Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2484: Tiểu đỉnh cùng kỳ hoa! (2)

Chương 2484: Tiểu đỉnh cùng kỳ hoa! (2)
- Xuất hiện, quả nhiên xuất hiện, Tam Sinh Tam Thế Hoa này quả nhiên ở thượng cổ thần sơn, chúng ta đ nhiều chuyến như vậy cũng không có xuất hiện, không ngờ hoa này cuối cùng cũng xuất thế ở thời đại này.
Kỳ Tổ hưng phấn cười to, từ đầu đến cuối cũng không có liếc mắt nhìn Tiểu Đỉnh một cái, mà gắt gao nhìn chằm chằm Tam Sinh Tam Thế Hoa, ánh mắt không cách nào che dấu vẻ tham lam.
Đừng nói, Kỳ Tổ giờ phút này điên cuồng hưng phấn, những cấm kỵ khác cũng là ánh mắt đỏ tươi, cả người đều tản mát ra khí tức đáng sợ không thôi, ánh mắt tất cả đều rơi vào đóa Tam Sinh Tam Thế hoa này.
- Diệp đạo hữu, chính là vật này, ta bị vật này dẫn tới, nếu như ta không có đoán sai, chỉ cần ăn vào hoa này, ta sẽ hóa thành người sống tái hiện thế gian.
Nhân đạo chủ nhân âm thầm truyền âm với Diệp Hiên, âm thanh đều kích động đến cực hạn.
- Hóa thành người sống?
Diệp Hiên thì thào, hắn có chút tin tưởng nói lời này, nhưng hắn tuyệt đối không tin, đóa Tam Sinh Tam Thế hoa này có thể làm cho bọn họ trở thành một trong các kinh thiên tuyệt địa kia.
Nếu Diệp Hiên không đoán sai, nếu có cấm kỵ ăn bông hoa này, hẳn là có thể hóa thành người sống, nhưng tuyệt đối không thể sánh vai với một ít người kinh thiên tuyệt địa kia, nhiều nhất cũng chỉ có thể trở thành cường giả nghịch thiên trong tam đại niên đại.
Cũng chính là cảnh giới Diệp Hiên giờ phút này muốn đột phá.
Hả?
Chợt, tâm thần Diệp Hiên đang điên cuồng nhảy lên, tu vi vốn yên lặng cũng tự động vận chuyển, mà loại biến hóa này dĩ nhiên là do Tam Sinh Tam Thế Hoa này gây ra.
Ầm ầm!
Diệp Hiên như bị sét đánh, một cỗ minh ngộ trong nháy mắt dâng lên trong lòng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm đóa kỳ hoa sâu trong thần cung, một ý nghĩ kinh người xuất hiện trong nội tâm hắn.
Nếu Diệp Hiên không có cảm giác sai, không chỉ nhân vật cấm kỵ cần đóa kỳ hoa này hóa thành người sống, hắn muốn đột phá đại cảnh giới tiếp theo, chỉ sợ đóa kỳ hoa này chính là cơ hội.
Loại cảm giác này cực kỳ rõ ràng, cũng làm cho nội tâm Diệp Hiên nổi lên sóng to gió lớn, chỉ là vẻ mặt của Diệp Hiên thoạt nhìn rất bình tĩnh, giống như không có hứng thú gì với đóa hoa này.
Bông hoa này, ta bắt buộc phải có.
Sau một khắc, nội tâm Diệp Hiên trong nháy mắt quyết định, bất kể là vì bản thân đột phá đại cảnh giới tiếp theo, hay vì ngăn cản những nhân vật cấm kỵ kác, hắn đều phải cướp lấy hoa này vào tay.
Ầm ầm.
Sau một khắc, Diệp Hiên bước ra một bước, ầm ầm đi về phía thạch đài.
Diệp Hiên không động không sao, vừa động nhất thời làm rất nhiều cấm kỵ kinh hãi, sắc mặt biến đổi, cũng nhao nhao thúc dục cấm kỵ tử quang bắn tới hai thạch đài, bởi vì bọn họ ai cũng muốn đóa kỳ hoa này, quyết không cho phép bất kỳ kẻ nào nhúng chàm.
Xoẹt xoẹt xoẹt!!
Chỉ trong nháy mắt, chư vị cấm kỵ đã vây quanh đài đá đặt Tam Sinh Tam Thế hoa nước chảy không thông, nhưng sau một khắc, các cấm kỵ lại ngạc nhiên ngẩn ra, chỉ bởi vì Diệp Hiên cũng không phải chạy tới đóa kỳ hoa này.
Ầm ầm!
Diệp Hiên trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tiểu Đỉnh, dưới tình huống không có ai tranh đoạt với hắn, Diệp Hiên trực tiếp thu tiểu đỉnh thứ mười một vào trong tay, quá trình thuận lợi không thôi, ngay cả Diệp Hiên cũng có chút không thể tin được.
Vốn, mục đích đầu tiên của Diệp Hiên tự nhiên là Tiểu Đỉnh, tuy rằng hắn biết mục tiêu của những nhân vật cấm kỵ này là đóa kỳ hoa, nhưng không ngờ những lão già này lại coi trọng như thế, thậm chí không có trước tiên cướp lấy Tiểu Đỉnh.
Một cái tiểu đỉnh, vạn cổ trường tồn.
Đây là tiểu đỉnh thứ mười một, giờ phút này được Diệp Hiên nâng trong tay, nội tâm của hắn rất kích động, chỉ là vẻ mặt thoạt nhìn rất lạnh nhạt.
Nếu không có Tam Sinh Tam Thế Hoa, giờ phút này Diệp Hiên cướp lấy Tiểu Đỉnh trong tay, tất sẽ dẫn tới rất nhiều điều cấm kỵ vây công.
Nhưng bây giờ lại hình thành bầu không khí giằng co, không ai dám ra tay với Diệp Hiên, dù sao Tam Sinh Tam Thế Hoa mới là quan trọng nhất.
- Thì ra chư vị thích đóa kỳ hoa này, tuy nhiên Diệp mỗ chỉ cảm thấy hứng thú với Phá Hư Thiên Đỉnh, về phần tranh đoạt đóa kỳ hoa này, Diệp mỗ sẽ không tham gia.
Diệp Hiên liếc mắt một cái đã nhìn ra tình thế, hắn biểu hiện ra bộ dáng người vật vô hại, lại càng tuyên bố bản thân không có hứng thú gì với hoa này, tay nâng tiểu đỉnh từ từ lui về phía sau.
- Diệp Hiên!
Bạch Quân Vương oán hận gầm nhẹ, nàng có lòng liên hợp đông đảo cấm kỵ ra tay với Diệp Hiên, nhưng hiện tại tất cả mọi người đều muốn nhúng chàm Tam Sinh Tam Thế hoa, làm sao có thể đi trêu chọc Diệp Hiên?
- Chư vị, bổn thần tôn nhất định phải có được Tam Sinh Tam Thế Hoa, nếu ai muốn tranh đoạt với ta, vậy đừng trách bổn thần tôn không khách khí.
Ầm ầm.
Hỗn Độn Thần Tôn là người đầu tiên ra tay, hắn thề tất phải chiếm được hoa này, cho dù liều hết tính mạng cũng tuyệt đối phải đoạt lấy, dù sao đây cũng là cơ hội để cho hắn một lần nữa hóa thành người sống.
- Chỉ bằng ngươi?
Tử vong Thần Tôn cực kỳ đáng sợ, nhìn hắn như không hề có cảm giác tồn tại, nhưng cũng là lão quái vật sống vô số năm tháng, một thân tu vi đáng sợ không thôi.
Ầm ầm.
Không đợi Hỗn Độn Thần Tôn cướp lấy hoa này, Tử Vong Thần Tôn đánh ra một chưởng lao tới Hỗn Độn Thần Tôn.
Rút dây động rừng, hai đại cấm kỵ vừa ra tay, giống như đốt lên một sợi dây dẫn nổ, các nhân vật cấm kỵ khác cũng nhao nhao ra tay bắt tới Tam Sinh Tam Thế Hoa.
Nhưng các đại cấm kỵ ở đây không ai là hạng người bình thường, ai cũng sẽ không cho phép người khác lấy được hoa này, một hồi hỗn chiến đáng sợ trong cấm kỵ nhất thời bộc phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận