Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2205: Nhân Đạo chi đồ (2)

Chương 2205: Nhân Đạo chi đồ (2)
Phanh!
Diệp Hiên tiện tay đánh ra một kích, triệt tiêu sát chiêu của nữ nhân này, hắn vừa định mở miệng giải thích, nhưng không đợi hắn mở miệng, vị bạch y nữ tử này đã bộc phát ra uy thế kinh thiên động địa, giết tới Diệp Hiên.
Răng rắc.
Một thanh linh kiếm mà đỏ hiện ra trong tay, sắc mặt bạch y nữ tử băng hàn như tuyết, cả người đều tản ra nhân quả lực, hồng hà quanh thân đang kịch liệt bốc lên, sau lưng mở ra sáu đại Thiên Môn.
- Đừng ra tay, ngươi nghe ta giải thích.
Tuy rằng nữ nhân này mở ra lục đại Thiên Môn, nhưng vẫn không đủ nhìn trong mắt Diệp Hiên, hắn cũng không muốn giao thủ với nàng, bởi vì hắn chỉ đang hoàn thành lời hứa với Nhân Đạo chi chủ.
Thật không may.
Bạch y nữ tử đã giết tới, nàng không nghe Diệp Hiên giải thích, lục đại Thiên Môn ong ong vận chuyển, ngàn vạn đạo nhân quả kiếm quang chém xuống Diệp Hiên.
- Ta phụng mệnh sư tôn ngươi đến đánh thức ngươi, còn không nhanh chóng dừng tay.
Diệp Hiên lạnh lùng quát lớn.
Ầm ầm.
Diệp Hiên không nói còn hơn, khi hắn nói xong, công phạt mà bạch y nữ tử đánh ra càng thêm tàn nhẫn, ngàn vạn đạo kiếm quang chém Tuyết Sơn thành tro bụi, cả người lần thứ hai hướng Diệp Hiên giết tới.
- Ngươi chưa xong đúng không?
Sắc mặt Diệp Hiên lạnh lẽo.
Nhân Nhân chi chủ lúc lâm chung từng nói qua, vị đệ tử này của nàng vừa bảo thủ vừa cực kỳ xúc động, không ngờ thật đúng là như thế.
Ầm ầm.
Năm ngón tay Diệp Hiên giang ra, phương thiên địa này trong nháy mắt ngưng trệ, một cự thủ che trời khủng bố hiện ra, mang theo uy năng hủy thiên diệt địa trấn xuống bạch y nữ tử.
Phanh!
Thiên địa chấn động, hư không sụp đổ, chiến lực của Diệp Hiên khủng bố cỡ nào?
Một kích này của hắn có thể nói hủy thiên diệt địa, ngàn vạn dặm Tuyết Sơn đều đang luân hãm sụp đổ, bộc phát ra uy thế khủng bố làm cho sắc mặt bạch y nữ tử đột biến.
- Giết!
Bạch y nữ tử cầm kiếm nghênh đón, chém ra một đạo nhân quả kiếm quang mười vạn dặm, muốn phá giải một kích của Diệp Hiên.
Đáng tiếc.
Một kích này của Diệp Hiên quá mức khủng bố, trực tiếp chấn nát linh kiếm trong tay bạch y nữ tử, nàng bị một kích này đánh rơi xuống, giống như diều đứt dây rơi xuống mặt đất.
Phốc phốc!
Bạch y nữ tử phun ra máu tươi, một thân bạch y đều bị nhuộm đỏ, hung hăng nện lên mặt đất, sáu đại thiên môn phía sau cũng tiêu tán không thấy.
Cũng may, Diệp Hiên đã hạ thủ lưu tình, nếu không tất sẽ lấy đi tính mạng của nàng.
Răng rắc.
Diệp Hiên bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện trước mặt cô gái này, nhìn nàng bị đánh xuống đất bất động, khóe miệng Diệp Hiên lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
- Không hỏi gì liền đã ra tay bừa bãi, nữ nhân ngươi thật lỗ mãng, trách không được sư tôn ngươi băng phong ngươi giấu ở chỗ này, lấy loại tính tình lỗ mãng của ngươi, dù tư chất cực kỳ cao, sớm muộn gì cũng phải chết trong tay địch nhân.
Diệp Hiên lạnh lùng giảng dạy.
Giờ khắc này, Diệp Hiên rốt cuộc cũng hiểu được dụng tâm lương khổ của Nhân Đạo chi chủ.
Vị đệ tử này của nàng quá lỗ mãng, dù có tư chất vô song, nhưng lòng người hiểm ác, sớm muộn gì cũng phải chết trong tay địch nhân.
Cái gọi là tu luyện, tăng lên không chỉ tu vi bản thân, còn có tâm tính bản thân, hai thứ này đều cần đi song song.
Hiển nhiên, bạch y nữ tử ở phương diện tâm tình quá mức bình thường, ngay cả tương lai nàng có thể tu luyện tới nửa bước chí cường, cũng tuyệt đối không có khả năng bước ra được một bước cuối cùng kia.
- Ngươi là ai?
Nữ tử áo trắng bò dậy từ trên mặt đất, vẻ mặt tuyệt mỹ khuynh thế của nàng tràn đầy sương lạnh, khóe miệng còn dính máu tươi cực kỳ rõ ràng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra địch ý cực lớn.
- Ta là ai cũng không quan trọng, ta chỉ hoàn thành di mệnh của Nhân Đạo chi chủ.
Diệp Hiên cũng không muốn dây dưa quá nhiều với bạch y nữ tử, tự nhiên cũng không muốn tiết lộ tên tuổi.
- Di mệnh?
Bạch y nữ tử lẩm bẩm, sau một khắc sắc mặt đột nhiên biến đổi, một tia sát khí càng bộc phát ra từ trên người nàng.
- To gan, ngươi dám nguyền rủa sư phụ ta đã chết.
Ầm ầm.
Bạch y nữ tử giơ tay đánh ra một đạo đại thuật tới Diệp Hiên, hiển nhiên là bị Diệp Hiên kích thích.
- Ngươi quả thật rất đáng ghét.
Phanh!
Diệp Hiên tát một cái đánh ngã bạch y nữ tử xuống đất, lúc này hắn cũng không có hạ thủ lưu tình, trực tiếp đánh nữ nhân này vào miệng phun máu tươi, ngay cả đứng cũng đứng không nổi.
Ông!
Diệp Hiên lật tay một cái, một bộ kinh thư hiện ra, tiện tay ném về phía nàng.
- Sư tôn ngươi trước khi qua đời từng nhờ ta tới đây tìm ngươi, để cho ta đánh thức ngươi từ trong ngủ say, Hồng Trần Vạn Trượng pháp này cũng là nàng bảo ta giao cho ngươi.
Diệp Hiên nói xong lời này, xoay người sải bước rời khỏi, hắn đã làm xong việc nên làm, về phần tương lai của cô gái này như thế nào, không hề liên quan gì đến Diệp Hiên hắn.
- Đứng lại.
Không đợi Diệp Hiên rời khỏi, nữ tử áo trắng khó khắn lắm đứng dậy, nàng nắm chặt kinh thư, cả người run rẩy đến cực hạn.
- Ta... Sư tôn ta là vạn cổ chí cường... Nàng... Làm sao nàng chết... Ai đã giết nàng?
Bạch y nữ tử run rẩy hỏi, nàng không tin lời Diệp Hiên nói, bởi vì trong lòng nàng, Nhân Đạo chi chủ là mạnh nhất, nhìn khắp vũ trụ hỗn độn, cũng không có ai có thể giết được Nhân Đạo chi chủ.
Diệp Hiên dừng bước, nhíu mày, dù sao nữ tử này cũng là đệ tử của Nhân Đạo chi chủ, Nhân Đạo chi chủ đã qua đời, hắn vẫn muốn kể chuyện đã trải qua cho nàng biết.
- Sư tôn ngươi độ cấm kiếp thất bại, là ta tự tay chôn cất nàng, nếu ngươi là đệ tử của nàng, ngày sau nên hảo hảo tu tập nhân quả lực, nếu ngươi có thể tìm được Hỗn Độn Thiên Tâm của Nhân Đạo chi chủ, có thể đi kế thừa vị trí vạn cổ chí cường của nàng.
Diệp Hiên nói ngắn gọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận