Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 635 - Khổng Tuyên cực kỳ khủng bố (2)



Chương 635 - Khổng Tuyên cực kỳ khủng bố (2)




- Chuyện này... Chuyện này... Chuyện này....
Một màn như thế làm cho Thân Công Báo sợ run, trong mắt càng xuất hiện vẻ tuyệt vọng.
Nếu như đổi thành người khác, Thân Công Báo còn có lòng tin lấy Thông Thiên giáo Chủ hiếp bức đối phương, làm cho người đó biết khó mà lui, nhưng hết lần này tới lần khác là Khổng Tước Đại Minh Vương đến đây, điều này làm cho hắn tuyệt vọng tột cùng.
Khổng Tước Đại Minh Vương cực kỳ khó chơi, cũng là một người vô pháp vô thiên, hơn nữa sau khi phong thần đại kiếp qua đi, Thiên Đạo Thánh nhân Hồng Quân phát ra pháp chỉ, không cho phép Thánh nhân xuất thế, càng không ai dám trêu chọc Khổng Tước Đại Minh Vương.
Nói trắng ra, cho dù Khổng Tuyên đánh giết Diệp Hiên, Thông Thiên giáo Chủ cũng không thể thể làm trái pháp chỉ của Hồng Quân hiển hóa tam giới đi giết một Khổng Tuyên.
Nhìn Thân Công Báo sợ run, gương mặt trắng bệch, Khổng Tuyên cười ha ha, không để ý người này, xoay người nhìn về phía Diệp Hiên, lạnh lùng nói:.
- Tiểu oa oa, ngươi không sợ bản tọa?
- Sợ, cũng không sợ.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, đôi mắt nhìn thẳng Khổng Tuyên, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
- Ồ?
Khổng Tuyên hơi ngẩn ra, trong mắt xẹt qua một tia kỳ dị, nói:.
- Nếu ta không nhìn lầm, ngươi tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, hơn nữa tu luyện tới cảnh giới rất sâu đậmlẽ nào ngươi cho rằng bằng vào Bất Tử Tiên Kinh thì có thể đào tẩu trong tay bản tọa?
- Không thể.
Diệp Hiên nói.
- Ha ha!
Khổng Tuyên cất tiếng cười to, sắc mặt chợt âm trầm, thao sát cơ thiên bạo phát, vô tận thiên vân đều bị đánh tan, nhật nguyệt tinh thần đều đây ảm đạm không ánh sáng, một đạo tiên thuật ngưng hình trong tay.
- Tiểu oa oa ngươi đích xác rất có cốt khí, bản tọa cũng rất thưởng thức loại người như ngươi, nhưng ngươi dám giả mạo ngũ sắc Khổng Tước nhất tộc, đây là tội đại bất kính đối với ta tộc, chỉ dựa vào tội này, ngươi đáng chết.
Khổng Tuyên sâm lãnh lên tiếng, giống như sau một khắc sẽ đánh giết Diệp Hiên tại đây.
- Ngươi sẽ không giết ta.
Bỗng nhiên, không đợi Khổng Tuyên ra tay, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, đôi mắt nhìn về phía Khổng Tuyên càng không chút sợ hãi.
- Ừm?
Khổng Tuyên hơi ngẩn ra, sát cơ quanh thân thoáng ngưng trệ, sau đó cười khẩy nói:.
- Truyện cười, làm sao ngươi biết bản tọa sẽ không giết ngươi?
- Khổng Tuyên, không thể không nói, ngươi thật sự là một vị đại nhân vật, mặc dù các loại đạo thống đều không đặt ở trong mắt ngươi, nhưng nếu như ngươi muốn giết ta, vừa rồi ngươi đã ra tay, hiện tại nói nhảm nhiều với ta nhiều như vậy, chỉ đang thử thăm dò ta mà thôi, ngươi cảm thấy rất có ý tứ?
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
Theo Diệp Hiên vừa dứt dời, khí tức Khổng Tuyên cứng lại, tự nhiên cười một tiếng, sát cơ quanh thân biến mất không còn tăm hơi, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng lộ vẻ kỳ dị.
- Tiểu oa oa ngươi quả nhiên rất có ý tứ, ngươi nói không sai, bản tọa căn bản không dự định giết ngươi, cũng rất thưởng thức thiên tư của ngươi, lần này bản tọa xuất hiện trước mặt ngươi, chỉ muốn thu ngươi làm đồ đệ, nếu ngươi bái ta làm thầy, việc ngươi giả mạo ta tộc có thể xóa bỏ.
Khổng Tuyên mỉm cười lên tiếng...
- Bái sư?
Diệp Hiên lẩm bẩm, sau đó cười một tiếng, đôi mắt nhìn về phía Khổng Tuyên cực kỳ cổ quái nói:.
- Khổng Tuyên, ngươi thật cảm tưởng, lại muốn thu ta làm đồ đệ?
Nghe thấy Diệp Hiên nói lời giễu cợt, mặc dù Khổng Tuyên rất thưởng thức Diệp Hiên cũng lộ ra sắc mặt lạnh lùng, đáy lòng hơi xuất hiện một cơn lửa giận, nói:.
- Lẽ nào bản tọa không có tư cách thu ngươi làm đồ đệ?
- Đế Quân, mau mau bái minh vương làm thầy.
Thân Công Báo vội vàng truyền âm, rất sợ Diệp Hiên chọc tức Khổng Tuyên.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không để ý tới lời Thân Công Báo, hơi giễu cợt nói:.
- Khổng Tuyên, ngươi chẳng qua tu hành nhiều hơn ta ngàn vạn năm mà thôi, mà Diệp Hiên ta tu hành đến nay chẳng qua ba ngàn năm đã đã sắp bước vào Đại La, nếu để cho ta tu luyện ngàn vạn năm, ta sớm đã bước vào Thánh nhân cảnh, ngươi lại có tư cách gì thu ta làm đồ đệ?
- To gan!
Theo Diệp Hiên vừa dứt dời, sắc mặt Khổng Tuyên đỏ lên, âm thanh như hỗn độn thần lôi, trực tiếp làm cho nghìn vạn dặm thiên khung nổ tung, khíi thế như muốn áp sập thiên địa.
- Thẹn quá thành giận?
Diệp Hiên cũng không chút sợ hãi, châm biếm lên tiếng.
- Ngươi đang ép bản tọa giết ngươi?
Lúc này Khổng Tuyên không phải giả vờ tức giận, mà thật bị Diệp Hiên làm tức giận, vô tận năm tháng trôi qua, mặc dù người cùng thời với hắn cũng không dám nói với hắn như thế, tiểu bối trước mắt dám châm chọc hắn, như thế nào không khiến Khổng Tuyên giận dữ?
- Ta trước đó đã nói, ngươi sẽ không giết ta, bởi vì ngươi ném không nổi cái mặt này, lấy thực lực nằm ở đường ranh giới thứ ba trong Đại La cảnh của ngươi, nếu như đánh giết ta, mặc dù tam giới chúng sinh sẽ không cười nhạo ngươi, nhưng ngươi tâm cao khí ngạo cũng sẽ không chịu chính mình.
Diệp Hiên nói.
- Tiểu oa oa, ngươi quá tự tin, bản tọa thực sự không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ, nhưng ngươi giả mạo người tộc ta, càng bất kính đối với bản tọa, bằng hai tội danh, tội ngươi đáng chết vạn lần.
Khổng Tuyên híp mắt lại, âm thanh lạnh lùng vô tình.
Hiển nhiên, Khổng Tuyên cũng không phải nói một chút, đáy lòng thực sự động sát cơ, bởi vì Diệp Hiên quá thông tuệ, giống như con giun trong bụng hắn, hắn nghĩ gì và có ý gì đều bị tiểu bối này biết được.
- Đã không muốn bái ta làm thầy, càng phạm vào hai tội lớn, vậy bản tọa cũng chỉ có thể độc ác vô tình, hôm nay giết ngươi tại đây.
Đông đông đông.
Khổng Tuyên dẫm lên trời, bước đi tới chỗ Diệp Hiên, Đại La tiên quang náo động cổ kim thiên địa, thời không vặn vẹo, thiên địa pháp tắc bạo động, lộ ra vô thượng uy năng của Khổng Tuyên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận