Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1215 - Diệp Hiên ra tay



Chương 1215 - Diệp Hiên ra tay




- Phong thiên tuyệt địa?
Vô Tướng Thiên Quỷ hoá hình, oán khí quanh thân vẫn ngút trời, âm trầm giận dữ hét:
- Các ngươi còn giết không được ta.
Phanh phanh phanh!
Loạn thiên động địa, sơn hà phá diệt, một hồi đại chiến kinh thiên bộc phát, mấy người nháy mắt chém giết cùng một chỗ với Vô Tướng Thiên Quỷ, tạo thành cảnh tượng hủy diệt làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.
Hư không băng diệt, bầu trời bị đánh xuyên qua, các loại lực lượng nổ tung không gian đang bắn phá, pháp tắc thiên địa không ngừng diệt vong, Vô Tướng Thiên Quỷ quả thật khủng bố đến cực đỉnh, cho dù đối mặt mấy đại Chuẩn Thánh đỉnh cao vây công, căn bản không có chút dấu hiệu bị thua, ngược lại cực kỳ hung ác ra tay đánh trả mấy người.

Thời gian trôi qua từng chút một, Địa Phủ không có mặt trời mặt trăng, nhưng dưới thời gian chậm rãi trôi qua, trận đại chiến kinh thiên này kéo dài ước chừng ba ngày ba đêm, hai bên ai cũng không thể làm gì được ai.
Phương xa, tứ phương Quỷ Đế dẫn theo âm binh vô tận trốn xa, một ít quỷ tiên giấu đầu lộ đuôi đã sớm chạy trốn khỏi nơi này, chỉ vì không phải bọn họ có thể tham gia trận tranh đoạt Bỉ Ngạn Hoa này.
- Nếu cứ tiếp tục đánh, chỉ sợ không có kết quả, bọn họ giết không được Thiên Quỷ Vô Tướng.
Minh Hà lão tổ một mực quan sát trận đại chiến này, khi hắn nhìn thấy đám người Hoàng Tuyền lão tổ chậm chạp không cách nào giết chết Vô Tướng Thiên Quỷ, hắn rốt cục làm ra kết luận.
- Ha ha.
Diệp Hiên mỉm cười nói:
- Ác quỷ này có vài phần bản lĩnh, hắn vốn không có hình thể chân chính, càng không có Nguyên Thần, chẳng qua là oán khí của chúng sinh hội tụ thành, bọn họ muốn chém giết Vô Tướng Thiên Quỷ, là chuyện không thể xảy ra, chỉ sợ không bao lâu,sẽ ngã vào trong tay Vô Tướng Thiên Quỷ.
- Làm sao có thể?
Nghe Diệp Hiên bình luận, sắc mặt Minh Hà lão tổ biến đổi, nói:
- Tu vi mấy người này sàn sàn như ta, hơn nữa căn nguyên của mỗi người đều không tầm thường, cho dù bọn họ giết không được Thiên Quỷ Vô Tướng, nhưng muốn rời khỏi nơi này cũng không khó khăn.
- Cục trong cục, ba ba trong hũ, ngươi nhìn kỹ phương thiên địa này.
Diệp Hiên lạnh cười nhạo.
- Ừm?
Theo Diệp Hiên dứt lời, Minh Hà lão tổ đột nhiên cả kinh, vội vàng nhìn thiên địa quanh mình, cho đến khi hắn thấy rõ thiên địa đang biến hóa, sắc mặt Minh Hà lão tổ trong nháy mắt đại biến, quanh thân càng bộc phát ra huyết quang thông thiên, trong mắt lóe ra vẻ hoảng sợ thật lớn.
- Làm thế nào có thể xảy ra?
Minh Hà lão tổ kinh hãi kêu to, chỉ vì không biết từ khi nào, oán khí tám phương thiên địa cuồn cuộn, sớm hóa thành hắc ám vô biên, từng trận văn âm quang đáng sợ đan xen ở trong thiên địa tám phương, giống như một tòa đại trận cực kỳ đáng sợ, dĩ nhiên gắt gao vây bọn họ ở trong đó.
- Bọn họ căn bản cũng không phải đối thủ của Vô Tướng Thiên Quỷ, Vô Tướng Thiên Quỷ là sự tức giận của chúng sinh ngưng tụ, nếu muốn đánh bại bọn họ sớm có thể làm, hắn chỉ đang kéo dài thời gian phát động đại trận, nếu ta không đoán sai, hắn muốn luyện hóa tất cả mọi người ở trong đại trận.
Diệp Hiên khinh miệt cười nói.
- Luyện hóa chúng ta?
Nghe Diệp Hiên nói, Minh Hà lão tổ kinh khủng nỉ non, quả thực không thể tin được sự thật này.
- Ngươi cho rằng Bỉ Ngạn hoa thật sự nở?
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, nhìn Bỉ Ngạn hoa nở rộ trong hư không, một tia cười lạnh lộ ra khóe miệng.
- Cái gọi Bỉ Ngạn hoa đích xác là thật, nhưng ngươi nhìn kỹ một chút, Bỉ Ngạn hoa này còn có một cánh hoa cuối cùng chưa có mở ra, mà muốn cho Bỉ Ngạn hoa chân chính nở rộ, cần đại thuật huyết tế, mà tế phẩm chính là đám người chúng ta đang ở đây
Diệp Hiên lạnh lùng nói.
- Ý ngươi là, Vô Tướng Thiên Quỷ bố trí chính là vì vây khốn tất cả chúng ta, sau đó dùng Huyết Tế đại trận luyện hóa chúng ta?
Lão tổ Minh Hà lẩm bẩm.
- Sai, không phải Vô Tướng Thiên Quỷ bố cục, mà là người phía sau hắn bố cục, Thiên Quỷ Vô Tướng này cũng chỉ là một quân cờ mà thôi.
Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu.
- Diệp Hiên, ngươi sao còn bình tĩnh, ngươi và ta còn không mau ra tay phá vỡ trận này?
Minh Hà lão tổ cảm nhận được tòa huyết tế đại trận này rất khủng bố, hắn không có lòng hỏi nhiều, ngược lại thúc giục Diệp Hiên theo hắn ra tay, nếu không một khi Huyết Tế đại trận phát động, bọn họ tất gặp phải kiếp nạn.
- Sợ cái gì, chỉ là huyết tế đại trận mà thôi.
Ngươi yên tĩnh xem kỳ biến là được.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng.
Ngao!
Chợt, một tiếng quỷ rống âm trầm truyền đến, kèm theo mấy tiếng kêu rên.
Bang bang.
Oán khí che trời, âm quang thảm thiết, chỉ thấy mấy người Hoàng Tuyền Lão Tổ phun máu rơi xuống từ trong bầu trời, trước ngực mỗi người đều bị phá vỡ một cái động máu, cảnh tượng thảm thiết làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.
Ầm ầm.
Mặt đất chấn động, ầm ầm nổ nát, đám người Hoàng Tuyền lão tổ hung hăng rơi xuống hai bên sông Vong Xuyên, bọn họ ăn một kích trí mạng của Vô Tướng Thiên Quỷ, giờ phút này cả người đẫm máu mềm nhũn rơi xuống đất.
Kiệt kiệt kiệt!
Tiếng quỷ cười âm trầm, tàn khốc tàn nhẫn, Vô Tướng Thiên Quỷ như mèo vờn chuột xuất hiện trước người mấy người, lấy tư thái từ trên cao nhìn xuống quan sát mấy người.
- Các ngươi thật không chịu nổi một kích..
Vô Tướng Thiên Quỷ liên tục cười lạnh, giờ phút này thiên địa đã hoàn toàn tối đen, từng đạo huyết quang lóe ra ở trong bầu trời, trận văn đan xen tám phương thiên địa cũng nhao nhao dâng lên, hoàn toàn phong bế phương thiên địa này.
- Huyết... Huyết tế đại trận... Dĩ nhiên là Huyết Tế đại trận?
Hoàng Tuyền lão tổ sợ hãi rống to, giương mắt nhìn về phía Vô Tướng Thiên Quỷ, trong nháy mắt suy nghĩ rõ ràng hết thảy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận