Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 229

Dẫu sao lãnh đạo ở hầm mỏ rất nhiều, chỉ mấy ngày ở ủy ban mỏ mà đã nhìn thấy không ít lãnh đạo, Cao Yến Sơn - quản lý mỏ còn từng đích thân nói chuyện với bọn họ nữa.
Buổi chiều sau khi tan tầm, Hứa Nam Nam là người đầu tiên thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Ngô Kiếm ngăn cô lại: "Đồng chí Hứa Nam Nam, tôi thấy giữa chúng ta có chút hiểu lầm, lát nữa cùng đến phòng ăn ăn cơm đi, chúng ta hãy cùng nhau nghiên cứu thảo luận, hóa giải hiểu lầm, cô cảm thấy thế nào?"
Nói xong, anh ta còn tỏ ra vô cùng lịch sự lấy tay nâng khung mắt kiếng của mình lên.
Thời này những người đeo kính đều là những người trí thức. Người nào mà có đeo mắt kính trên mắt thì rất dễ tìm được người yêu.
Hứa Nam Nam quay đầu nhìn Hứa Mai Tử, cô gái đó lúc này đang có chút ai oán nhìn về phía cô đấy.
"À, tôi cảm thấy anh và đồng chí Hứa Mai Tử hẳn sẽ có nhiều chủ đề, và cùng chung chí hướng với nhau hơn. Tôi phải đi đón em gái tôi tan học, không có thời gian cùng anh nghiên cứu thảo luận đâu."
Nói xong thì ôm đồ đi xuyên qua bên cạnh Ngô Kiếm.
Ngô Kiếm vừa định rời đi thì Hứa Mai Tử đi tới.
"Cán sự Ngô, anh và chị gái tôi làm hòa rồi sao?" Chị ta quan tâm hỏi.
Ngô Kiếm cười nói: "Giữa chúng tôi không có mâu thuẫn gì cả, chỉ là có chút hiểu lầm nhỏ với nhau mà thôi. Tôi cảm thấy giai cấp công nhân chúng ta nên có bụng dạ khoan dung rộng rãi, hẳn đồng chí Hứa Nam Nam cũng có, cô ấy sẽ không so đo mâu thuẫn trước kia của chúng tôi."
Hứa Mai Tử lắc đầu thở dài: "Tính tình của chị tôi có chút không tốt, không thì bác trai và bác dâu tôi cũng sẽ không cắt đứt quan hệ với chị ấy."
Nghe thấy cô ta nói vậy, mắt Ngô Kiếm nheo lại, nụ cười trên mặt có chút cứng đờ: "Đồng chí Hứa Nam Nam đã cắt đứt quan hệ với gia đình rồi sao?"
Hứa Mai Tử che miệng, tỏ ra mình vừa lỡ lời, nhìn trái nhìn phải rồi nói nhỏ: "Tôi chỉ nói với anh thôi đó, thật ra đây cũng không phải chuyện bí mật gì, người trong mỏ biết rất nhiều, chị ấy từ nhỏ không được yêu thích, bà nội, bác cả và bác dâu tôi đều không thích chị ấy. Tính tình chị ấy cũng vô cùng phản nghịch, năm ngoái còn tự mình dọn ra ngoài, bác tôi dứt khoát cắt đứt quan hệ với chị ấy luôn, còn viết giấy cam đoan sau này sẽ không để ý đến chị ấy nữa. Ôi, cũng không biết rốt cuộc chị ấy nghĩ gì mà tính tình bướng bĩnh đến thế. Nếu chị ấy nói chuyện khó nghe với anh thì anh đừng so đo với chị ấy nhé, tính tình chị ấy cả nhà ai cũng biết rõ cả…"
Ngô Kiếm vểnh môi cười: "Thì ra là chuyện là thế này. Chẳng trách thái độ trước đó của đồng chí Hứa Nam Nam lớn lối như vậy..."
Hai mắt Hứa Mai Tử long lanh: "Chuyện trước đó tôi còn chưa cảm ơn anh, không thì vậy đi, chúng ta cùng đến nhà ăn ăn cơm nhé, coi như là tôi cảm ơn anh. Bác cả tôi thường dạy chúng tôi phải luôn biết ăn cám trả vàng."
"Vậy được, vậy tôi cũng không khách sáo với đồng chí Hứa Mai Tử."
Hứa Nam Nam còn không biết lần này Hứa Mai Tử nhìn chung đã làm được một chuyện tốt. Lúc này cô đang ở nhà ăn ăn cơm cùng với Chu Phương, Hứa Tiểu Mãn thì vừa ăn vừa đọc sách bên cạnh.
Hứa Nam Nam gắp thức ăn cho cô bé, nhìn thức ăn càng ngày càng ít ở trong bát, cô cảm thấy gần đầy dầu mỡ ít đi rất nhiều.
Cô nhớ năm trước, cơm ở hầm mỏ thỉnh thoảng còn có hai món mặn, bây giờ mỗi ngày chỉ có một món mặn. Hơn nữa bánh bao bánh ngô cũng bất kể có đủ hay không, chia khẩu phần chỉ một người được hai cái. Tính ra cũng chỉ có ba lạng thức ăn.
Nghe cô phàn nàn, Chu Phương nói: "Em phải biết thỏa mãn, cũng chỉ có phụ nữ độc thân như chúng ta, chỉ lo miếng ăn một mình không phải lo cho cả nhà mới được thế này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận