Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1738: Trước khi thành đạo!

Chương 1738: Trước khi thành đạo!
Đáng tiếc!
Cuối cùng thiếu niên vẫn là thất vọng, gương mặt hốt hoảng của nàng đang chậm rãi biến trấn định, mặt hiện ra thần sắc thanh lãnh.
Khí tức thiếu nữ thanh lãnh băng hàn giống như kích thích đến thiếu niên, cơ thể hắn run rẩy kinh ngạc nói không ra lời.
- Cẩu Oa, năm đó ngươi và ta còn nhỏ, chỉ là những lời hài đồng chơi đùa mà thôi, ngươi đừng nghĩ là thật.
Thiếu nữ lạnh lẽo lên tiếng.
Bịch!
Thiếu niên vô lực ngã ngồi trên mặt đất, hắn nắm chặt hai tay, móng tay cấu phá lòng bàn tay, chảy ra từng tia từng tia máu tươi mà không biết, nhìn qua ánh mắt thiếu nữ, hắn đã thật sự chết tâm.
Giống như không dám đối mặt cùng thiếu niên, thiếu nữ quay đầu đi, hơi có vẻ tự giễu nói:
- Ngươi chưa bao giờ trải qua tuyệt vọng, càng không biết được cái đại thế tàn khốc này! Ngươi nhưng có biết, sau khi ta bước vào Huyền Hoàng giáo, bất quá chỉ là một cái tiểu thị nữ, bị đệ tử trong giáo ức hiếp đánh chửi, nếu như không phải hắn, ta đã sống không nổi! Là hắn ta cứu ra, càng là hắn đánh giết toàn bộ người khi nhục ta, cho ta nhận rõ hiện thực, cuối cùng từ trong mộng ảo cảnh tỉnh lại, Tiêm Xảo ngây thơ trước đây, cũng đã chết rồi.
Tiêm Xảo lâm vào trong hồi ức, không ngừng kể về những gì mình trải qua, lúc nam tử kia nàng nâng lên, tinh thần nàng phấn chấn, trong mắt lộ ra vẻ sùng bái.
- Cái đại thế này cũng không có tốt đẹp như trong tưởng tượng của ngươi, tràn ngập quá nhiều tàn khốc, mà phu quân của ta chính là thiếu giáo chủ Huyền Hoàng giáo, giờ phút này đã đạp nhập Âm Cực cảnh, tương lai càng có thể đi tranh đoạt cái ghế chí cường vạn cổ đệ tam nguyên hội, ta vì người phu quân này mà cảm thấy tự hào!
Thiếu nữ thanh lãnh mở miệng, nàng quay người nhìn lại thiếu niên, khí tức càng trở nên lạnh lẽo lên.
- Tiêm Xảo.
Thanh niên hoa bào dạo bước đi tới, khuôn mặt hắn ôn nhuận ôm thiếu nữ vào lòng.
- Phu quân, hắn là cố nhân của thiếp lúc còn nhỏ, những lời chơi đùa năm đó, chàng đừng nghĩ là thật.
Thiếu nữ dựa sát vào trong lòng thanh niên hoa bào thì thầm lên tiếng.
- Ta cho tới bây giờ chưa hề hoài nghi nàng, nếu hắn đã là cố nhân của nàng, vậy thì ở lại Huyền Hoàng giáo đi, ta tự sẽ phân phó người trong giáo truyền công pháp cho hắn, cũng xem như chấm dứt chuyện cũ giữa nàng cùng hắn.
Thanh niên hoa bào trầm giọng nói.
- Đa tạ phu quân, Tiêm Xảo cũng có ý đó.
Khúc mắc quấy nhiễu thiếu nữ nhiều năm đã được mở ra, nàng nhoẻn miệng cười, triệt để trở thành thiếu giáo chủ phu nhân, lại không còn là bộ dáng thiếu nữ thuần chân của trước đây nữa.
- Ha ha ha ha ha!
Bỗng nhiên!
Thiếu niên lên tiếng cười to, tiếng cười khàn khàn thê lương vang vọng cả tòa đình viện, hắn chậm rãi đứng dậy nhìn về phía đôi phu phụ này, ánh mắt đầy tĩnh mịch!
- Tu vi vô thượng? Quyền lực lớn như vậy ? Đại thế tàn khốc ? Bởi vì cái này mà người ta có thể bảo về ngươi, mà cái này… chính là thứ ngươi muốn sao?
Thiếu niên lên tiếng cười to, hắn bỗng nhiên quay người, bước chân lảo đảo đi ra ngoài, cũng không tiếp tục nhìn hai người một cái.
- Người chí thân không còn, tình cảm chân thành cũng tan biến, tất cả mọi thứ để hắn theo gió mà qua đi.
Trong cơn gió gào thét giữa đát trời, truyền đến âm thanh chết tâm của thiếu niên, Cẩu Oa ngày xưa đã chết, từ giờ trở đi thế gian lại có thêm một vị tuyệt đại nhân vật.
Diệp Hiên yên lặng nhìn xong một màn này, trên mặt của hắn xẹt qua một vệt bất đắc dĩ, kinh lịch của Thời Không Chủ Nhân thời kỳ thiếu niên, phần lớn lại rất giống rất giống hắn.
Bên ngoài Huyền Hoàng thành!
Tuế Nguyệt Trường Hà lại lần xuyên qua bầu trời, trong thủy triều tuế nguyệt đang ù ù chảy xuôi kia, hư ảnh thần bí lại lần nữa đi ra.
- Ngươi cần ta làm cái gì?
Thiếu niên không biết hư ảnh thần bí là người phương nào, nhưng hiện tại hắn cũng không cần biết rõ, bởi vì hắn chỉ biết người trước mắt này có thể cho hắn một cơ hội nghịch chuyển.
- Trước khi thành đạo, ta sẽ nói cho ngươi biết điều kiện của ta.
Hư ảnh thần bí nhẹ giọng nói nhỏ, một chút lực lượng thời không bị đánh vào trong cơ thể thiếu niên, hư ảnh thần bí nhìn thiếu niên một cái thật sâu, sau đó lần nữa biến mất giữa thiên địa.
Ngàn vạn năm sau!
Thế gian có thời không, tuế nguyệt cổ kim, vạn đạo cúi đầu, ngang qua đương thời, một màn lực lượng tuế nguyệt kia quét ngang ngũ vực hỗn độn, thậm chí dị tộc sinh tồn ở trong tinh không hỗn độn cũng nhượng bộ lui binh.
Thế nhân không biết tên, chỉ biết hắn tên Thời Không, mà hai chữ Thời Không cũng trở thành xưng hô của hắn.
Không có người nào biết lai lịch, lại không người nào biết truyền thừa của hắn, từ khi người này xuất thế, không biết bao nhiêu hạt giống chí cường đương thời bị trấn sát, dù cho đại giáo một phương, hay là điện đường cổ lão, đều run sợ trong lòng.
Đạp cổ giáo, bước lên con đường đăng thiên, diệt Thú tộc tinh không, càng tại mấy cấm địa hỗn độn, lưu lại bóng lưng thê lương tiêu điều của hắn.
Đây là một đời thành đạo trước của Thời Không Chủ Nhân, cũng là thời đại quét ngang nguyên hội thứ ba, không có người nào có thể tranh phong cùng hắn, hắn sáng tạo ra thời không pháp tắc, càng cô đọng pháp và đạo của chính mình, liền mở ra một nguyên hội thuộc về hắn.
Ngàn vạn năm sau, Huyền Hoàng giáo vẫn chính là đại giáo một phương, nhưng hôm nay Huyền Hoàng giáo hội tụ mây đen, ức vạn đạo kinh lôi tàn phá bừa bãi trên bầu trời, giống như báo hiệu lấy một vị cố nhân ngày xưa, muốn giá lâm đến Huyền Hoàng
Thiếu niên Cẩu Oa ngày xưa đã không còn tồn tại ở thế gian, thời khắc này hắn tên là Thời Không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận