Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2390: Đạo bất đồng bất tương vi mưu!

Chương 2390: Đạo bất đồng bất tương vi mưu!
Sắc mặt Diệp Phong Thiên phức tạp, nhưng vẫn sải bước đi về phía Diệp Hiên, Oản Hồng Lăng không dám chậm trễ, theo sát phía sau hắn.
- Đồ nhi Diệp Phong Thiên, bái kiến ân sư.
- Đệ tử Tơ Hồng Lăng, bái kiến ân sư.
Giờ khắc này, Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng trực tiếp quỳ xuống, nghiêm trang trang trọng dập đầu cho Diệp Hiên ba cái.
Diệp Huyền Ma nhìn hai người dập đầu hành lễ cho Diệp Hiên. Lông mày của hắn khẽ nhíu, vốn dựa theo suy đoán của hắn, hai người này hẳn là sẽ không đơn giản như vậy, không ngờ lại còn có thể nhận Diệp Hiên làm sư tôn, đây cũng không phải kết quả hắn muốn nhìn thấy.
Tuy nhiên, dù Diệp Huyền Ma thất vọng, nhưng hắn cũng không tiện châm ngòi ly gián. Dù sao Diệp Hiên cũng ở ngay trước mặt, hắn muốn làm chút động tác nhỏ, chỉ có thể phản tác dụng.
- được Được được, hai người ngươi quả nhiên không làm vi sư thất vọng, song song trở thành chí cường, đều đứng lên đi.
Diệp Hiên hơi vui mừng nói.
Nhìn hai đứa nhỏ đã từng trở thành chí cường, trong lòng Diệp Hiên rất cao hứng, dù sao hai người này đều là hắn bồi dưỡng ra, có thể trở thành chí cường, trên mặt Diệp Hiên cũng có ánh sáng.
Tuy nhiên Diệp Hiên là nhân vật cỡ nào?
Từ Diệp Phong Thiên cùng Hầu Hồng Lăng tiến vào nơi này, hắn đã sáng suốt phát hiện, trong mắt hai người có một chút nặng nề, cũng không còn tình cảm của thầy trò như xưa.
Tuy nhiên, người đều sẽ thay đổi, hơn nữa hai đứa nhỏ trước kia đều hóa thân thành chí cường, khác với trước kia, Diệp Hiên cũng có thể lý giải.
Trong tín niệm của Diệp Hiên, chỉ cần đệ tử của hắn không phản bội hắn, tất cả đều dễ nói, nhưng nếu thật sự có người dám phản bội hắn, vậy hắn cũng chỉ có thể lục dục vô tình thiên địa vô tâm giết chết tất cả kẻ phản bội, cho dù đệ tử hắn coi trọng nhất cũng không ngoại lệ.
Luận về sự tàn nhẫn, Diệp Hiên tự nhận mình là người thứ nhất, không ai dám nhận thứ hai.
Một đường đi tới, hắn ngay cả thanh mai trúc mã mối tình đầu cũng tự tay bóp chết, vì tu vi bản thân càng giết Quảng Hàn tiên tử, huống chi đệ tử của mình?
Nếu như nói thế giới này có ai có thể khiến cho Diệp Hiên xem như người thân, cũng chỉ có một mình Liễu Bạch Y, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần có thể chiếm một nửa.
Dù sao từ thời niên thiếu của Diệp Hiên đi tới hôm nay, hắn đã không có người thân không hữu hữu, càng nhìn thấu lòng người hiểm ác.
- Sư tôn, đồ nhi vốn tưởng rằng ngài bỏ mạng giữa Hỗn Độn Thiên Phạt, không ngờ ngài còn có thể sống sót, đồ nhi thật sự cảm thấy cao hứng thay cho ngài.
Diệp Phong Thiên chân thành nói.
- Xương cốt già của vi sư còn rất cứng rắn, Hỗn Độn Thiên Phạt tuy rằng khủng bố, nhưng còn không có lấy mạng của ta, người có thể lấy mạng của ta đến bây giờ còn chưa xuất thế.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Sư tôn tu vi thông thiên, chúng ta sớm nên nghĩ đến.
Oản Hồng Lăng đúng lúc xen vào.
- Đó là đương nhiên, sư tôn vĩnh viễn đều là sư tôn, Diệp Huyền Ma ta càng nguyện ý vĩnh viễn đi theo bên người sư tôn, không giống có vài người làm bạn với địch nhân của sư tôn.
Diệp Huyền Ma lạnh lùng nói.
- Diệp Huyền Ma, hôm nay ta không muốn đấu võ mồm với ngươi, càng không muốn đánh một trận cùng ngươi, chuyện của ta, ta sẽ tự giải thích với sư tôn, ngươi tốt nhất đừng khiêu khích ly gián.
Sắc mặt Diệp Phong Thiên lđầu ạnh lùng, giận dữ mắng Diệp Huyền Ma.
- Hừ, ta châm ngòi ly gián?
Diệp Huyền Ma hừ lạnh nói:
- Nếu ngươi dám làm, sao lại không dám thừa nhận, hơn nữa ngươi đừng quên, ta nói như thế nào cũng là đại sư huynh của ngươi, ngươi nói chuyện với sư huynh như vậy?
- Ngươi là sư huynh gì?
- Nếu không phải hôm nay sư tôn ở đây, ngươi cho rằng ta cùng Phong Thiên sẽ đến?
Oản Hồng Lăng phản bác.
- Sư tôn, ngài thấy được, bọn họ đã không còn tôn trưởng.
Sắc mặt Diệp Huyền Ma đỏ lên, trực tiếp cáo trạng với Diệp Hiên.
- Được rồi, cũng không cần ầm ĩ, ba người các ngươi đều là đệ tử của ta, vì sao gặp mặt thì thù địch như kẻ thù, nếu để cho người ngoài nhìn thấy, chẳng phải chê cười Diệp Hiên ta không biết cách dạy dỗ hay sao?
Diệp Hiên nhướng mày nói.
- Sư tôn tức giận.
Ba người vội vàng đình chỉ cãi vã, trước mắt cũng không phải lúc thù địch lẫn nhau, dù sao Diệp Hiên vẫn còn ở đây.
- Sư tôn, thỉnh ngài đi đến Sinh Mệnh thần điện, đệ tử đã sai người bày đại yến tẩy trần cho ngài, từ nay về sau để đệ tử và Hồng Lăng hiếu thuận lão nhân gia ngài, bù đắp ân tình nhiều năm qua ngài bồi dưỡng hai người chúng ta.
Diệp Phong Thiên khom người bái trịnh trọng nói.
- Đúng vậy sư tôn, ngài theo chúng ta trở về đi, hiện tại Phong Thiên là người chấp chưởng nguyên hội thứ mười một, có chàng, không ai sẽ đối đầu với ngài.
Oản Hồng Lăng cũng khuyên.
- Không được, vi sư còn có chuyện mình cần làm, hiện tại có thể nhìn thấy các ngươi trở thành chí cường, vi sư đã rất vui mừng.
Diệp Hiên lắc đầu từ chối.
- Sư tôn, vậy ngài kế tiếp dự định làm cái gì?
Ánh mắt Diệp Phong Thiên đầy phức tạp, nhưng vẫn hỏi ra những lời này.
- Trước giết Vận Mệnh rồi lại diệt Thôn Thiên, vi sư còn phải tính một khoản nợ cũ cùng Hỗn Độn, thanh lý hết nhân quả năm xưa với những chí cường này.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Sư tôn vô địch thế gian, đệ tử nguyện đi theo ngài, làm trâu ngựa cho ngài.
Từ khi kiến thức tu vi vô địch của Diệp Hiên, Diệp Huyền Ma sớm đã không dám còn sát khí đối với Diệp Hiên, giờ phút này càng vỗ to mông ngựa cho Diệp Hiên.
Nhưng cũng là giờ khắc này, Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng lộ ra vẻ mặt trầm trọng, cũng không có tỏ thái độ như Diệp Huyền Ma, điều này cũng làm cho Diệp Hiên thản nhiên nhìn tới, tự nhiên có thể cảm giác được biến hóa của hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận