Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 332

Vì chuyện này, phía người yêu của cô ta cũng có ý kiến rồi, nếu không phải cô ta nói sau này sẽ được chia nhà thì người ta cũng sẽ không tiếp tục hẹn hò với cô ta nữa.
Đổng Vũ cũng như một tên đầu gỗ, không hề dám đến tìm Hứa Nam Nam nữa.
Ấn tượng lần đầu quá khắc sâu, nghĩ đến cũng đã khiến hắn ta run cầm cập. Trong căn phòng tối tăm đó, không có đồ ăn, mỗi ngày chỉ một bát nước. Đói đến mức người không còn sức nữa.
Lý Kim Hoa nói: "Tóm lại là nhà chúng ta không thể bỏ qua như vậy. Không phải nói con trai tôi giở trò lưu manh sao, đợi chúng ta cưới con bé quê mùa đó vào cửa, xem xem còn ai dám nói nhà chúng ta giở trò lưu manh được nữa. Đến lúc đó anh con với vợ nó thế nào mà chẳng được, không ai quản được."
Đổng Vũ vừa nghe thì lại có chút động lòng, hắn ta nhìn thấy cô gái đó rồi, thấy rất xinh đẹp. Quan trọng là hắn ta còn bị đánh, bị cô gái đó đánh một trận. Lớn như thế này, trừ mẹ ra thì hắn ta chưa từng bị phụ nữ đánh bao giờ.
Người đầu gỗ cũng có ba phần tức giận, cục tức này Đổng Vũ đã để ở trong lòng rồi.
Nhưng nghĩ đến cuộc gặp gỡ trước đó, hắn ta có chút lo lắng: "Mẹ, con không muốn ngồi tù."
"Ngồi tù cái gì, lần trước là do chúng ta chưa chuẩn bị tốt, không biết tính cách con bé đó như vậy, bây giờ mới tìm cách. Lần này chúng ta làm ra trò luôn."
Hai anh em sửng sốt: "Cái gì ra trò."
Lý Kim Hoa cắn răng, hỏi con gái: "Nếu như... con bị người ta làm cái đó thì con sẽ gả chồng, hay là rêu rao ra ngoài cho mọi người biết hết."
Đổng Lan vẫn sửng sờ một lúc thì mới phản ứng lại, có chút nhớn nhác: "Tất nhiên là gả chồng rồi." Chuyện xấu như này nếu để người khác biết được, sau này cô ta làm người thế nào được. Còn tìm nhà chồng gì nữa chứ.
Lần này cô ta hiểu ra rồi.
"Mẹ, mẹ muốn anh con đi... " Đổng Lan trợn tròn mắt lên. Chuyện này, cũng quá...
Đổng Vũ cũng đã hiểu ra, nhìn mẹ hắn ta, có chút lo lắng nói: "Mẹ, như vậy không được đâu, lỡ bị người ta biết được, con phải ngồi tù đấy."
"Bị người ta tố cáo mới phải ngồi tù, không ai tố cáo thì con chỉ lấy vợ. Nếu cô ta bị con phá trinh, sau này cả đời sẽ không thể ngẩng đầu lên được nữa. Những thằng có điều kiện tốt cũng sẽ không cần cô ta. Ngoại trừ theo con, còn có thể theo ai?"
Lần này Lý Kim Hoa đã hạ quyết tâm phải lấy cô gái quê mùa khiến nhà bà ta chịu thiệt về để giày vò. "Con sức lớn, cô ta yếu, chỉ là chuyện một chốc một lát thôi, con còn sợ cái gì chứ?"
Đôi mắt Đổng Vũ đờ đẫn nhìn vào bức tường.
Lương thực của hầm mỏ cuối cùng cũng đến trước tháng sáu. Trước mắt nguy cơ lương thực của hầm mỏ đã được giải quyết triệt để. Ngoài các lương thực ra, còn được phát xuống một lượng lớn vật liệu xây dựng. Xem như khích lệ công lao tự giải quyết được lương thực của mấy nghìn người trước đó. Mặt khác cũng là để động viên các công nhân. Khó khăn chỉ là một lúc, sau khi vượt qua thì sẽ chỉ ngày càng tốt đẹp hơn. Nhìn xem trước đây thiếu ăn, bây giờ không chỉ không thiếu ăn nữa mà còn có thể có chỗ ở.
Chuyện này cũng khiến các lãnh đạo mỏ vui vẻ trong lòng.
Vinh dự là một mặt, nhà cửa quả thực cũng giúp hầm mỏ giải quyết được khó khăn rất lớn.
Hiện tại không nói đến những căn nhà công nhân một gian và hai gian, chỉ là phòng kí túc xá độc thân thôi cũng đã có phần khó khăn rồi. Có lượng lớn vật liệu xây dựng này, ít nhất cũng có thể sắp xếp một vùng ở hầm mỏ, dựng thêm vài nhà một gian. Chuyện này có thể giải quyết vấn đề phòng ở của không ít gia đình.
Có mặt tốt, cũng có mặt xấu.
Có nơi ở tốt, tâm tư thật thà đi làm hàng ngày của những công nhân cũng bay mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận