Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 657

Thật ra người bình thường sẽ không dùng phương án này. Như vậy người mua phải bỏ ra rất nhiều tiền. Nhưng cậu ta biết người đối diện sẽ không gặp mặt trực tiếp. Người bà cụ sắp xếp chắc chắn sẽ rất cẩn thận.
Hứa Nam Nam rất thích phương án này, không có rủi ro, mấu chốt là còn có thể kiếm được nhiều tiền.
"Chốt đơn!"
Lúc mở mắt ra, Hứa Nam Nam đối diện với một đôi mắt. Cô khẽ giật mình, nhìn Lưu Song Song: "Cậu nhìn gì thế?"
Lưu Song Song vuốt cằm nói: "Tớ thấy lúc ngủ cậu không nhúc nhích, cũng không ngáy tiếng nào, cứ tưởng cậu mệt tới hôn mê luôn rồi."
"Không có, chỉ là tớ ngủ không ngon thôi." Hứa Nam Nam ngượng ngùng cười nói.
Lưu Song Song nói: "Không sao là tốt rồi, tớ thấy gần đây cậu trông mệt mỏi lắm. Phải rồi Nam Nam, tuần này được nghỉ tớ tới nhà các cậu chơi nhé, tớ chưa từng tới nhà cậu bao giờ."
Nghe Lưu Song Song nói vậy, Hứa Nam Nam suy tư ba giây, sau đó gật đầu cười: "Được."
Lưu Song Song nhiệt tình ôm cánh tay của cô: "Nam Nam, cậu tốt quá."
Hứa Nam Nam hào phóng nói: "Chúng ta là bạn tốt mà."
Hợp tác bán đấu giá đồ cổ với cậu Hai làm Hứa Nam Nam bắt đầu nhớ tới chuyện của Cổ Lỗ Sĩ. Trong tay cô còn một ít hàng tốt, nhưng vẫn chưa tới mức quý lắm, cô lại cũng không nỡ lấy đồ ở đáy hòm của mình ra.
Buổi chiều lúc tan tầm, cô ngồi ở phía sau Lâm Thanh Bách hỏi: "Anh Lâm, em muốn thu mua vài món đồ cổ, nếu không sẽ không đủ để đổi."
"Đã bảo người đi thu rồi, phía trên cũng sẽ cung cấp nhưng dễ bại lộ. Nếu như em cần gì có thể nói với bên trên. Bọn họ sẽ cho người đi tìm."
"Muốn cái gì cũng được sao?" Hứa Nam Nam hưng phấn nói.
"Đương nhiên, món cấp quốc bảo cũng có thể."
"Cái đó thì thôi để lại cho đời sau chiêm ngưỡng, lấy vài món thông thường chút cũng được. Tích tiểu thành đại." Trong lòng Hứa Nam Nam vẫn có chừng mực. Tuy nói đối với tình hình đất nước lúc này khoa học kỹ thuật quan trọng hơn đồ cổ rất nhiều. Thế nhưng trong tương lai, khi dân chúng dư dả hơn, văn hóa cũng trở nên rất quan trọng.
"Anh Lâm, nếu có thể thì tìm ít tranh của Trương tiên sinh được không."
Người này vô cùng nổi tiếng, Hứa Nam Nam nhớ rất rõ, tuy rằng niên đại người này không quá xa, nhưng những tác phẩm lớn của ông ấy được bán với giá rất cao.
"Cái này cũng được à?" Lâm Thanh Bách kỳ lạ nói.
"Đương nhiên được, bên đó thích những thứ này."
Lâm Thanh Bách biết đây cũng là một bí mật, không hỏi nhiều: "Được. Nhưng mà Nam Nam, mấy thứ lấy được này giao cho em thế nào? Để ở đâu?"
Hứa Nam Nam sửng sốt, đó cũng là một vấn đề. Cũng không thể ngang nhiên hô biến đồ ra ở trước mắt mọi người được. "Vậy thế này, mỗi lần lấy một chút rồi để ở nhà."
Chuyện này cũng không còn cách nào khác. Bây giờ tới chỗ nào cũng có người theo dõi để ở bên ngoài cũng không được. Chỉ có thể lấy từng chút từng chút để vào bên trong Taobao như kiến tha mồi, như thế cũng không dễ bị người khác phát hiện.
Hứa Nam Nam cho rằng phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa mới có hàng đồ cổ, không ngờ chỉ vài ngày sau đã có người mang đồ cổ tới.
Người tới là người Hứa Nam Nam quen, Ngụy Tiểu Đông.
Bây giờ cậu ta công tác bên trong quân khu tỉnh, nhận được nhiệm vụ đặc biệt, hỗ trợ thu mua đồ cổ. Chuyện này trước đó cậu ta không dám làm, còn đang định rửa tay gác kiếm. Nhưng Lâm Thanh Bách đứng ra bảo cậu ta làm chuyện này, khiến cậu ta nhìn thấy được cơ hội nào đó. Có thể được phát triển theo sở trường của mình và có cơ hội được thăng tiến như này, cho nên sau khi nhận được nhiệm vụ, cậu ta lập tức đi tìm kiếm khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận