Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 111

“Còn có chuyện này?” Tống Quế Hoa kinh ngạc nhìn Lưu Xảo, sau đó nhìn Nam Nam, chần chừ nói: “Nam Nam, nếu không thì chuyện này...”
“Thím Ba, thím nói ra chuyện này cảm thấy cháu sẽ tin sao? Cho dù bà ấy có thể chuyển sang hộ khẩu phi nông nghiệp, cháu vẫn có thể trông chờ thơm lây sao? Một người không thèm nuôi cháu, cháu còn có thể mong dựa vào bà ấy để vào thành? Chuyện tốt như vậy, cứ để lại cho Mai Tử và Long Long đi.”
“Được, là cháu đã nói đấy, cháu nhớ lấy lời hôm nay, nếu sau này thật sự có một ngày như vậy, thì không oán trách người khác!”
Nhẹ nhàng không được, cuối cùng Lưu Xảo trở mặt, u ám hừ một tiếng, xoay người xuống núi.
“Nam Nam, không thể nói như vậy, thím thấy có thể thử xem, không chừng có thể đấy.” Tống Quế Hoa vội vàng nói.
Đây chính là cơ hội tốt, chỉ cần trở thành người thành phố, sau này chị em Nam Nam sẽ cũng không phải ở đây chịu khổ nữa, không thể vì kích động chốc lát mà vứt bỏ cơ hội tốt này.
Hứa Nam Nam nhìn cô ấy nói: “Thím, chuyện mẹ cháu chuyển sang hộ khẩu phi nông nghiệp chắc chắn không phải mấy ngày nay mới bắn tiếng. Trước đó họ không nói cho cháu, đồng ý cho cháu chuyển hộ khẩu, không phải là không muốn cháu vào thành phố sao? Bây giờ ngoài chuyện này, sau này cháu sẽ không còn cơ hội. Vừa nãy thím ấy nói vậy, chỉ là để lừa cháu thôi.” Bây giờ cô đã hiểu nguyên nhân vì sao lần trước chuyển hộ khẩu, bà cụ và ông cụ đột nhiên đổi ý.
Hóa ra là vì chuyện này.
Nhưng mà cô không hối hận, nếu như dựa vào hai người Hứa Kiến Sinh để chuyển vào thành phố, thì cả đời này cô không thể thoát khỏi nhà ông Hứa.
Bây giờ đã tốt rồi, mặc dù hơi khổ, nhưng dù sao cô cũng không nợ nhà ông Hứa, sau này có thể không dính dáng tới nhà ông Hứa. Hơn nữa cô có Taobao, sau này tệ thế nào đi nữa cũng không còn phải sống khổ.
Nghe Hứa Nam Nam nói vậy, Tống Quế Hoa cũng cảm thấy người nhà ông Hứa đã tính toán từ trước. Vì để con cái vào thành phố, lại tốn nhiều tâm tư như vậy, thật là xấu xa.
Thậm chí cô ấy nghi ngờ, nguyên nhân người nhà ông Hứa đối xử với chị em Hứa Nam Nam như vậy, là để ép hai đứa cháu tự ra đi.
Thật sự quá xấu xa, cần dạy dỗ.
Lưu Xảo thất bại trở về, ông Hứa tức giận đá bàn. Hứa Kiến Bình giận dữ muốn đi dạy dỗ đứa cháu không nghe lời này thì bị Lưu Xảo kéo lại.
Ngược lại là Hứa Kiến Hải mang vẻ mặt u ám nói: “Cha, phải làm sao đây? Nhỏ Hai không làm, chúng ta phải nghĩ cách. Không thể nhìn mẹ và Thúy Cầm bị giam ở hương lý. Trước đây người bị giam ở đó, một ngày chỉ ăn một ổ bánh ngô, nghe nói còn không cho nước uống, ăn uống vệ sinh trong căn phòng tối. Hai ngày nữa sẽ xét xử công khai, phải làm sao đây?” Nói là xét xử công khai, thật ra chính là đại hội phê phán.
“Đi tìm Kiến Sinh về.” Ông Hứa nặng nề vỗ bàn nói.
Hứa Kiến Hải cũng không lề mề, lập tức lên đường vào huyện. Thời gian này cũng không có xe, chỉ có thể đi bằng hai chân.
Ông Hứa cũng không rảnh rỗi, bảo Lưu Xảo và Hứa Kiến Bình đến hương lý thăm bà Hứa, xem có thể đưa chút đồ ăn không, dù gì cũng không thể xảy ra chuyện xấu được.
Trong căn phòng tối của hương lý, bà Hứa dựa trên cửa sổ gào khóc kêu oan, đáng tiếc không có ai để ý. Bà Hứa dựa vào danh hiệu ủng hộ hồng quân trước đây, coi thường rất nhiều cán bộ của hương lý, những năm trước đói kém khó khăn, lại dựa vào chuyện này để đòi lương thực, ồn ào đến mức rất nhiều người đều có ý kiến. Bởi vì ngại danh hiệu của bà ta, hơn nữa vào thời kỳ không ổn định không muốn gây chuyện, cho nên mọi người đều nhường bà ta, nhưng trong lòng vẫn bất mãn. Bây giờ có tang chứng vật chứng, tất nhiên không có ai thương hại bà ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận