Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1210 - Bỉ Ngạn hoa nở rộ



Chương 1210 - Bỉ Ngạn hoa nở rộ




Huyết quang tiêu tán, một đôi nam nữ trẻ tuổi hiện ra, một nam một nữ này mặc huyết bào đỏ tươi, màu da trắng bệch, đôi mắt lồi ra, khiến người ta mới liếc mắt đã cảm giác cực kỳ sợ hãi.
Khi đôi nam nữ huyết y này xuất hiện, mấy người ở đây đều nhướng mày, hơn nữa sắc mặt Tàng Vương Bồ Tát còn biến đổi nhiều hơn, hai tay chắp lại không ngừng tụng kinh, trong mắt tràn ngập vẻ nghiêm trọng.
Thiên Tru Địa Sát là tên của đôi nam nữ áo đỏ này, hai người là tà ma trong truyền thuyết Địa Phủ, hai người là Địa Phủ là do chí âm chí tà khí thai nghén mà sinh ra, trời sinh đã có được thân thể bất tử, giống như Minh Hà lão tổ, chính là nhân vật cực kỳ khó chơi.
Đương nhiên, cái gọi là thân thể bất tử chỉ là một cách nói chung chung, ngay cả Thánh nhân cũng không dám xưng là bất tử, chỉ là hai người này bởi vì là do chí âm chí tà khí thai nghén mà thành, dù bản thể hoàn toàn bị tiêu diệt, nhưng chỉ cần có một tia chí tà chí âm khí lưu lại, là có thể tạo ra lại thân thể.
Năm xưa khi Tiếp Dẫn đạo nhân còn chưa thành Thánh, từng lấy cờ hiệu hàng yêu trừ ma tìm được hai người, dùng một chiêu chết chết hai người này, tất cả mọi người đều cho rằng Thiên Tru Địa Sát đã chết, không ngờ rằng hai người này vậy mà vẫn còn sống.
Trong lúc nhất thời, đại nhân vật trong truyền thuyết Địa Phủ lần lượt hiện ra, khiến cho một vùng thiên địa này trở nên cực kỳ áp, còn âm binh quỷ tướng khắp nơi trông coi Bỉ Ngạn hoa ngay cả thể xác và tinh thần đều run rẩy.
- Hừ, mấy tiểu bối các ngươi, đều ra ngoài cho cô nãi nãi.
Địa Sát âm trầm cười lạnh, tu vi của nàng quá mức khủng bố, đánh ra một chưởng, hư không xung quanh đều sụp đổ, một lượng lớn người trong Địa Phủ đều nhao nhau hiện thân, cũng làm cho bầu trời trên sông Vong Xuyên trở nên đông người.
- Mang Sơn Quỷ Đế?
Bỗng nhiên, Phong Đô đại đế nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, sắc mặt lập tức trở nên đỏ bừng.
- Hắc hắc.
- Phong Đô, món quà này của bổn đế ngươi thấy thế nào?
Mang Sơn Quỷ Đế cũng là một nhân vật cấp bá chủ trong Địa Phủ, dù hắn không ở trong ngũ phương Quỷ Đế, nhưng lại có tu vi không thua gì Phong Đô đại đế, càng là đối thủ một chết một sống của Phong Đô đại đế, giờ phút này lại đang cười nhạo Phong Đô đại đế.
- Vây công Phong Đô thành ta chính là người của ngươi?
Phong Đô đại đế hận thù lên tiếng.
- Hắc hắc, ngươi đoán được thì đã thế nào, hôm nay chư vị tiền bối ở đây, Bỉ Ngạn hoa này ta cũng không dám mong muốn xa vời, nhưng Phong Đô thành của ngươi, bổn đế muốn.
Mang Sơn Quỷ Đế cất tiếng cười điên cuồng, trực tiếp hóa thành một tia sáng bắn tới Phong Đô thành, mà đám người Vong Xuyên đại đế đương nhiên sẽ không so đo với loại tiểu bối này, dù sao đối phương chính là một vị Chuẩn Thánh, có thể ít một người tranh đoạt Bỉ Ngạn hoa, điều này cũng sẽ giảm bớt áp lực của bọn họ.
- Đáng ghét.
Nhìn Mang Sơn Quỷ Đế đi về phía Phong Đô thành, sắc mặt Phong Đô đại đế xanh mét, muốn đuổi theo người này mà đi, nhưng không đợi hắn có động tác, tam đại Quỷ Đế chợt chắn ở trước người hắn.
- Phong Đô, chuyện Bỉ Ngạn hoa sự quan trọng hơn, Phong Đô thành nho nhỏ không cần cũng được.
Đông Phương Quỷ Đế Thần Đồ lạnh lùng nhắc nhở.
Nghe thấy lời nói của Thần Đồ, Phong Đô đại đế lập tức tỉnh táo lại, biết giờ phút này không phải là lúc phân tâm.
- Bỉ Ngạn hoa cũng không phải thứ mà các ngươi có thể thèm muốn, đều lui cho lão tổ, chớ nên ném tính mạng vô ích ở chỗ này.
Hoàng Tuyền lão tổ khàn khàn lên tiếng, đôi mắt nhìn xung quanh, cũng làm cho rất nhiều Quỷ Tiên quỷ vương vây quanh nơi này đều biến sắc.
Ù.
Chợt, khi không khí áp súc đến cực điểm, chỉ thấy Tam Sinh thạch đang phát sáng, một đóa hoa lá cùng sinh kia đang từ từ nở rộ, một mùi hoa say lòng người tràn ngập ra.
Ầm ầm.
Mưa từ trên trời rơi xuống, mùa xuân ngọt ngào từ trong lòng đất tuôn ra, bầu trời vốn tối tăm trong âm phủ bỗng sáng như ban ngày, mưa vàng rơi khắp trời, những mảng hoa bỉ ngạn rộng lớn rất nhanh đã nở rộ, từng luồng ánh sáng rực rỡ toả lên trong biển hoa bỉ ngạn, từng đóa hoa lá cùng sinh kia bay lên khỏi mặt đấy, sau đó chìm nổi trong hư không.
- Bỉ Ngạn hoa nở.
Vong Xuyên đại đế hưng phấn hét lớn, một chưởng của hắn ầm ầm thò ra, trực tiếp bắt đến Bỉ Ngạn hoa, mà mấy người khác cũng không cam lòng đến sau, tất cả đều thi triển thần thông của mình muốn đoạt Bỉ Ngạn hoa vào trong tay.
- Vong Xuyên, ngươi chớ phạm phải sai lầm.
U Minh đại đế là Chuẩn Thánh đỉnh phong, hắn ngưng tụ mười tám đạo Ngục Quỷ Đại Thuật cuồng bạo đánh tới Vong Xuyên đại, hai người đều ở cùng cấp độ, điên cuồng chém giết nhau.
- Hoàng Tuyền lão tổ, ngươi không phải đối thủ của hai vợ chồng ta, hoa này hẳn thuộc sở hữu của vợ chồng ta.
Thiên Tru Địa Sát hung hăng gào thét, điên cuồng đánh ra sát sinh đại thuật đến Hoàng Tuyền lão tổ.
- Hoàng Tuyền Luân Chuyển.
Hoàng Tuyền lão tổ quá mức khủng bố, hắn cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, thi triển Hoàng Tuyền Đại Thuật đánh tới, trực tiếp chém giết cùng Thiên Tru Địa Sát.
- Thú vị thú vị.
Lúc mấy Chuẩn Thánh đỉnh phong chém giết lẫn nhau cướp đoạt Bỉ Ngạn hoa, một tiếng cười khẽ vang lên trong hư không, chỉ thấy Minh Hà lão tổ cùng Diệp Hiên từ từ mà đến, điều này cũng làm cho sắc mặt đám người Phong Đô đại đế mừng rỡ.
- Thanh Minh đạo hữu ngươi cuối cùng cũng đến rồi.
Sắc mặt Phong Đô đại đế vốn tái nhợt trở nên hồng nhuận, chỉ vì những người này đã tạo áp lực quá lớn đối với hắn, giờ phút này Diệp Hiên và Minh Hà lão tổ đến, cuối cùng cũng khiến trái tim hắn dịu xuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận