Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1469 - Dự tiệc



Chương 1469 - Dự tiệc




Mạc Hỏa Đại Thánh biến sắc, nhưng vẫn là triển lộ nụ cười mời Cửu Vĩ Thiên Hồ vào bên trong tường vân đại yến.
Ầm ầm!
Thương khung chấn động, hào quang chói lọi, lại là mấy thân ảnh hiện ra, nhao nhao tiến nhập tường vân đại yến, mà Mạc Hỏa Đại Thánh cũng hướng mấy người này mà nghênh đón.
Thiên Nhất đạo: Huyền Thanh Tử.
U Minh giáo: U Minh lão ma.
Tịch Tà đạo: Cửu Cung chân nhân.
Trọn vẹn ba vị Đại Thánh giá lâm, lập tức khiến nơi này trở nên náo nhiệt, trước sự nghênh đón của Mạc Hỏa Đại Thánh, đám người cũng nhao nhao ngồi vào vị trí.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trừ những nhân vật cấp Đại Thánh này, trọn vẹn mấy trăm người các đạo thống to to nhỏ nhỏ đều tới, trực tiếp khiến Nam Đẩu tiểu hội người kín hết chỗ.
Bên trong tường vân đại yến.
- Mạc Hỏa đại ca, ta đã nghe nói vị gọi là Diệp Hiên này là Thánh Vương mười vạn năm trước, không biết việc này là thật hay giả?
Thanh Minh Đại Thánh có vẻ coi thường hỏi.
- Hừ, Thánh Vương?
Không đợi Mạc Hỏa Đại Thánh tiếp lời, Thiên Nhất đạo Huyền Thanh Tử cười lạnh nói:
- Chư vị đều không phải trẻ con, nhân vật cấp Thánh Vương đều tiềm tu không ra, mỗi một người đều là kinh thiên động địa, cho dù hắn là Thánh Vương mười vạn năm trước cũng sẽ để lại dấu vết mà lần theo, bần đạo chưa từng nghe nói qua nhân vật này.
- Ha ha ha.
Hai mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất chuyển cười duyên nói:
- Cũng không thể nói như vậy, mười vạn năm trước Vạn Linh Chủ Nhân thành đạo, trận chiến kia đánh cho hỗn độn tinh không sụp đổ, không biết bao nhiêu nhân vật cấp Thánh Vương vẫn lạc, có lẽ hắn thật là Thánh Vương?
- Cửu Vĩ muội nói không sai, chúng ta chỉ sống mấy ngàn vạn năm, mười vạn năm trước xuất hiện quá nhiều nhân vật cái thế, những bọn tiểu bối chúng ta làm sao nhận biết hết?
U Minh lạnh lùng cười hắc hắc nói.
- Theo như ngươi nói, chờ Diệp Hiên đến, chúng ta còn phải xưng hắn một tiếng tiền bối hay sao?
Cửu Cung chân nhân cười lạnh nói.
- Ngươi nghĩ gọi hắn là tiền bối có gì là không thể, ai bảo Cửu Cung ngươi trong Đại Thánh có tiếng là giả nhân giả nghĩa.
U Minh lão ma cười nhạo nói.
Ầm!
Sắc mặt Cửu Cung chân nhân đỏ lên vỗ bàn đứng dậy, uy năng Đại Thánh ầm vang bắn ra, trừng mắt nhìn về phía U Minh lão ma nói:
- U Minh đạo hữu, ngươi là có ý gì?
- Có ý gì?
U Minh lão ma loay hoay móng tay mảnh khảnh, âm lãnh cười nói:
- Năm đó ngươi giết đồ nhi ta, bút trướng này ta còn chưa thanh toán cùng ngươi đâu, ngươi nói xem là ta có ý gì?
- U Minh lão ma, ngươi là muốn nhất chiến cùng ta hay sao?
Sắc mặt Cửu Cung chân nhân âm trầm như nước, khí tức Đại Thánh quanh thân ù ù lưu chuyển.
- Tốt, ta cũng muốn nhìn xem lão tặc Cửu Cung ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Ầm ầm!
U Minh lão ma vỗ bàn đứng dậy, hỗn độn ma quang đáng sợ ù ù bốc hơi, một lời không hợp liền triển lộ tư thế nghênh chiến.
- Hai vị đạo hữu, hôm nay là Vạn Linh thiên điện ta mở ra Nam Đẩu tiểu hội, nếu hai vị có thù oán gì, chờ Nam Đẩu tiểu hội qua đi rồi tự giải quyết.
Sắc mặt Mạc Hỏa Đại Thánh lạnh lẽo, lên tiếng cảnh cáo hai người nói.
- Hừ!
Sắc mặt Cửu Cung chân nhân hơi biến, hừ lạnh một tiếng một lần nữa ngồi xuống, mà U Minh lão ma cười lạnh một tiếng, ma quang khủng bố quanh thân cũng tán đi.
Hiển nhiên, dưới uy thế Vạn Linh thiên điện, hai người không dám đắc tội, dù sao toàn bộ Nam Đẩu đại vực đều nằm dưới chúa tể Vạn Linh thiên điện, nếu như không cho Vạn Linh thiên điện mặt mũi, chỉ sợ đạo thống sau lưng bọn họ đều không thể đặt chân tại Nam Đẩu đại vực.
Ầm ầm!
Trời đất oanh minh, hào quang cuồn cuộn, chỉ thấy một cổ chiến xa màu vàng ù ù đến Ma Vân sơn, ba thân ảnh từ trong chiến xa đi ra, nhanh chân đi tới tường vân đại yến.
Diệp Hiên phía trước, hai nữ ở phía sau, ba người tiến nhập tường vân đại yến, chỉ thấy hai mắt Mạc Hỏa Đại Thánh sáng lên, vội vàng đứng dậy nhanh chân nghênh đón Diệp Hiên.
- Ha ha ha.
Mạc Hỏa Đại Thánh cất tiếng cười to nói:
- Nghe qua uy danh Diệp Hiên đạo hữu, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền, Mạc Hỏa tham kiến đạo hữu.
Mạc Hỏa Đại Thánh đem tư thái hạ rất thấp, dù sao lần tổ chức Nam Đẩu tiểu hội này, chính là vì lôi kéo Diệp Hiên gia nhập Vạn Linh thiên điện, đương nhiên phải biểu hiện ra đầy đủ thành ý đối với Diệp Hiên.
- Đạo hữu?
Diệp Hiên khẽ nhíu mày nói:
- Mặc dù bản thánh ngủ say mười vạn năm, càng là từ Thánh Vương tính xuống, nhưng nói ra cũng là tiền bối của ngươi, ngươi dám xưng hô ta là đạo hữu?
- Ách!
Diệp Hiên vừa cất lời, nụ cười trên mặt Mạc Hỏa Đại Thánh lập tức cứng ngắc, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cũng xẹt qua một vẻ bất thiện, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên.
- Đạo hữu hẳn là hiểu rõ, hỗn độn ngũ vực là cường giả vi tôn, cùng một cảnh giới đương nhiên phải xưng lẫn nhau là đạo hữu, nếu đạo hữu khôi phục tu vi Thánh Vương, ở dưới đương nhiên phải thay đổi lại xưng hô.
Mạc Hỏa Đại Thánh trong bông có kim nói.
- Ừm, ngươi nói có phần đạo lý.
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động nói.
- Đạo hữu mời ngồi.
Mạc Hỏa Đại Thánh nói, đón ba người Diệp Hiên vào trong tường vân đại yến.
Diệp Hiên mang theo hai nữ tiến nhập tường vân đại yến, Diệp Hiên tự nhiên có thể cảm nhận được mấy vị Đại Thánh tồn tại, điều này cũng khiến cho hắn hơi ghé mắt dò xét một phen, sau đó không màng danh lợi mà ngồi xếp bằng xuống.
Thời gian Diệp Hiên bước vào đại thế giới hỗn độn cũng không dài, cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người cùng cảnh, mà lại có chừng mấy vị nhân vật cấp Đại Thánh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận