Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 485

Hứa Nam Nam cảm thấy không có liên quan gì tới cô, nhưng lại không ngăn được Lý Tĩnh đã biết cô có người yêu là bộ trưởng bộ vũ trang.
Vừa tan tầm ca trưa, Lý Tĩnh đã cùng Hứa Kiến Sinh đến tìm cô.
Hứa Kiến Sinh vốn không muốn tới, nhưng Lý Tĩnh lại nằng nặc lôi hắn ta đến, giống như chán sống tìm chết vậy. "Nam Nam, con bảo người yêu của con đi giục nhà bộ trưởng Lưu lại đi, việc này phải nhanh chóng hoàn thành, nếu không chú hai của con cứ làm loạn mãi. Còn đòi cha con nhường vị trí công tác cho Lỗi Tử, nếu không sẽ liều mạng với cha mẹ."
Lý Tĩnh vội đến mức không kịp để ý vết thương trên mặt. Sáng nay bị Hứa Kiến Hải vả cho vài cái như vậy đã làm cô ta sợ hãi. Lo lắng nếu chuyện này không giải quyết được như ý muốn của Hứa Kiến Hải thì gã ta sẽ liều mạng với cô ta.
"Chuyện này cục cảnh sát sẽ xử lý, tôi làm sao nhúng tay vào được?" Hứa Nam Nam trực tiếp từ chối. Mặc dù cô với Lâm Thanh Bách là người yêu, nhưng cô cũng không có ý định dựa thế của Lâm Thanh Bách để làm điều gì cả. Hơn nữa, chuyện của Hứa Hồng cô không muốn quan tâm.
"Sao con lại có thể vô tình vô nghĩa như vậy chứ, chúng ta đã rơi vào tình trạng này rồi, con còn nhớ mấy chuyện cỏn con ngày xưa à?" Lý Tĩnh ôm mặt sưng vù bật khóc: "Sao số tôi khổ vậy trời, sinh ra đứa không có lương tâm, lại nuôi phải đứa lòng lang dạ sói. Ông trời mù rồi sao."
Hứa Kiến Sinh vẫn mặt lạnh không nói chuyện, thấy Hứa Nam Nam như vậy, hắn ta không nói một câu nào, kéo Lý Tĩnh muốn rời đi.
"Đợi chút." Hứa Nam Nam gọi bọn họ lại.
Lý Tĩnh tưởng cô sẽ giúp mình, ánh mắt sáng lên, nhưng thấy Hứa Nam Nam chỉ nhìn Hứa Kiến Sinh: "Tôi biết các người luôn chỉ biết lo lắng cho chính bản thân mình, chứ không biết quan tâm con cái. Lần này chỉ sợ vì muốn dàn xếp ổn thỏa, nên sẽ nhường vị trí lại cho Hứa Lỗi phải không. Các người tự mình sẵn lòng về làm ruộng với ông bà cụ, tôi không có ý kiến. Nhưng nếu hai người thực sự muốn đi, vậy hãy để Hứa Linh ở lại, các người làm cha mẹ không muốn nuôi, tôi nuôi."
Nhà họ Hứa có Hứa Hồng gặp chuyện, chỉ sợ Hứa Kiến Hải và Trương Thúy Cầm đều oán hận vợ chồng Hứa Kiến Sinh. Nếu Hứa Linh trở về cùng họ, không biết còn bị tra tấn đến mức nào nữa. Cô sẽ không đứng nhìn con bé trở về chịu khổ đâu.
Gương mặt Hứa Kiến Sinh cứng đờ, thần sắc lóe lên vẻ phức tạp, không trả lời Hứa Nam Nam mà quay đầu rời đi.
Lý Tĩnh đỏ mắt, cắn răng nhìn cô: "Mày đối xử với tao như vậy, sau này con mày đẻ ra cũng sẽ học theo mày thôi."
Hứa Nam Nam bình tĩnh mà nói: "Tôi tin, nhưng điều kiện tiên quyết là tôi phải đối xử với con mình giống như cách mà bà đối xử với con của bà."
Bị Hứa Nam Nam chặn lời, Lý Tĩnh tức mà không có chỗ xả, chỉ có thể dữ tợn giậm chân, xoay người chạy đuổi theo Hứa Kiến Sinh.
Trong phòng ký túc xá độc thân, đúng lúc Lưu Xảo đang nói chuyện với con gái mình. Bởi hiếm khi Lưu Xảo có thể đến đây, Hứa Mai Tử xin nghỉ phép nửa ngày để đặc biệt tiếp cô ta. Nhưng cho dù có thời gian, hai người cũng không đến thăm Hứa Hồng.
Lần này Lưu Xảo đến cùng với Hứa Kiến Hải, Hứa Kiến Hải có chủ đích gì, cô ta cũng đoán ra rồi. Bây giờ cô ta đã không còn ôm hi vọng gì với vợ chồng Hứa Kiến Sinh nữa, tự nhiên cũng không quan tâm việc này.
"Nhỏ cả lần này đúng là làm mất sạch mặt mũi của nhà ông Hứa mà, bà cụ ở nhà suýt chút nữa tức chết luôn rồi."
Lưu Xảo nghiến răng nói.
Hứa Mai Tử có hơi chột dạ. Trước đây chị ta vì muốn để cho Hứa Hồng nhanh chóng trèo cao, sau này ít nhiều cũng được hưởng chút lợi, cho nên có nói nhiều đôi lời. Nói ra suy nghĩ của chị ta về việc đối phó với Ngô Kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận