Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 982 - Cướp đoạt (2)



Chương 982 - Cướp đoạt (2)




Ước chừng ba ngày ba đêm trôi qua, Côn Bằng rốt cục lấy lại tinh thần, khuôn mặt âm tình bất định cũng chuyển thành trấn định, giống như đã quyết định.
- Tuy rằng tinh huyết vạn yêu còn kém một chút, không thể hoàn toàn trung hòa lực lượng bá đạo của tinh huyết Tổ Long, nhưng hung hiểm này không mạo hiểm cũng phải mạo hiểm, bởi vì chỗ này đã bại lộ trong mắt Diệp Hiên, sớm muộn gì cũng sẽ sinh ra phiền toái.
- Nếu chân chính phát động Tổ Long huyết trận, lực lượng máu huyết của Tổ Long sẽ hoàn toàn nở rộ, nếu có người ngoài quấy rầy, chỉ sợ ta cũng sẽ thất bại trong gang tấc.
Côn Bằng âm lãnh lên tiếng, đôi mắt nhìn quanh hư không tám phương, Diệp Hiên thu liễm khí tức đến cực hạn, không ngờ Côn Bằng đến lúc này còn rất cẩn thận.
- Xem ra là ta đa tâm, đã một vạn năm trôi qua, Diệp Hiên kia đã sớm rời khỏi, tuy rằng không có ai hộ pháp cho ta, nhưng người nào có thể tìm được nơi này?
Côn Bằng tự giễu cười, cảm giác mình quá mức nghi thần nghi quỷ.
- Liều mạng.
- Chỉ cần ta có thể tu thành Bất Diệt Yêu Thể, ngoại trừ Thánh nhân ra, ai có thể là đối thủ của ta, đến lúc đó tìm được Hồng Mông Tử Khí càng có thể giành đi Thánh nhân vị thứ bảy.
Côn Bằng dữ tợn gầm nhẹ, hai tay hắn bóp ấn yêu quyết thần bí, quanh thân bốc lên yêu quang rực rỡ, chỉ thấy từng yêu văn thượng cổ hiện ra, trực tiếp bị hắn đánh vào trong Tổ Long huyết trận.
Ầm ầm!
Trời lay đất động, huyết trận luân chuyển, chỉ thấy Tổ Long Huyết Trận trong hư không buông xuống, trực tiếp dung nhập vào trong kim sắc huyết đàm, càng làm cho kim sắc huyết trận xảy ra biến hóa cực kỳ kịch liệt.
Ông!
Tinh huyết Tổ Long đang chuyển động cực nhanh, cho đến khi hóa thành vòng xoáy khủng bố, từng cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa nở rộ ở trong Tổ Long Huyết Đàm, kim mang thần quang rực rỡ kia phóng lên trời, từng hư ảnh kim long xé rách tám phương thời không, còn có tiếng long minh nổ tung thiên địa mơ hồ truyền đến, cảnh tượng kinh khủng quả thực không để cho người ta dám nhìn thẳng.
- Chính là hiện tại.
Côn Bằng hưng phấn gầm nhẹ, bước ra một bước nhảy vào trong Tổ Long Huyết Đàm, cả người đều bị tinh huyết của Tổ Long bao phủ, bắt đầy bóp ấn yêu quyết thần bí, bắt đầu hấp thu lực lượng cực hạn cường hoành trong tinh huyết Tổ Long.
- Ách.
Một tiếng kêu rên vang ra từ trong miệng Côn Bằng, khuôn mặt của hắn đang vặn vẹo cực hạn, dưới sự bao phủ của tinh huyết Tổ Long, thân thể của hắn nứt ra từng tấc từng tấc, tinh huyết Tổ Long quả thật bá đạo, ngay cả Côn Bằng với tu vi khủng bố cũng gặp phải ma luyện thật lớn.
Lúc này.
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, gắt gao nhìn chằm chằm Côn Bằng trong Tổ Long Huyết Đàm, một tia tàn khốc âm độc xẹt qua đáy mắt, bàn tay chậm rãi nâng lên, giống như sau một khắc sẽ nổi lên với Côn Bằng.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên nhướng mày, hắn chậm rãi buông xuống, cuối cùng cũng không ra tay với Côn Bằng.
Cũng không phải Diệp Hiên không muốn ra tay, mà hắn phát hiện ra một chuyện, nếu hắn thật sự đánh lén Côn Bằng trong lúc tu luyện, ngay khi có thể đánh Côn Bằng bị thương nặng, nhưng tinh huyết của Tổ Long đang nở rộ lực lượng cũng sẽ tiêu tán trong thiên địa, đây cũng không phải kết quả hắn muốn nhìn thấy.
- Muốn tinh huyết của Tổ Long? Ngươi quá ảo tưởng.
Diệp Hiên tàn khốc gầm nhẹ, hắn không có bất kỳ do dự nào, thu hồi bí pháp nguyên thần hư không, bản thân đột ngột xuất hiện trong hư không, ánh mắt mang theo vẻ tham lam tàn nhẫn nhảy vào trong Tổ Long Huyết Đàm.
Nếu không giết được Côn Bằng, vậy Diệp Hiên hắn liền cướp, xem rốt cuộc ai có thể thôn phệ được tinh huyết của Tổ Long.
Ông!
Cuồng bạo vận chuyển Bất Tử Tiên Kinh, Kiếp Tiên thuật điên cuồng vận hành, Diệp Hiên ngồi xếp bằng ở bên trong Tổ Long Huyết Đàm, bắt đầu tiến hành đại kế cướp đoạt của hắn, cả người đều hóa thành một vòng xoáy màu đen, điên cuồng thôn phệ lực lượng bá đạo của tinh huyết Tổ Long.
- Diệp Hiên?
Bỗng nhiên, một tiếng rống như lôi đình truyền đến từ trong miệng Côn Bằng, hắn mở hai mắt nhìn về phía Diệp Hiên, trong mắt hiện ra vẻ cực kỳ tức giận, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Đánh chết Côn Bằng cũng thật không ngờ, ở thời khắc mấu chốt như vậy, Diệp Hiên lại xuất hiện trước mặt hắn, càng tiến vào Tổ Long Huyết Đàm điên cuồng hấp thu lực lượng máu huyết của Tổ Long như hắn, quả thực làm cho hắn như rơi vào trong mộng, không thể tin được tất cả những gì mình đang nhìn thấy.
- Ta giết ngươi.
Ước chừng hơn mười hơi thở đi qua, Côn Bằng tỉnh lại, sắc mặt dữ tợn vặn vẹo, cất tiếng rống giận với Diệp Hiên, muốn đứng dậy đánh chết Diệp Hiên.
Không đợi Côn Bằng có hành động, sắc mặt hắn biến đổi, cuối cùng không đứng dậy, bởi vì hắn đã khởi động Tổ Long Huyết Trận, bản thân cũng lâm vào trạng thái tu luyện, nếu thật sự ra tay với Diệp Hiên, tổ long lực bá đạo chí cực trong cơ thể sẽ cắn trả, bản thân hắn cũng sẽ bị thương nặng.
Không chỉ có Côn Bằng đang gặp loại tình huống này, Diệp Hiên cũng không khác, hắn đang cuồng bạo hấp thu lực lượng máu huyết của Tổ Long, chỉ cảm giác trong cơ thể đau đớn như bị xé rách, một cỗ lực lượng bá đạo càng không ngừng rèn luyện Đại La Tiên Thể của hắn.
- Cẩu tạp chủng đáng ghét, ta nhất định phải giết ngươi.
Côn Bằng không còn biện pháp gì khác, hắn chỉ có thể tiếp tục điên cuồng thôn phệ lực lượng tinh huyết của Tổ Long, hắn quả thật hận Diệp Hiên đến cực hạn, nhưng lại không có biện pháp gì với đối phương.
Đây là một trận đọ sức không tiếng động, càng là một hồi cướp đoạt điên cuồng, chỉ xem hai người ai có thể hấp thu càng nhiều tinh huyết Tổ Long, người đó sẽ chính là người thắng cuối cùng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận