Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1023 - Sát thánh chi tâm



Chương 1023 - Sát thánh chi tâm




Ba mươi ba trọng thiên ngoại, Bích Du cung.
Tinh hải gợn sóng, đại tinh luân chuyển, Diệp Hiên dạo bước trong thái hạo tinh không, mỗi một bước hắn bước ra đều là khoảng cách mười vạn dặm, đến khi hắn đứng trước Bích Du cung, không hiện ra khí tức quanh thân.
Ầm ầm...
Đại môn Bích Du cung ù ù mở ra, hai tên đạo đồng đi ra từ bên trong cửa, sau đó khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
- Tổ sư biết được Thiên Đế tới chơi, mệnh hai người ta đến đây nghênh đón ngài, mời.
Hai vị đạo đồng tránh ra ra hai bên môn hộ, ra dấu tay xin mời Diệp Hiên, Diệp Hiên nhẹ gật đầu, sắc mặt bình tĩnh đi vào Bích Du Cung.
Trong Bích Du Cung.
Hỗn Độn khí tức lưu chuyển không thôi, thánh quang mông lung dập dờn không ngừng, bốn hướng trên dưới một mảnh hư vô, chỉ có một Thanh Liên chìm nổi trong hư không, phía trên Thanh Liên có một thân ảnh to lớn đang ngồi xếp bằng.
Bước —— bước —— bước.
Tiếng bước chân không nhanh không chậm truyền đến, Diệp Hiên dọc theo đá xanh dưới chân đi từng bước nhỏ, dừng bước, sau đó mới nhìn Thanh Liên phía trên.
- Thông Thiên Giáo Chủ.
Diệp Hiên chắp tay thi lễ, tư thái lộ vẻ không tự ti không siểm nịnh.
- Ngươi cuối cùng cũng tới.
Thánh quang che thân Thông Thiên Giáo Chủ, trong miệng phát ra một tiếng thở dài.
- Giáo chủ biết vì sao ta tới.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Diệp Hiên, ngươi hẳn phải biết, ngươi đi con đường là lấy lực chứng đạo, pháp này đích thực giúp ngươi có chiến lực nghịch thiên, nhưng Chuẩn Thánh dù sao chỉ là Chuẩn Thánh, ngươi căn bản không có khả năng thành thánh, mà Triệt Giáo là tự tay ta sáng tạo, cho nên...
Thông Thiên Giáo Chủ thở dài một tiếng, cũng không tiếp tục nói tiếp.
Hiển nhiên, năm đó Thông Thiên Giáo Chủ biết được Diệp Hiên đi là con đường lấy lực chứng đạo, hắn liền hoài nghi về việc Diệp Hiên là vị Thánh Nhân trời định thứ bảy.
Mà, Nữ Oa Nương Nương tìm đến cửa, hi vọng hắn ra lệnh cho Triệt Giáo có thể ly khai Thiên đình, bởi vì Thượng Cổ Yêu Đình sớm muộn cũng đánh một trận với Thiên Đình, dù sao giữa tiên địa không thể có hai đại Thiên Đình.
Chỉ là Thông Thiên Giáo Chủ do dự, hắn do dự chính là Diệp Hiên có thể thành thánh, mặc dù Diệp Hiên đi con đường lấy lực chứng đạo, nhưng cũng có thể đổi pháp tu công đức thành thánh.
Dù sao năm đó sư huynh Lão Tử của hắn lúc bắt đầu là đi con đường Trảm Tam Thi, về sau cũng đổi thành công đức thành thánh?
Đây là nguyên nhân chính mà người Triệt Giáo còn lưu lại Thiên Đình, dù sao Thông Thiên Giáo Chủ còn không thể xác định Diệp Hiên đến cùng có phải vị Thánh Nhân thứ bảy hay không.
- Giáo chủ là sợ Thiên Đình cùng Thượng Cổ Yêu Đình khai chiến, môn nhân Triệt Giáo sẽ chết hầu như không còn?
Diệp Hiên nói khẽ.
- Ai.
Thông Thiên Giáo Chủ thở dài, hắn xuyên thấu qua thánh quang nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Diệp Hiên, ngươi nên biết, sư huynh Nguyên Thủy ta đã để Xiển Giáo gia nhập Thượng Cổ Yêu Đình, mà Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn là Thiên Đế Yêu tộc, còn có sư muội ta Nữ Oa hết sức ủng hộ, nếu như ngươi không thành Thánh Nhân, ba mươi ba trọng Thiên Đình chỉ có thể tan thành mây khói.
- Nữ Oa, Nguyên Thủy?
Diệp Hiên nỉ non tự nói, trên mặt dần dần hiện ra một nụ cười, sau đó nhìn về phía Thông Thiên Giáo Chủ, nói:
- Ta đã hiểu, đã như vậy sẽ để Triệt Giáo một mạch rời khỏi Thiên Đình.
Diệp Hiên nói xong lời này bỗng nhiên quay người, nhanh chân ra khỏi Bích Du cung, Thông Thiên Giáo Chủ khẽ giật mình, ngăn Diệp Hiên lại.
- Diệp Hiên, ngươi thật muốn từ bỏ môn đồ Triệt Giáo ta sao?
Thông Thiên Giáo Chủ nhướng mày.
Diệp Hiên cũng không quay người, chỉ trầm giọng nói:
- Giáo chủ, cũng không phải Diệp Hiên ta từ bỏ Triệt Giáo, mà là ngươi từ bỏ Diệp Hiên ta, ngươi hẳn phải biết Diệp Hiên ta là hạng người gì, trong mắt không dung những hạt cát nhỏ, ngươi sợ Triệt Giáo sẽ bị hủy diệt trong trận đại chiến của Thiên Đình, mà Diệp Hiên ta cũng không dung được người hai lòng.
Diệp Hiên nói xong, hắn lần nữa cất bước rời đi, từ đầu đến cuối không quay đầu nhìn Thông Thiên Giáo Chủ một chút.
- Diệp Hiên, từ bỏ Thiên Đình đi, sư muội cùng sư huynh ta đã xuất thủ, Thượng Cổ Yêu Đình quật khởi không thể đỡ, cho dù bản giáo chủ tiếp tục ủng hộ ngươi, nhưng ngươi căn bản sẽ không phải là đối thủ đám người Đông Hoàng Thái Nhất.
- Nữ Oa, Nguyên Thủy sao?
Diệp Hiên như cũ vẫn cất bước rời, giọng nói càng âm lãnh.
- Giáo chủ yên tâm, nếu có một ngày ta Diệp Hiên thành thánh, người thứ nhất muốn giết chính là bọn hắn.
- Ngươi...?
Lời Diệp Hiên nói lọt vào tai, Thông Thiên Giáo Chủ lập tức ngốc trệ, nhìn thân ảnh Diệp Hiên rời đi, ánh lộ vẻ chấn kinh đến cực điểm.
Giết Thánh Nhân?
Đơn giản ba chữ, nhưng lại ẩn chứa ý nghĩ trầm trọng sâu xa, quả thực để Thông Thiên Giáo Chủ không dám tưởng tượng, cũng chưa từng tưởng tượng.
Thánh Nhân bất tử bất diệt, càng là vạn cổ bất hủ, nếu Thánh Nhân thật có thể bị giết chết, năm đó hắn một người độc đấu tứ đại Thánh Nhân, đối phương cùng lắm ép hắn chạy trốn, chưa bao giờ đối mặt với nguy cơ tử vong.
Thông Thiên Giáo Chủ không nghĩ tới, Diệp Hiên vậy mà cuồng vọng như vậy, trong lòng vậy mà có ý giết thánh, đây quả thực là không thể tưởng.
- Đáng buồn thay, Diệp Hiên ta thật không nghĩ tới, Thông Thiên Giáo Chủ năm đó một mình dám đối đầu tứ đại Thánh Nhân, hôm nay vậy mà ủy khuất cầu toàn, xem ra tu luyện qua năm tháng đã khiến Giáo Chủ ngông nghênh năm đó đã hóa thành hư không.
Diệp Hiên khinh miệt cười lạnh, lời hắn nói truyền vào trong tai Thông Thiên Giáo Chủ, hắn rốt cục rời khỏi Bích Du cung, bỏ lại Thông Thiên Giáo Chủ phía sau đang lâm vào ngốc trệ.
- Ủy —— khuất —— cầu —— toàn?
Thông Thiên Giáo Chủ từng chữ nói ra, giọng khẽ run, hai mắt mê võng nhìn Diệp Hiên biến mất, trong mắt hiện ra vẻ cực kỳ phức tạp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận