm run rẩy, chiến báo trong tay càng là rớt xuống đất, cả người đều xụi lơ ở trên đế vị.
- Đáng chết, thật đáng chết, Ngạo Lai quốc làm sao dám... Làm sao dám?
Triệu Lâm gào thét, nhưng trong mắt lại hiện ra vẻ tuyệt vọng.
Không trách Triệu Lâm kích động, hắn vừa mới đăng cơ xưng đế, cuộc sống Đế Vương mỹ hảo của hắn chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng lại đối mặt với trăm vạn đại quân Ngạo Lai quốc đánh tới, hắn căn bản không có biện pháp nào.
Khi Triệu Cấu khi còn sống, chinh chiến thập quốc chiến tràng, càng là được một tôn hào thiết huyết đại đế, được xưng nhất đại bạo quân, mỗi một chỗ đi qua có thể nói hoang vắng điêu tàn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận