Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 684

Hứa Nam Nam cũng bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của anh, cô bỗng nhiên ý thức được những quyển sách này còn quan trọng hơn những gì cô tưởng tượng: "Phải xử lý chúng thế nào bây giờ?"
"Anh đi gọi điện thoại, em ở đây trông chừng, đừng để người khác động vào những quyển sách này." Anh nhìn sang bên cạnh, biết gần đó có người theo sát Hứa Nam Nam, cho nên cũng không lo lắng Nam Nam sẽ xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh, Lâm Thanh Bách đã đến phòng làm việc của thư viện với vẻ mặt như thường, lấy giấy chứng nhận của mình ra và thuận lợi gọi điện thoại cho bên trên thông qua văn phòng thư viện tỉnh.
Chẳng để cô phải đợi lâu, Lâm Thanh Bách đã nhanh chóng quay lại.
Hứa Nam Nam vẫn đang băn khoăn không biết phải di chuyển số sách này đi bằng cách nào, nhân viên của thư viện tỉnh đã bất ngờ bước đến và thông báo rằng thư viện tạm thời đóng cửa để bảo trì.
Cả Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách đều được đưa đến văn phòng của thư viện. Khoảng hai mươi phút sau, một chiếc xe Jeep chợt lái đến thư viện bên này, một vài người bước xuống xe. Sau khi Lâm Thanh Bách và quản lý của thư viện kiểm tra giấy chứng nhận của bọn họ xong mới để bọn họ đi vào bên trong.
Từ đầu đến cuối Hứa Nam Nam đều không đi xem những người đó lấy sách như thế nào, chỉ biết sau khi những người này xem sách xong thì lập tức đứng canh ở đó, chẳng mấy chốc đã có người lái hai chiếc xe jeep đến đây. Sách được chia vào đựng trong mấy chiếc xe, rồi xe nhanh chóng rời đi.
Đến khi những người này đi, Lâm Thanh Bách mới đến văn phòng đón Hứa Nam Nam, đưa cô ra ngoài.
Sau khi hai người vừa đi, các nhân viên làm việc trong thư viện lần lượt xúm lại để thảo luận về sự việc hôm nay.
"Họ đang làm gì vậy, sao đột nhiên lại bảo thư viện của chúng ta đóng cửa?"
"Hình như những người đó đã lấy thứ gì đi rồi, thư viện của chúng ta có thứ gì quan trọng sao?"
"Có vẻ rất thần bí."
Đám người nghị luận sôi nổi suy đoán về sự việc hôm nay.
Quản lý thư viện khụ khụ: "Nên làm gì thì làm đi, đừng lắm mồm lắm miệng. Hôm nay chỉ kiểm tra thôi, không có chuyện gì khác xảy ra cả. Nếu ai nhiều lời tạo ra hậu quả không tốt thì tôi không lo được đâu."
Mọi người nghe vậy thì lần lượt ngậm miệng lại, tiếp tục công việc như không biết chuyện gì.
Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách rời khỏi thư viện, không hỏi những quyển sách sẽ được đưa đi đâu. Bây giờ cô tự mặc định mình là một người làm công việc vận chuyển, cô sẽ không quan tâm những chuyện khác và cũng sẽ không hỏi.
Có một số việc cô cần phải tham dự vào. Nhưng một số chuyện, cô không thể quan tâm quá nhiều.
Nếu không sẽ có người nghĩ rằng cô đang lợi dụng những thứ này để làm việc gì đó.
Lâm Thanh Bách cũng coi như chưa xảy ra chuyện gì, dắt cô đến cửa hàng bách hóa mua đồ.
"Mấy tháng nữa chúng ta đến Thượng Hải một chuyến nhé." Lâm Thanh Bách vừa chọn đồ cùng cô vừa nói.
"Đi Thượng Hải làm gì, đồ mua ở bên này đủ rồi."
"Ở đó có nhiều đồ tốt hơn, đến lúc đó chúng ta đến đó mua. Gần đây bận quá nên anh không có thời gian ở cạnh em, lúc đó chúng ta nhân tiện đi dạo ở đó luôn."
Đôi khi nghĩ lại anh luôn cảm thấy có lỗi với Nam Nam. Ngoài thời gian tan làm, anh hầu như không có thời gian ở bên Nam Nam. Lần trước có một thanh niên trong bộ vũ trang hỏi mượn xe đạp của anh, nói rằng muốn chở người yêu về quê ngắm hoa. Anh lập tức nhớ đến mình và Nam Nam ngoài việc lên tỉnh lỵ xem phim, hai người chưa từng làm những chuyện lãng mạn như này.
Anh không phải kiểu người lãng mạn, không biết ở cạnh một người phụ nữ như thế nào, cũng không biết cách làm một người phụ nữ vui vẻ. Nói đến cùng, Nam Nam cũng ấm ức khi ở bên anh.
Không phải là đi ra ngoài du lịch sao. Hứa Nam Nam nghĩ vậy thì cảm thấy rất thú vị. Trước giờ cô đi xa nhà đều vì đi công tác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận