Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1129 - Cửu U tháp



Chương 1129 - Cửu U tháp




Chính cái gọi là nhìn một đốm mà biết toàn báo, tuy Thanh Minh Phật Tổ có Phật Pháp cao thâm khó lường, lại càng lộ ra phật tính trước nay chưa từng có, nhưng Thanh Minh Phật Tổ quá mức cố chấp đối với Phật pháp, lại cho rằng ngoại trừ Phật giáo nhất mạch bọn họ ra, còn lại đều là tà ma ngoại đạo, chỉ sợ loại tâm tính này sẽ mang đến tai họa ngầm cực lớn cho Linh Sơn bọn họ.
Tuy Tứ đại Phật Tổ tu luyện Kim Cương Lưu Ly Tâm, đều rất lạnh nhạt đối với vạn sự vạn vật, nhưng điều này cũng không có nghĩa bọn họ vô tình vô dục, hoạt động như máy móc, tự nhiên nhìn ra tính tình Diệp Hiên quá mức cố chấp, bọn họ cũng không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu đối với Tây Phương giáo.
Chỉ là hiện tại, Diệp Hiên là đệ nhất Phật tổ của Linh Sơn, tứ đại Phật Tổ tự nhiên không dám lên tiếng nghi ngờ, cũng chỉ có chấp nhận lời nói của Diệp Hiên, nhưng trong lòng lại có chút lo lắng, nếu Thanh Minh Phật Tổ này thật sự cố chấp, chỉ sợ tương lai không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mà chư Phật Linh Sơn tự nhiên càng không dám có chút nghi ngờ, giờ phút này đều thi lễ với Diệp Hiên, biểu đạt sự thành kính cao nhất của bọn họ dành cho Phật pháp.
- Phật pháp vô biên, phổ độ chúng sinh, truyền pháp hôm nay chấm dứt, các ngươi có thể tự mình rời đi.
Diệp Hiên chắp hai tay lại nói, tứ đại Phật tổ đứng dậy cáo từ, chư Phật Linh Sơn cũng nhao nhao rời khỏi, mỗi người trở về đạo tràng của bản thân, chỉ để Diệp Hiên một mình ngồi xếp bằng trong Đại Lôi Âm tự, trên mặt vô bi vô hỉ, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

Đại tinh luân chuyển, tinh hà lấp lánh, Đại Lôi Âm Tự không mái vòm, nhìn lên là sao đầy trời, quang cảnh xung quanh vô thanh vô tức.
Diệp Hiên mặc tăng bào xanh nhạt, xếp bằng phía trên Phật Tổ kim liên, trong tay vê một chuỗi phật châu, trong miệng tụng Kim Cương Kinh văn, tiếng tụng kinh tường hòa quanh quẩn Đại Lôi Âm Tự.
Nếu có người đứng trước mặt Diệp Hiên, tất nhiên sẽ hoảng sợ phát hiện, thần sắc hung ác nham hiểm của Diệp Hiên đã có nửa điểm phật gia tường hòa từ bi?
- Cửu U tháp?
Bỗng nhiên, trong miệng Diệp Hiên đang phát ra âm thanh tụng kinh bỗng im bặt, thốt ra ba chữ, khóe miệng hắn nở một nụ cười quỷ dị.
Cửu U tháp cũng không mấy nổi danh trong tam giới trời đất, cũng có rất ít người biết Cửu U tháp chính là cấm địa của Linh Sơn, càng là nơi giam giữ nhiều hạng hung ma ác sát giữa trời đất.
Nhưng Diệp Hiên hiểu rõ ràng, hung ma bị trấn áp trong Cửu U tháp, mỗi cái tên đều là hạng người siêu phàm thoát tục, tu vi thấp nhất là Đại La Kim Tiên, Chuẩn Thánh trong đó cũng không phải ít.
Hồng hoang năm đầu có Tây Phương Nhị Thánh hàng yêu trừ ma, có thể khiến bọn hắn tự mình xuất thủ thì dạng hung ma này sao có thể là bình thường?
Trong thiên địa này tổng cộng có mấy đại cấm địa, Cửu U tháp là một, mười tám tầng Địa Ngục của Địa Phủ cũng là một, nhưng thế nhân chỉ biết mười tám tầng Địa Ngục khủng bố, lại không biết hung ma bên trong Cửu U tháp cũng cực đoan doạ người.
- Thiên địa hung ma?
- Có bản lĩnh, thật rất có bản lĩnh, không biết nếu so ta với hung ma này sẽ như thế nào, hung ma ở thời kỳ Hồng hoang, không biết có bao nhiêu bản lĩnh?
Diệp Hiên đứng dậy từ Phật Tổ kim liên, hắn đón ánh sao đầy trời đi ra Đại Lôi Âm Tự, sau lưng hắn dâng lên một vòng phật quang, trên mặt hắn đổi thành vẻ từ bi hiền lành.
Cửu U tháp, nằm sâu trong Linh Sơn, bốn phía là một mảnh rừng đá hoang vu, không một chút cỏ cây, thân tháp đen nhánh cao vút trong mây, ẩn vào bên trong mây mù, cho người ta một loại cảm giác ngắm hoa trong sương.
Diệp Hiên đứng ở dưới Cửu U tháp, hắn mỉm cười quan sát cả tòa Cửu U tháp, từng đạo phật ấn khắc sâu trên thân tháp, như là một xiềng xích.
Một cánh cửa bằng đá đen như mực, hai tên La Hán hai bên, hiển nhiên đây chính cánh cửa để tiến vào Cửu U tháp, khi hai vị La Hán nhìn thấy Diệp Hiên xuất hiện, càng là một mặt khẩn trương thi lễ với Diệp Hiên.
- Phật Tổ!
- Ừm.
Diệp Hiên nhẹ gật đầu, trên mặt từ đầu đến cuối mỉm cười tường hòa, cho người ta một loại cảm giác vô hại.
- Khởi bẩm Phật Tổ, Nhiên Đăng đã bị giam vào Cửu U tháp, hắn tất nhiên không có khả năng bỏ chạy, mời Phật Tổ yên tâm.
Trong đó một tên La Hán cười nịnh nói.
- Mở Cửu U tháp.
Diệp Hiên liếc mắt nhìn chằm chằm cánh cửa đen nhánh, giọng hắn vẫn bình thản vững vàng, khiến cho người ta một loại cảm giác như gió xuân.
- Đánh...Mở Cửu U tháp ra?
Nghe lời Diệp Hiên nói, hai tên La Hán ngơ ngác tại chỗ, sau đó thần sắc đại biến nói:
- Phật Tổ không thể, Cửu U tháp này giam giữ nhiều đời thiên địa hung ma, ngài chính là Phật Tổ đệ nhất Linh Sơn, sao có thể nhiễm không khí dơ bẩn của những hung ma này.
- Mở ra.
Diệp Hiên nhướng mày, nụ cười trên mặt dần dần biến mất, điều này cũng khiến cho sắc mặt hai tên La Hán hơi biến, liếc mắt nhìn nhau cũng chỉ có thể làm theo lời Diệp Hiên, ai bảo Diệp Hiên chính là kẻ thống trị Linh Sơn.
Đùng!
Hai tên La Hán đánh ra hai đạo hàng ma kim ấn, trong nháy mắt dung nhập vào cánh cửa đen nhánh, cũng khiến cho Cửu U tháp bắt đầu biến hóa thần dị.
Ầm ầm!
Cửu U tháp đang lay động, phật gia châm ngôn được khắc trên thân tháp hư ảo, ù ù truyền đến tiếng nổ lớn, cánh cửa đen nhánh chậm rãi mở ra.
- Ngao!
Bỗng nhiên, trời đất rung động, hư không chấn động, Cửu U tháp mở ra hắc phong cuồn cuộn, càng có mùi huyết tinh nồng đậm dâng lên, như Địa Ngục Thâm Uyên nhắm người mà cắn, hung ma kinh khủng gầm thét khiến thần hồn người nghe run rẩy, hai vị La Hán càng là lâm ly mồ hôi lạnh, bị hù cả người không ngừng rút lui.



Bạn cần đăng nhập để bình luận