Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2213: Nghịch thiên kiếp mệnh

Chương 2213: Nghịch thiên kiếp mệnh
- Vận Mệnh, ngươi nói hắn ta có thực sự chết không?
Bất Tử thiên chủ nhíu mày, tuy rằng hắn tự tay làm Diệp Hiên hình thần câu diệt mà chết, nhưng trong lòng hắn vẫn có một tia bất an, sợ Diệp Hiên không có chân chính ngã xuống.
- Tịch diệt lực có thể tịch diệt vạn vật, hơn nữa còn là do chính ngươi ra tay, không chỉ đánh nát thân thể, mà còn diệt thần hồn, hắn không có khả năng sống sót.
Vận mệnh chi chủ chắc chắn lên tiếng.
- Cẩn thận lái thuyền vạn năm, ta kiểm chứng một phen.
Vận mệnh lực đầy trời đầy đất, che lắp trăm triệu dặm thiên địa, một cỗ vận mệnh lực thần bí chảy xuôi trong thiên địa, giống như đang dò xét Diệp Hiên có lưu lại sinh cơ hay không.
Ước chừng qua nửa ngày, Vận Mệnh lực rốt cục tiêu tán không thấy, Vận Mệnh chi chủ lạnh nhạt gật gật đầu với Bất Tử thiên chủ, xác định Diệp Hiên đích xác ngã xuống.
Được Vận Mệnh chi chủ khẳng định trả lời, Bất Tử thiên chủ mạnh mẽ đè xuống một tia bất an trong lòng, chỉ cho rằng mình quá mức cẩn thận đa nghi.
Nếu Diệp Hiên có thể sống, quả thực là trò đùa lớn.
- Làm gì nữ oa này bây giờ?
- Nếu nàng đồ đệ của Nhân Đạo, mà nhân đạo với chúng ta đều là chí cường, mặc kệ nàng đã ngã xuống hay chưa, chúng ta không cần làm khó đồ đệ của nàng.
Hai đại chí cường nói chuyện ngắn gọn một phen, cùng nhau biến mất trong thiên địa, chỉ còn lại một mình Lạc Dao giật mình tại chỗ.
- Ai!
Lạc Dao nhìn máu tươi của Diệp Hiên còn đang tung bay, trên mặt hiện ra vẻ phức tạp, trong miệng truyền đến một tiếng thở dài, hóa thành một đạo hồng quang biến mất ở phương xa.
...
Sống không thể nắm trong tay, chết không thể nắm trong tay, nhưng định phải nắm sinh tử nhất trong tay.
Thiên địa hư vô, vạn pháp yên lặng.
Một chút chân linh bồi hồi ở trong hư vô cùng hiện thực, một nửa là sống, một nửa là chết, cái gọi là giữa sinh tử cũng là như thế.
Nghịch thiên tranh mệnh, kiếp mệnh mà sống.
Diệp Hiên không biết mình đang ở đâu, hắn chỉ cảm thấy mình bị bóng tối bao phủ, giống như bị nhốt trong một cái lồng hắc ám.
Hắn hướng tới quang minh, hắn muốn phá vỡ hắc ám, nhưng một cỗ cảm giác vô lực thật sâu hiện ra trong lòng, làm cho hắn không cách nào phá tan bóng tối, chỉ có thể không ngừng trầm luân trong bóng đêm.
Trầm luân, sa đọa, ý thức đang nhạt đi.
Diệp Hiên ngây ngô, hắn cảm giác mình đang không ngừng suy yếu, cả người tựa như đều muốn hóa thành hư vô, chân chính dung hợp cùng một chỗ cùng phiến hắc ám này.
- Đây, chính là tử vong đúng không?
Trong lúc ngây ngô, Diệp Hiên lẩm bẩm, hắn và tử vong chưa bao giờ gần gũi như vậy, càng tinh tế thưởng thức hương vị của tử vong.
Một chút chân linh dần dần hư ảo, một chút ý thức đều đang hoảng hốt, ở trong hoàn cảnh hắc ám vô biên này, Diệp Hiên dần dần không biết mình là ai.
- Không thể chết, tuyệt đối không thể chết.
Khi Diệp Hiên sắp dung nhập vào trong bóng tối, hắn đột nhiên gầm nhẹ, một chút chân linh còn lại đang kịch liệt ba động, muốn rời khỏi hoàn cảnh hắc ám này.
Con người chết, tất cả mọi thứ đều trống rỗng.
Đây là một loại giải thoát, nhưng Diệp Hiên không cần loại giải thoát này, hắn muốn sống sót thật tốt, hắn còn có rất nhiều chuyện chưa hoàn thành.
Người khi nhục hắn, hắn muốn trả lại gấp trăm ngàn lần.
- Kiếp Mệnh Thuật.
Bỗng nhiên, ở trong hoàn cảnh hắc ám vô biên, tiếng rống giận hung lệ của Diệp Hiên đang nổ vang không dứt, một chút chân linh đang nở rộ quang hoa vô biên, điên cuồng muốn rời khỏi khu vực hắc ám này.
Ầm ầm.
Bóng tối đang nghiền nát, quang minh đang tái hiện, Kiếp Mệnh Thuật vào giờ khắc này bộc phát ra sinh cơ chưa từng có, một chút chân linh đột phá hắc ám vô biên, cũng làm cho Diệp Hiên dần dần hồi phục từ trong tử vong.
Ông.
Bên ngoài.
Gợn sóng khuếch tán, gợn sóng từng cơn, một chút chân linh đột ngột xuất hiện ở trong hư không, sau đó kịch liệt xoay tròn, dẫn dắt bầu trời thiên địa, bộc phát ra khí tức sinh mệnh không cách nào tưởng tượng được.
- Kiếp Mệnh.
Ầm ầm.
Thanh âm của Diệp Hiên quanh quẩn ở trong thiên địa, chút chân linh này hóa thành vòng xoáy khủng bố, linh khí đầy trời đầy đất đang bạo động ra.
Chuyện quỷ dị mà kinh người xuất hiện.
Mặt đất dính đầy máu của Diệp Hiên đang nghiền nát, huyết nhục bị nghiền nát của Diệp Hiên đang cuốn ngược trở về từ tám phương thiên địa, không ngừng tụ tập vào vòng xoáy linh khí.
Ông!
Một hư ảnh hình người ngưng tụ ra, mơ hồ có hình dáng của Diệp Hiên, số lượng lớn huyết nhục đang cuộn ngược trở về, hư ảnh hình người này cũng dần dần ngưng thật, càng mơ hồ lộ ra một tia khí tức cực kỳ khủng bố.
- Kiếp Mệnh Thuật.
Bang bang bang bang.
Thiên địa lôi âm, hỗn độn nổ vang, tứ đại thiên môn hiện ra, sau đó kinh khủng luân chuyển, thân thể Diệp Hiên cũng dần dần ngưng tụ thành công, càng nở rộ ra uy thế khủng bố không thể tưởng tượng nổi.
Ầm ầm!
Diệp Hiên bỗng nhiên mở mắt, lúc đôi mắt mở ra, thiên địa hư không nổ tung, thần hồn của hắn ngồi xếp bằng trong thức hải, từ trong ra ngoài đều bộc phát ra khí tức cực kỳ hung cuồng.
- Mở!
Ầm ầm.
Một cỗ lực lượng không cách nào tưởng tượng hiện ra trong cơ thể Diệp Hiên, cỗ lực lượng này bàng bạc khủng bố đến cực hạn, làm cho tu vi của Diệp Hiên đang khủng bố tăng vọt, chính là công hiệu nghịch thiên của Kiếp Mệnh Thuật.
Ông!
Cảnh tượng đáng sợ xuất hiện.
Thiên Môn thứ năm dần dần ngưng hình ở phía sau lưng Diệp Hiên, chư thiên hư không càng truyền đến âm thanh tụng kinh thần bí, vầng sáng luân hồi hiện ra ở tòa Thiên Môn thứ năm, sau đó nhanh chóng thành hình.
- A!
Đột nhiên.
Khi thiên môn thứ năm mở ra, vầng sáng Luân Hồi buông xuống trên người Diệp Hiên, hai tay hắn ôm đầu, trong miệng truyền đến một tiếng gào thét thống khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận