Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 363

Bắt gặp Lâm Thanh Bách đi vào, khuôn mặt vốn đang đờ đẵn của hắn ta bất thình lình tràn ngập vẻ sợ hãi.
"Con trai, đây là cán bộ nhà nước, đến đây để hỏi thăm tình hình. Con kể lại chuyện cho họ nghe đi, có phải liên quan đến Vu Nam Nam hay không. Không nhớ rõ cũng không sao, chỉ cần nói có liên quan đến Vu Nam Nam hay không là được." Chung quy Lý Kim Hoa vẫn sợ con trai lỡ miệng.
Sớm biết cậu cán bộ này muốn gặp con trai bà, bà nên trao đổi cẩn thận với Đổng Vũ trước mới đúng.
Đổng Vũ nhìn thấy Lâm Thanh Bách, toàn thân toát mồ hôi.
Lâm Thanh Bách cười cười bước tới: "Đồng chí à, đừng sợ. Có uất ức gì chúng ta từ từ nói. Mẹ anh làm ầm ĩ ở cục cảnh sát cả ngày nay, còn muốn kiện Vu Nam Nam gì đó. Chuyện này mà không giải quyết, ai cũng không được sống yên ổn. Tôi thấy vẫn là nên giải quyết sớm một chút thì hơn, đúng không? Không sao, nhất định cục cảnh sát sẽ làm việc theo luật. Những năm nay mấy vụ ẩu đả, lưu manh đều bị nghiêm trị hết, nếu nghiêm trọng sẽ phải xử bắn."
Đổng Vũ nghe xong thì lắc đầu ngay.
Trong đầu hắn ta vẫn luôn còn hình ảnh hôm ở rừng cây, người đàn ông này mặt không đổi sắc đạp gãy chân hắn ta như đạp một con kiến, mắt cũng không thèm chớp.
"Xem ra vẫn còn đang sợ. Vậy anh nói xem, chuyện anh bị thương, có liên quan đến Vu Nam Nam hay không... ?" Anh cười híp mắt.
"Không có không có... " Đổng Vũ vội vàng lắc đầu liên tục.
"Bị người ta đánh, hay là tự ngã?"
"Là tự ngã."
"Còn để mẹ anh làm phiền Vu Nam Nam nữa không?"
"Không làm phiền, không làm phiền nữa."
Lâm Thanh Bách gật đầu, quay người nhìn Lý Kim Hoa đang căng thẳng đến độ đổ đầy mồ hôi: "Hỏi rõ ràng rồi, dì xem, không liên quan đến người khác." Vẻ mặt anh bắt đầu trở nên nghiêm nghị: "Chính quyền làm việc vì dân chúng, dân chúng cũng phải tuân theo pháp luật. Nếu còn ầm ĩ nữa, sẽ không có chuyện êm đẹp như thế này nữa đâu!"
Trán Lý Kim Hoa rịn đầy mồ hôi, một câu cũng không dám nói. Bà ta không biết sao chàng trai trẻ này lại đáng sợ như vậy.
Lâm Thanh Bách lại liếc nhìn Đổng Vũ một cái, sau đó chắp tay sau lưng rời đi.
Đợi anh đi rồi, hai mẹ con mới thở phào nhẹ nhõm.
Đổng Vũ kích động nhổm dậy, kéo kéo tay Lý Kim Hoa, móng tay cắm vào da thịt bà: "Mẹ, mẹ không được gây chuyện nữa, còn gây chuyện con sẽ... " Mặt hắn ta hiện lên vẻ căm hận cùng uy hiếp. Nếu mẹ không bảo hắn ta đi, hắn ta cũng sẽ không như thế này. Tất cả là tại bà!
Bà ta còn gây chuyện nữa, chắc chắn sẽ hại chết hắn ta, chắc chắn sẽ cảm thấy hắn ta có dính dáng đến.
Nghĩ đến đây, lực tay hắn lại lớn hơn nữa.
"A…" Lý Kim Hoa bị đau, kêu lên một tiếng.
Hóa ra Đổng Vũ dùng lực quá mạnh, trực tiếp làm trật khớp tay bà ta.
"Không đi nữa, mẹ không đi gây chuyện nữa…" Lí Kim Hoa khóc to.
Hứa Nam Nam lên tàu đến Thượng Hải, tìm thấy giường của mình, rồi nằm trên đó tủm tỉm tán gẫu với "trợ lý" của mình.
Vốn đã hẹn một tuần liên lạc một lần. Vị này hôm nay lại đột nhiên chạy đến làm thuyết khách.
Cổ lỗ sĩ: "Cái người muốn mua vòng ngọc kia là bạn của tôi, nhà cũng có điều kiện, bán vẫn được giá đấy."
Hiển nhiên là tưởng Hứa Nam Nam lo bán cho người ta không được giá.
"Thứ kia tôi định giữ lại, bây giờ chuẩn bị đi Thượng Hải tìm cho anh ta cái khác."
Cổ lỗ sĩ: "Thượng Hải? Bọn tôi cũng ở Thượng Hải. Cô định tìm ở đâu trên Thượng Hải?"
Hứa Nam Nam cũng không biết nên đi chỗ nào tìm, đành nói đại: "Đến phố đồ cổ tìm."
Cổ lỗ sĩ: "Đường Đông Thai bị dỡ bỏ rồi."
"Đường Đông Thai là đường gì?" Hứa Nam Nam buồn bực nói.
Cổ lỗ sĩ: "Đường Đông Thai mà cô cũng không biết... Phố đồ cổ đó!"
Hứa Nam Nam cảm thấy chuyện xấu hổ nhất là mình không hiểu nhưng giả vờ hiểu, sau đó bị người am hiểu vạch trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận