Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1110 - Mỗi người đều có tâm cơ (2)



Chương 1110 - Mỗi người đều có tâm cơ (2)




Tây phương Nhị Thánh này đến tột cùng có chủ ý gì?
Trong lòng Diệp Hiên không ngừng tự hỏi, nhưng lại không cách nào tìm được đáp án hắn muốn, điều này làm cho đôi mắt hắn âm trầm không thôi, nhưng lại không thể mở miệng thăm dò hai người.
Vạn Phật Linh Đàm?
Diệp Hiên nhìn đầm nước phía sau bồ đề thụ, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được trong vạn Phật linh đàm tràn ngập linh khí cực kỳ khổng lồ, chính xác là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi đối với thương thế của hắn hiện tại.
Mặc kệ, trước tiên chữa trị tốt thương thế của mình, để xem Tây phương Nhị Thánh này đến tột cùng có mục đích gì.
Diệp Hiên nghĩ tới đây sải bước đi về phía Vạn Phật Linh Đàm, cho đến khi một tiếng nước động vang lên, Diệp Hiên ngồi xếp bằng ở trong Vạn Phật Linh Đàm, bắt đầu điên cuồng chữa trị thương thế của bản thân.
Ầm ầm!
Vạn Phật Linh Đàm quả nhiên thần kỳ, linh khí sền sệt đến mức cực kỳ đáng sợ đang điên cuồng tràn vào trong thân thể Diệp Hiên, đang dùng một loại tốc độ cực nhanh chữa trị thân thể trọng thương của hắn.
Chính cái gọi chân trần không sợ mang giày, Diệp Hiên đã đi tới bước này, căn bản sẽ không cố kỵ Vạn Phật Linh Đàm có nguy hiểm hay không, bởi vì nếu Tây phương Nhị Thánh muốn giết hắn, căn bản không cần phí công, trực tiếp đánh chết là được.
Thôn phệ, điên cuồng cắn nuốt linh khí trong Vạn Phật Linh Đàm, Đại La tiên thể của Diệp Hiên phát sáng, thân hình cả người nứt nẻ dần dần khép lại, ngay cả bất diệt chân linh trong thức hải cũng đang rất nhanh luân chuyển, hết thảy đều đang phát triển theo phương hướng rất tốt.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Vạn Phật Linh Đàm đích xác thần kỳ, cũng không hổ là linh đàm của Tây phương Nhị Thánh, bất luận Diệp Hiên hấp thu linh khí trong đó như thế nào, linh khí trong Vạn Phật linh đàm đều giống như vô cùng vô tận.
Sảng khoái, sảng khoái không thôi, Diệp Hiên tham lam cắn nuốt lực lượng Vạn Phật Linh Đàm, thương thế củ bản thân đang dùng tốc độ cực nhanh chóng khôi phục như cũ.
Ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, thời gian trôi qua rất nhanh, Diệp Hiên ở trong Vạn Phật Linh Đàm ước chừng ba ngàn năm, rốt cục chữa trị tốt thương thế của bản thân trong năm thứ ba ngàn một trăm năm.
Hơn ba ngàn năm đối với phàm nhân mà nói chính là một con số không dám tưởng tượng, nhưng đối với Diệp Hiên mà nói, chỉ là trong chớp mắt, dùng hơn ba ngàn năm mới có thể chữa trị thương thế, từ điểm này cũng có thể nhìn ra Diệp Hiên lúc trước bị thương nặng cỡ nào.
Chính cái gọi là phúc họa sinh ra, phúc họa cùng đến, nếu không có Tây phương Nhị Thánh đưa hắn đến nơi này, dù Diệp Hiên có thể chạy thoát khỏi tay Nữ Oa và Nguyên Thủy đi xuống hạ giới, muốn chữa trị một thân thương thế của hắn, hao tổn thời gian sẽ không cách nào tưởng tượng nổi, ít nhất cũng phải mấy vạn năm.
Hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, tuy rằng thương thế đã được chữa trị, Diệp Hiên rốt cục khôi phục thời kỳ toàn thịnh, nhưng Vạn Phật Linh Đàm này đích xác thần kỳ, càng tràn ngập linh khí vô cùng vô tận, Diệp Hiên tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy, phải hảo hảo lợi dụng Vạn Phật Linh Đàm này để tăng cường tu vi của mình.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Từng đạo linh khí màu vàng điên cuồng bị Diệp Hiên hấp thu, hắn càng không ngừng luyện hóa những linh khí này thu làm của mình, Diệp Hiên càng có thể cảm nhận được tu vi của hắn đang chậm rãi tăng trưởng, tuy rằng loại tăng trưởng này cực kỳ nhỏ, nhưng đích xác có công dụng rõ rệt, điều này cũng làm cho Diệp Hiên phấn chấn không thôi.
Chỉ là Diệp Hiên cũng không có nhìn thấy, khóe miệng của Tây phương Nhị Thánh đang ở dưới tàng cây Bồ Đề đang lộ ra ra một nụ cười thần bí, giống như hết thảy chuyện đều ở trong tay hai người.
Tâm tư Thánh Nhân cân nhắc bất định, Thánh Nhân ý chí, không thể nghịch, mà Nguyên Sơn này càng là đạo tràng của Tây phương Nhị Thánh, hết thảy chuyện cũng sẽ không đơn giản như bề ngoài.
Tuy Diệp Hiên không nhìn thấy nụ cười thần bí trên mặt Tây phương Nhị Thánh, nhưng hắn lại thủy chung đề phòng hai người, Diệp Hiên biết, Tây phương Nhị Thánh này tuyệt đối sẽ không đơn giản như bề ngoài, cuối cùng sẽ có ngày lộ ra răng nanh, mà hắn cũng chỉ có thể chờ.
Đúng, chờ đợi.
Lấy bất biến ứng vạn biến, đây cũng là biện pháp duy nhất của Diệp Hiên.
Không được, ta không thể! Vẫn không được, tại sao lại như vậy?
Diệp Hiên ngồi xếp bằng giữa Vạn Phật Linh Đàm, vô cùng vô tận linh khí màu vàng tràn vào trong cơ thể, loại trạng thái này đã kéo dài ước chừng năm ngàn năm nhưng tu vi bản thân hắn sớm đã trì trệ không tiến, căn bản không có chút tiến cảnh.
Năm xưa tắm rửa tổ long chi huyết để Đại La tiên thể bước vào đại thành, Diệp Hiên thuận lợi bước vào Chuẩn Thánh, bởi vì hắn đi theo con đường lấy lực chứng đạo, có thể nói là nhân vật đứng đầu ở trong Chuẩn Thánh, ngay cả hai đại yêu đế cũng bại trong tay hắn.
Chỉ là con đường chuẩn thánh vừa mới bắt đầu, đây cũng không phải điểm cuối của Diệp Hiên, vừa vặn là bắt đầu của hắn.
Lấy lực chứng đạo, thiên đạo cửu kiếp, cho đến khi vượt qua chín kiếp nạn mới có thể chứng đạo thành Thánh, đây là con đường cảnh giới Chuẩn Thánh của Diệp Hiên muốn đi, Diệp Hiên cũng rõ ràng.
Vượt qua Thiên Đạo tam kiếp, một thân tu vi chiến lực sẽ sánh ngang Thánh Nhân, Diệp Hiên vô cùng rõ ràng, chỉ là hắn ngay cả Thiên Đạo đệ nhất kiếp cũng không có kinh nghiệm, chứ đừng nói có được chiến lực sánh ngang Thánh Nhân.
Gông cùm, một gông cùm xích không cách nào vượt qua, giờ Diệp Hiên đang có loại cảm giác này, một mực khổ tu vô dụng, dù nhiều thiên địa linh khí hơn này cũng không cách nào để cho tu vi của hắn tăng cường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận