Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1229 - Sắp thành lại bại



Chương 1229 - Sắp thành lại bại




- Một bước, chỉ thiếu một bước, vì sao chỉ còn một bước thành Thánh mà ta hết lần này tới lần khác không cách nào đạt thành?
Hậu Thổ đau khổ thì thầm, hiển nhiên nàng đã thất bại ở bước cuối cùng của Thành Thánh.
Chỉ kém một bước, giống như sự khác biệt của trời và đất.
- Tại sao?
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Hậu Thổ, điều này làm cho đôi mắt Hậu Thổ ngưng trệ, đột nhiên nhìn về phía nguồn âm thanh, lại thấy Diệp Hiên đang mỉm cười khinh miệt nhìn mình.
- Diệp Hiên?
Hậu Thổ lạnh lùng gầm nhẹ.
Diệp Hiên cũng không để ý ánh mắt thù hận của Hậu Thổ, trên mặt hắn thủy chung lộ ra nụ cười, đi về phía Hậu Thổ.
- Để ta nói cho ngươi vì sao, thật ra nguyên nhân rất đơn giản, ngươi mặc dù có công đức có thể thành Thánh, nhưng công đức thành Thánh cần Hồng Mông Tử Khí, đây cũng là nguyên nhân vì sao ngươi không cách nào thành Thánh.
Diệp Hiên nói ra tiếng, đôi mắt hắn cực kỳ quỷ dị, ánh mắt nhìn về phía Hậu Thổ lại xẹt qua một tia khó lường.
- Hồng Mông Tử Khí?
Nghe Diệp Hiên nói chuyện, cả người Hậu Thổ đều ngốc trệ không nói gì, thân hình xụi lơ trên mặt đất càng hơi run rẩy, trong nháy mắt hiểu ra.
- Chẳng lẽ Thành Thánh thật sự cần Hồng Mông Tử Khí sao? Hậu thổ đang run rẩy thì thầm, trong lời nói có ý không cam lòng thật lớn.
Hậu Thổ thân là một trong mười hai Tổ Vu thượng cổ, nàng không phải không biết Hồng Mông Tử Khí, nhưng căn bản không biết tung tích Hồng Mông Tử Khí, hơn nữa ở trong lòng nàng vẫn cho rằng ngay cả không có Hồng Mông Tử Khí, chỉ cần bằng vào đại công đức của nàng, cũng có thể trở thành Thánh Nhân thứ bảy.
Mở ra lục đạo luân hồi, để linh hồn vạn linh có chỗ quay về, trải qua năm tháng vô tận, loại đại công đức này còn lớn hơn nhiều so với Nữ Oa năm xưa, đủ để cho nàng trở thành Thánh Nhân.
Đáng tiếc, khi một khắc cuối cùng đến, Hậu Thổ rốt cục phát hiện, tuy rằng công đức của nàng vô cùng vô tận, nhưng nàng không có Hồng Mông Tử Khí, căn bản không cách nào bước vào cảnh giới Thánh Nhân.
- Ta không cam lòng, thiên đạo thật bất công.
Bỗng nhiên, Hậu Thổ ngửa mặt lên trời rống to, giống như đang khiển trách Thiên Đạo, nàng trải qua năm tháng vô tận, càng hóa thân thành Mạnh Bà dừng chân ở trên cầu Nại Hà, không biết trả giá bao nhiêu, chờ chính là ngày hóa thành Thánh Nhân, nhưng cuối cùng lại là giỏ trúc múc nước công dã tràng, làm sao không để Hậu Thổ bi thương.
- Ha ha.
Bỗng nhiên, đang lúc Hậu Thổ đắm chìm trong bi thống, Diệp Hiên cất tiếng cười điên cuồng:
Giống như nhìn thấy một chuyện rất buồn cười.
Ông!
Hư không gợn sóng, gợn sóng điểm điểm, một luồng ánh sáng màu tím lặng yên hiện ra trong tay Diệp Hiên, hơn nữa, phương thiên địa này chợt ngưng trệ, cho dù công đức kim quang đầy trời đầy đất kia cũng trở nên cực kỳ hỗn loạn.
- Hồng Mông Tử Khí? Hồng Mông Tử Khí dĩ nhiên ở trong tay ngươi?
Một tiếng rống to kinh hãi muốn chết truyền đến, chỉ thấy Hoàng Tuyền lão tổ run rẩy nhìn về phía Diệp Hiên, cả người đều ngây ngốc tại chỗ, quả thực không thể tin được cảnh tượng mình nhìn thấy.
- Diệp Hiên, ngươi điên rồi sao?
Thấy Diệp Hiên lấy ra Hồng Mông Tử Khí, sắc mặt Minh Hà lão tổ cuồng biến không ngừng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như nhìn người điên, càng giận dữ quát to Diệp Hiên.
Hiện tại thời khắc này, Hậu Thổ thành Thánh thất bại, thiếu chính là Hồng Mông Tử Khí, nhưng Diệp Hiên lại lấy ra Hồng Mông Tử Khí, đây chẳng phải muốn làm cho Hậu Thổ phát điên, thế tất sẽ dùng mọi biện pháp cướp đoạt Hồng Mông Tử Khí.
Minh Hà lão tổ như thế nào cũng nghĩ không ra, Hậu Thổ là địch không phải bạn, vì sao Diệp Hiên phải làm như vậy, chẳng lẽ hắn không biết, chỉ cần Hậu Thổ thành Thánh thất bại, Diệp Hiên hắn mới có cơ hội trở thành Thánh Nhân thứ bảy?
- Hồng Mông Tử Khí?
- Trong tay ngươi lại có Hồng Mông Tử Khí?
Ầm ầm.
Thiên địa nổ vang, tám hướng nổ vang, Hậu Thổ chậm rãi đứng dậy, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Hồng Mông Tử Khí trong tay Diệp Hiên, trong mắt hiện ra dục vọng không cách nào ức chế, từng luồng khí tức đáng sợ bùng nổ, hành động của Diệp Hiên hoàn toàn kích thích Hậu Thổ.
Cũng giống như một người chết đuối sắp bị chết đuối, khi hắn bắt được một khúc gỗ trôi nổi trong nước, tất sẽ không buông tay, mà hung hăng bắt lấy, chỉ có như thế mới có thể sống sót.
Hiện tại Hậu Thổ chính là loại tình huống này, nàng vốn đã tuyệt vọng với thành Thánh, nhưng hết lần này tới lần khác Diệp Hiên lấy ra Hồng Mông Tử Khí, làm cho nàng vốn tuyệt vọng trở nên có hi vọng, trong mắt giờ phút này đều là Hồng Mông Tử Khí trong tay Diệp Hiên.
- Đưa Hồng Mông Tử Khí cho ta.
Ầm ầm.
Thiên băng địa liệt, vạn vật tiêu tán, Hậu Thổ hoàn toàn điên cuồng bạo tẩu, tuy nàng là một nữ tử, giờ phút này càng giống như dã thú đã điên cuồng, đôi mắt đều đã đỏ tươi, ầm ầm giết tới Diệp Hiên.
- Lục đạo thiên địa, vạn vật luân tang.
Tiếng nổ vang kình thiên, lục đạo vận chuyển, Hậu Thổ ngửa mặt lên trời gào thét, lực lượng lục đạo luân chuyển thiên địa, nàng không có giữ lại, trực tiếp xuất ra cánh cửa lục đạo, muốn nhất cử đánh giết Diệp Hiên, đoạt Hồng Mông Tử Khí vào trong tay.
- Muốn Hồng Mông Tử Khí, ngươi thật ngây thơ.
Thông thiên quán địa, hắc ám vô biên, Diệp Hiên chính là Bán Thánh, lúc đánh ra một chưởng, dặm thiên địa ngàn vạn đều đang sụp đổ, tuy lục đạo luân hồi đáng sợ, nhưng cũng bị một chưởng hắn đánh bay ra ngoài.
- Giết!
Hậu thổ đã trải qua công đức kim quang tẩy lễ, tuy nàng thành Thánh thất bại, nhưng tu vi bản thân cũng bước vào cấp độ Bán Thánh, hơn nữa nàng vốn là một trong thập nhị Tổ Vu thượng cổ, bất kể thân thể hay tu vi tuyệt đối không kém Diệp Hiên, giờ phút này càng điên cuồng giết tới Diệp Hiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận