Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 445 - Thế lực hình thành



Chương 445 - Thế lực hình thành




- Ah!
Diệp Hiên nhìn Đấu Ngưu cung xa xa, khóe miệng lộ một nụ cười lạnh lùng, nói.
- Ngọc Đế lão nhi sẽ đồng ý, dù sao hắn bây giờ rất cố kỵ ta, cũng không muốn xảy ra tranh chấp chính diện với ta.
Nghe được lời Diệp Hiên nói, Thiên Bằng Vương cũng trở nên vui vẻ, mà các Yêu Vương còn lại cũng là mặt đầy nụ cười.
...
Đấu Ngưu cung.
Ngọc Đế không ngừng lật xem tiên sách, sắc mặt cực kỳ âm trầm. Hiển nhiên, sau khi được Huyền Thiên Tiên Quan kể lại, Ngọc Đế đã biết được việc Diệp Hiên sách phong Yêu vương, mặc dù hắn có lòng phản đối, nhưng chính như Diệp Hiên nói, hắn hiện tại không muốn xảy ra tranh chấp cùng Diệp Hiên, việc này cũng chỉ có thể ngầm đồng ý.
Ba!
Ngọc Đế bỗng nhiên vỗ tiên sách lên trên bàn, điều này làm cho tâm thần Huyền Thiên Tiên Quan run lên, lập tức cúi đầu không dám nói lời nào, rất sợ nhận phải lửa giận lôi đình của Ngọc Đế.
- Ngươi có thể lui xuống..
Ngọc Đế lạnh lùng nói.
- Bệ hạ, chuyện Đông Cực Đế Quân sách phong Yêu vương... ?
Huyền Thiên Tiên Quan cẩn thận thử dò xét.
- Dựa theo lời hắn nói đi làm..
Giọng Ngọc Đế rất bình tĩnh, trên khuôn mặt càng không chút tức giận nào, mà khi một màn này rơi vào trong mắt Huyền Thiên Tiên Quan, lại làm cho hắn có một cảm giác rợn cả tóc gáy.
Bao lâu?
Mấy vạn năm rồi?
Huyền Thiên Tiên Quan rõ ràng nhớ kỹ, lần trước Ngọc Đế có loại biểu tình này là bởi vì tên hầu tử kia đại náo Thiên Đình, Ngọc Đế ban thưởng phong hào Tề Thiên Đại Thánh.
Khi lại một lần nữa nhìn thấy thần tình bình tĩnh đạm mạc này của Ngọc Đế, Huyền Thiên Tiên Quan cũng biết, chỉ sợ Ngọc Đế cùng Đông Cực Đế Quân kia nhất định có ân oán không thể nào hóa giải.
- Tiểu tiên xin cáo lui..
Huyền Thiên Tiên Quan lau đi mồ hôi lạnh, sau đó lại khom người cầm lấy tiên sách rời khỏi.
- Bệ hạ, từ lúc Diệp Hiên thu phục Hoa Quả Sơn trở về Thiên Đình, tu vi còn bước vào La Thiên Huyền Tiên, người này càng ngày càng vô pháp vô thiên, hoàn toàn không có để bệ hạ vào mắt, nếu như không tiến hành gõ một phen, bề tôi sợ cái tên Diệp Hiên này sẽ là hầu tử thứ hai..
Không biết khi nào, Thái Bạch Kim Tinh xuất hiện ở bên cạnh Ngọc Đế, chân mày gắt gao nhíu chung một chỗ, khuôn mặt hiện đầy sự lo lắng.
- Hừ!
Ngọc Đế hừ lạnh lên tiếng nói:
- Năm đó Phật Môn đại hưng, tên hầu tử kia lúc đó chẳng phải một quân cờ trong tay Tây Phương Nhị Thánh. Cuối cùng còn không phải rơi vào kết quả thành Phật.
- Tên Diệp Hiên này hiện tại nhảy càng vui mừng, kết cục sau cùng cũng không bằng con khỉ kia, trẫm chỉ là đang chờ một cơ hội, một cơ hội làm cho hắn chết không có chỗ chôn.
Nhìn sát cơ âm hàn trên khuôn mặt Ngọc Đế, tâm thần Thái Bạch Kim Tinh run lên, sau đó lại không hề lên tiếng.
...
Quần tiên náo động, nghị luận ầm ỉ.
Hơn mười vị Yêu Vương Hoa Quả Sơn đứng hàng Tiên ban, theo Nhị Thập Bát Tinh Tú đến Cửu Diệu Tinh Quân, đầy đủ chiếm giữ một phần ba vị trí, tiên chức lớn nhỏ còn đều bị hơn mười vị Yêu Vương chiếm giữ.
Để cho quần tiên Thiên Đình không thể tiếp nhận là Thiên Bằng Vương lại trở thành Thiên Bồng Nguyên Soái.
Phải biết rằng Thiên Bồng Nguyên Soái chức cao quyền trọng, không chỉ có chưởng quản Cửu Diệu Tinh Quân, còn chưởng khống mười vạn Thủy Quân Thiên Hà.
Tuy quần tiên bất mãn trong lòng, nhưng lại không dám biểu lộ ra, bởi vì bọn họ biết việc này là một tay Diệp Hiên thúc đẩy, ngay cả Ngọc Đế cũng đều đồng ý.
Hơn nữa, Thiên Bằng Vương chính là La Thiên Huyền Tiên, tu vi so với đại thần Tam Đàn Hải Hội là Na Tra kia đều muốn cao hơn một bậc, cũng không có người nào dám đi khiêu khích Thiên Bằng Vương.
Đương nhiên, hơn mười vị Yêu Vương nhậm chức vị quan trọng tại Thiên Đình, điều này cũng làm cho uy thế Diệp Hiên cũng đã tăng mạnh. Đã hình thành một thế lực không thể khinh thường trong Thiên Đình.
Tiên nhân Xiển Giáo lạnh nhạt mà nhìn, tiên nhân Triệt Giáo mỗi ngày bái phỏng Vị Ương Cung, mà hơn mười vị Yêu Vương hoà mình cùng tiên nhân Triệt Giáo, còn có người kết nghĩa Kim Lan xưng huynh gọi đệ.
Một ngày này, có một vị tiên nhân tới Vị Ương Cung, tuy chỉ là cảnh giới Thiên Tiên, nhưng lại là một người mà Diệp Hiên quen.
Lê Cửu U!
Năm đó Diệp Hiên rời khỏi Cửu Hoa tiên tông, từng ước định cùng Lê Cửu U, đợi sau khi hắn thành tiên có thể tới Thiên Đình tìm hắn, Lê Cửu U khổ tu hơn một trăm năm, không biết ăn bao nhiêu vị đắng, rốt cuộc cũng hữu kinh vô hiểm (*) qua được Tiên Kiếp đi tới Thiên Đình.
(*) Gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm.
Lê Cửu U từ một người lương thiện biến thành người cực ác, đây cũng là người mà Diệp Hiên mong muốn, càng là người có thể vì hắn làm việc.
Mà Diệp Hiên trực tiếp để cho hắn chưởng quản Vị Ương Cung, giao phó đem đại bản doanh của mình cho hắn, chờ người này quen thuộc tình thế rắc rối phức tạp tại Thiên Đình, tự nhiên có thể làm việc thật tốt cho hắn.
Lê Cửu U mang ơn, lúc này đã trở thành Tiên Quan của Vị Ương Cung, càng trở thành người bên cạnh Diệp Hiên.
Mà chư vị Yêu Vương xem ở mặt mũi Diệp Hiên, tự nhiên cũng coi trọng người này, còn có Triệu Công Minh và các tiên nhân Triệt Giáo, giảng giải cho Lê Cửu U mọi vấn đề.
Vị Ương Cung.
Diệp Hiên nhìn Lê Cửu U cần cù nghe Triệu Công Minh truyền pháp, tâm tư cũng có chút ngẩn ngơ, trong đầu lại bất chợt hiện lên bóng dáng một người.
Hoàng bàn tử!
- Mấy trăm năm trôi qua, cũng không biết ngươi đã chết hay chưa.
Khi nhớ tới những thủ đoạn ngạt độc cùng nụ cười lấy lòng của Hoàng bàn tử, Diệp Hiên tự nhiên cười một tiếng, thật đúng là có chút nhớ đến hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận