Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 223 - Đại chiến khai mở (1)



Chương 223 - Đại chiến khai mở (1)




Nói xong, Hoàng bàn tử cầm Thôn Chính Yêu Đao đi nhanh vào tiểu trúc Thanh Vân, mà hai gã tôi tớ của Thôn Chính Hạo Nguyệt sớm đã bị dọa sợ, cho đến khi nhìn thấy Thôn Chính Yêu Đao rơi vào trong tay Hoàng bàn tử, lúc này mới để hai người bọn họ nhanh chóng tỉnh dậy.
- Khoan đã, Thôn Chính Yêu Đao là một trong những Thần khí hộ quốc Đông Doanh, cũng xin vị đại nhân này trả lại cho chúng tôi.
Một gã tôi tớ run rẩy nhỏ bé lên tiếng.
- Ah, nếu như các ngươi muốn chết, thì có thể cầm thanh đao này trở về.
Hoàng bàn tử trở về thâm độc cười một tiếng, tức thì làm cho hai gã tôi tớ tái nhợt cả mặt, sau một phen do dự, thu hồi thi thể Thôn Chính Hạo Nguyệt, nhanh chóng thoát khỏi nơi đây.
Hơn vạn người Hạ quốc, ngơ ngác nhìn một màn này, bọn họ làm sao cũng không ngờ, Thôn Chính Hạo Nguyệt lại chết ở trong tay người làm của Diệp Hiên, hơn nữa Thần khí hộ quốc Đông Doanh - Thôn Chính Yêu Đao cũng bị người hầu của Diệp Hiên mang đi.
- Tên mập kia thật là lợi hại, rốt cuộc hắn là ai?
- Ta từng gặp qua người này ở Vũ An Ti một lần, trước đây chỉ cho rằng hắn là một thành viên bình thường, bây giờ xem ra, đây căn bản là một vị cao thủ tuyệt thế.
- Đánh rắm, hắn rõ ràng gọi Diệp Hiên là tiên sinh, một mạch tự cho mình là người hầu, theo ta thấy vị Diệp tiên sinh này mới là nhân vật khủng bố nhất.
Những lời nghị luận xung quanh dồn dập vang lên, mọi người cũng dần dần tản đi, chỉ là Thôn Chính Hạo Nguyệt chết, lại làm cho người dân Hạ quốc cảm thấy phấn chấn.
...
Trong tiểu trúc Thanh Vân.
Hoàng bàn tử cầm Yêu Đao Thôn Chính trong tay, mặt tươi cười khom người ở phía dưới Diệp Hiên, mà Cố Bắc Thần lại nghi hoặc, gắt gao nhìn chằm chằm Hoàng bàn tử, hắn đến bây giờ đều không làm hiểu rõ, vì sao Thôn Chính Hạo Nguyệt lại trúng kịch độc, không thể vận dụng Thôn Chính Yêu Đao.
- Tiên sinh, Thôn Chính Hạo Nguyệt đã bị thuộc hạ giết chết ngay tại chỗ, còn đây là Thôn Chính Yêu Đao, cũng xin tiên sinh xem qua.
Thái độ của Hoàng bàn tử rất hèn mọn, hai tay dâng Thôn Chính Yêu Đao lên cho Diệp Hiên.
- Ừ, ngươi làm không tệ, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi.
Diệp Hiên thuận tay tiếp nhận đao này, đôi mắt híp lại, một tia nghi ngờ xẹt qua đáy mắt, mà sau đó lại lặng yên mất đi.
- Hoàng bàn tử, ngươi suốt ngày ở cùng với ta, làm sao có thể hạ độc Thôn Chính Hạo Nguyệt?
Cố Bắc Thần rốt cục cũng nhịn không được mà mở miệng hỏi Hoàng bàn tử.
Hoàng bàn tử mỉm cười, nói:
- Kỳ thực phần công lao này là nhờ tổ Ám Dạ, nếu không phải Khuê Xà cho ta đầy đủ tin tức, ta cũng không giết được cái tên Thôn Chính Hạo Nguyệt này.
- Tin tức gì?
Cố Bắc Thần nghi vấn hỏi.
- Để ta tới nói di.
Khuê Xà bước chậm tiến lên, mỉm cười nói:
- Khi mà tin tức Thôn Chính Hạo Nguyệt khiêu chiến tiên sinh được lan ra, Hoàng bàn tử đã nhờ ta giúp hắn điều tra hết thảy thói quen của người này, trải qua hơn một ngày điều tra, bất kỳ người này làm việc nghỉ ngơi hay là vui chơi, toàn bộ đều bị Ám Dạ tổ điều tra đến rõ như ban ngày, dù cho một ngày hắn đi vệ sinh bao nhiêu lần, cũng được ghi chép toàn bộ vào báo cáo.
Hoàng bàn tử mỉm cười, nói:
- Thông qua báo cáo mà Khuê Xà giao cho ta, ta phát hiện có một chuyện rất thú vị, đó chính là Thôn Chính Hạo Nguyệt rất thích ăn sushi cá huyết ban.
- Mà ta có nói với Diệp tiên sinh trước đó ta vốn là một bác sĩ, đối với các loại thuốc không dám nói có bao nhiêu tinh thông, nhưng đối với cá huyết ban này ta vẫn hiểu được một hai.
Huyết ban ngư này là một mỹ vị, đích xác không có độc tính, nhưng nếu kết hợp với thanh lam thảo, thì sẽ là tuyệt độc thiên hạ.
Hoàng bàn tử nói xong, lại nhìn về phía Cố Bắc Thần, nói:
- Mà thanh lam thảo cực kỳ quý giá, nhưng Minh Phủ ta muốn tìm được vật ấy cũng cực kỳ đơn giản, mấy ngày trước ta cấy ghép số lượng lớn thanh lam thảo ở trước cửa tiểu trúc Thanh Vân, mà trong ngày Thôn Chính Hạo Nguyệt đã từng ăn cá sống, khi hắn ngửi được mùi thanh lam thảo, thì đã dẫn phát loại kịch độc này.
Theo lời giải thích của Hoàng bàn tử, Cố Bắc Thần bừng tỉnh, đôi mắt nhìn Hoàng bàn tử càng hiện ra tia bội phục, rốt cục cũng hiểu rõ vì sao Diệp Hiên muốn cho hắn đi theo bên cạnh Hoàng bàn tử.
Diệp Hiên mỉm cười, đối với quyết định sáng tạo Minh Phủ này hắn lại cảm thấy rất thoả mãn, có những người như Hoàng bàn tử này ở bên, hắn có thể bớt đi rất nhiều phiền phức, đây cũng là ước nguyện ban đầu khi hắn sáng tạo Minh Phủ.

Náo động trên đời, toàn cầu rung động.
Thôn Chính Hạo Nguyệt chết, triệt để làm cho quan hệ ngoại giao giữa Đông Doanh cùng Hạ quốc hạ xuống điểm đóng băng, Đông Doanh Quốc lập tức phái ra đại thần ngoại giao, thỉnh cầu Thôn Chính Yêu Đao từ Hạ quốc.
Đáng tiếc, Hạ quốc rất cường thế, trực tiếp nói cho Đông Doanh, Thôn Chính Yêu Đao chính là chiến lợi phẩm của Diệp Hiên, Hạ quốc không có quyền thỉnh cầu Diệp Hiên trả cho Đông Doanh.
Trong khoảng thời gian ngắn, khói lửa giữa hai nước đang chậm rãi dâng lên, còn có một lời không hợp tựa như muốn khai chiến, nhưng ngay tại thời khắc thế giới bị dị thú tàn sát này, trận đại chiến cũng tiêu tan giữa vô hình.
Diệp Hiên, hai chữ đơn giản, lại bị toàn cầu biết rõ, được xưng hô đệ nhất cao thủ Đông Phương, mơ hồ đối chọi gay gắt cùng vị Thánh Kỵ Sĩ hoàng kim - Phạm Đề Cương ở phương tây kia.
Tuy Thôn Chính Hạo Nguyệt cũng không phải chết ở trong tay Diệp Hiên, nhưng chỉ là một tên tôi tớ của Diệp Hiên mà đã lấy được mạng Thôn Chính Hạo Nguyệt, điều này cũng làm cho danh tiếng Diệp Hiên đạt đến đỉnh điểm.
Nhưng chuyện này còn không có hết!
Sau khi Diệp Hiên được gọi là đệ nhất cao thủ Đông Phương, một tin tức mới lại truyền khắp toàn cầu, triệt để làm cho thế lực toàn cầu náo động, vội vã phái ra sứ giả chạy tới Hạ quốc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận